Tôi là nhân viên bán hàng trong siêu thị, lương không cao. Chồng tôi làm kỹ sư cơ khí, thu nhập cũng khá nên vợ con được nhờ.
Suốt 10 năm đi ở trọ, năm vừa rồi chúng tôi đă có đủ tiền mua được ngôi nhà nhỏ để chui ra chui vào. Đó là sự cố gắng hết sức của 2 vợ chồng và tôi rất trân trọng thành quả này.
Chồng tôi là người điềm tĩnh, ít nói nhưng làm được việc. Mục tiêu anh đă đặt ra th́ sẽ luôn cố gắng đạt bằng được, là chỗ dựa đáng tin cậy cho mẹ con tôi. Từ ngày lấy nhau đến giờ, chưa bao giờ anh nổi nóng hay quát mắng vợ con. Những việc xảy ra trong gia đ́nh, dù to hay nhỏ, anh luôn b́nh tĩnh t́m cách khắc phục, làm tôi rất tự hào về chồng.
Vậy mà chuyện xảy ra vào hôm kia trong bữa ăn làm mẹ con tôi một phen hoảng loạn. Hôm ấy, trên đường đi làm về bằng xe buưt, tôi gặp một người đồng nghiệp của chồng.
Chị ấy khen chồng tôi giỏi, rất xứng đáng được thăng chức làm trưởng pḥng, lương tháng 30 triệu, cứ đà này, trong tương lai anh ấy sẽ lên làm giám đốc.
Tôi rất bất ngờ khi nghe tin này, chuyện chồng thăng chức từ 2 tháng trước mà tôi không hề hay biết. Đi qua chợ, tôi mua một con gà, mực và tôm làm bữa cơm thịnh soạn để mừng chồng thăng chức tăng lương. Từ nay gia đ́nh tôi sẽ có cuộc sống tốt hơn.

Ảnh minh họa
Khi chồng đi làm về, tôi đă chuẩn bị xong mâm cơm. Trái với niềm vui mừng của vợ là gương mặt mệt mỏi buồn bă của chồng. Nh́n thấy bàn thức ăn thịnh soạn, chồng không vui và hỏi sao vợ lại ăn hoang phí thế?
Tôi giải thích xong lư do làm nhiều món ngon th́ cũng là lúc chồng hất đổ mâm cơm xuống đất. Mẹ con tôi choáng váng trước hành động bất thường của chồng. Tại sao anh lại tức giận thế này?
Chồng ngồi sụp xuống ghế và nói:
"Sáng nay, sếp đưa quyết định xuống cho anh nghỉ việc vào cuối tháng này. Lư do là phía nhà vợ ông ấy có đứa cháu mới đi du học từ nước ngoài về và sẽ thay thế vị trí của anh".
Chồng gắn bó 14 năm với công ty này, thế mà sếp vừa cho lên chức trưởng pḥng, giờ lại sẵn sàng đuổi việc khi có người nhà thế chân. Biết là làm cho công ty gia đ́nh th́ sẽ nhiều ấm ức nhưng tôi không ngờ lại đến mức này. Dù rất chán nản và lo lắng nhưng tôi vẫn cố động viên chồng vượt qua giai đoạn khủng hoảng này.
Anh mệt mỏi nói là không muốn ăn uống ǵ nữa rồi vào pḥng nằm. Mấy hôm nay tinh thần anh rất bất ổn, tôi không biết phải khuyên bảo thế nào nữa?
VietBF@ Sưu tập