Thời cổ đại, không chỉ có phụ nữ mà đàn ông cũng kết hôn rất sớm bởi lẽ họ vấp phải rất nhiều vấn đề hơn thời hiện đại. Đặc biệt là về tuổi thọ.
Đầu tiên, đàn ông đều thích gái trẻ. Trong thời cổ đại, con gái 13 tuổi là đă có thể đi lấy chồng. Khi mới kết hôn, tuổi tác của đàn ông cũng vẫn c̣n rất nhỏ, cha mẹ đương nhiên đều muốn cưới cho con trai một cô vợ trẻ tuổi hơn, ai mà muốn lấy một cô vợ già hơn ḿnh.
Đàn ông thành niên kiếm vợ trẻ có hai nguyên nhân, thứ nhất là đi bước nữa (vợ cũ đă mất nên lấy vợ hai), thứ hai là nạp thiếp (lấy vợ bé). Đàn ông thời này có thể coi ḿnh là người đứng đầu trong gia đ́nh, khi chọn vợ và thiếp, đương nhiên sẽ kiếm những cô gái trẻ tuổi đáng yêu, trong sáng.
Trương Yên 10 tuổi đă được gả cho Hán Huệ Đế Lưu Doanh, Vơ Tắc Thiên 14 tuổi vào cung, Hiếu Trang Thái Hậu 13 tuổi gả cho Hoàng Thái Cực. Con gái thời đó cứ tới 13 - 14 tuổi là đă đi lấy chồng. Thứ hai, người thời cổ đại có tuổi thọ thấp, nếu như kết hôn muộn th́ sẽ khó có con, rất dễ đoạn tuyệt tông đường.
Tuổi thọ của người thời xưa không được cao như hiện tại, v́ thế mọi người thường kết hôn từ rất sớm. Đa số đều kết hôn từ lúc 13 - 14 tuổi, khi họ 17 - 18 tuổi th́ đă làm cha làm mẹ rồi. Nếu như dựa theo tuổi kết hôn của người thời nay đặt vào hoàn cảnh thời cổ, vậy th́ sẽ có rất nhiều người chưa kịp kết hôn th́ đă qua đời mất rồi. Vậy th́ gia đ́nh ḍng họ sẽ không có ai nối dơi tông đường.
Nhân vật Giả Châu trong tiểu thuyết “Hồng Lâu Mộng” của Tào Tuyết Cần 20 tuổi đă qua đời rồi, nếu như theo tuổi kết hôn hiện đại, vậy th́ Giả Châu sẽ không có con cái. Cũng may là cậu kết hôn từ sớm, để lại 1 người con trai để nối dơi tông đường. Vì thế mà họ thường sẽ kết hôn sớm hơn thời hiện đại chúng ta ngày nay.
VietBF@ sưu tập
|