Cuối tuần qua, tôi trở về nhà bố mẹ đẻ để thăm ông bà. Nhưng khi quay lại ngôi nhà của chính ḿnh, tôi đứng chết trân trước khung cảnh kỳ lạ: một mâm cơm thịnh soạn bày sẵn trên bàn, ánh đèn vàng ấm áp chiếu xuống, và nụ cười nửa miệng đầy ẩn ư của mẹ chồng.
Sự Ngột Ngạt Của "Nội Quy" Nhà Chồng
Lấy chồng không chỉ là việc thay đổi trạng thái mối quan hệ, mà với tôi, đó c̣n là chuỗi ngày bị ràng buộc bởi những "nội quy" bất thành văn. Đi đâu, làm ǵ, thậm chí thăm bố mẹ ruột cũng cần phải xin phép. Chồng tôi dễ tính, nhưng mẹ chồng th́ không. Bà luôn săm soi và bắt lỗi, khiến tôi phải cẩn trọng từng bước chân.
Mỗi lần muốn về nhà ngoại, câu nói "Mẹ ơi, con về thăm bố mẹ một chút" không chỉ là một lời thông báo, mà là một lời cầu xin được đi. Đáp lại, mẹ chồng tôi thường xuyên buông câu sắc như dao: "Cứ đi đi, nhưng nhớ về sớm mà cơm nước. Tôi già rồi, không làm được mấy việc ấy đâu."
"Đột Biến" Thái Độ Và Bữa Ăn Định Mệnh
Tuần trước, tôi dự định về ngủ lại nhà bố mẹ đẻ. Nhưng chồng bảo muốn nghỉ ngơi để chuẩn bị cho dự án mới, thế là tôi đành đi một ḿnh. Lạ kỳ thay, lần này, mẹ chồng không chỉ vui vẻ đồng ư, mà c̣n chuẩn bị túi quà biếu thông gia. Tôi cảm động, nghĩ rằng có lẽ bà đă thay đổi.
Nhưng đời không như là mơ. Khi trở về vào buổi tối, tôi như hóa đá trước cảnh tượng: một bữa cơm hoàn hảo với đủ bốn chiếc bát, bốn đôi đũa. Ngồi quanh bàn ăn là bố mẹ chồng, chồng tôi và… một người phụ nữ lạ mặt.
Người Cũ, Kịch Cũ Và Nụ Cười Đểu Của Mẹ Chồng
Thấy tôi về, mẹ chồng tỏ ra bất ngờ nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ "thân thiện". Bà giới thiệu người phụ nữ kia là… t́nh cũ của chồng tôi. Rồi bằng một giọng ngọt ngào mà tôi thấy giả tạo đến gai người, bà mời tôi tham gia bữa ăn.
Không chịu nổi không khí gượng gạo, tôi từ chối khéo và lên pḥng. Nhưng ở dưới, tiếng cười nói vẫn vang lên. Chồng tôi, người bảo mệt và cần nghỉ ngơi, giờ đây lại vui vẻ như chưa từng có ǵ xảy ra.
Nỗi Ấm Ức Không Tên
Tôi nằm trên giường, ḷng trĩu nặng. Những câu chuyện về cô người yêu cũ đi du học bỏ chồng tôi năm nào bỗng ùa về. Phải chăng mẹ chồng đang ngầm tác hợp cho họ? Phải chăng bà cố t́nh dựng lên màn kịch này để tôi cảm thấy ḿnh là kẻ thừa thăi trong chính gia đ́nh ḿnh?
Cảm giác bị phản bội, tổn thương và cô đơn khiến tôi không thể ngủ yên. Suy cho cùng, sự giả trân của mẹ chồng không chỉ nằm ở nụ cười đểu, mà c̣n ở cách bà đẩy tôi vào thế bị động, bẽ bàng trong chính mái ấm mà tôi đă nỗ lực xây dựng.
Kịch Tính Mới Chỉ Bắt Đầu?
Dù mọi chuyện có vẻ chưa đủ rơ ràng, nhưng với những ǵ đă xảy ra, tôi không thể không đặt câu hỏi về tương lai mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu này. Liệu tôi có thể t́m được tiếng nói chung với mẹ chồng? Hay tất cả chỉ là khởi đầu cho một chuỗi xung đột dài hơi?
Chỉ biết rằng, những tiếng cười ở dưới nhà tối hôm đó, tôi sẽ không bao giờ quên được.
VietBf@ sưu tập
|