Là bởi ta cứ hay sốt ruột mà rồi vội vă khiến hôn nhân của ta thành bừa bộn, thành lanh tanh bành mà tan hoang. Chẳng đợi được đến lúc t́nh già.
Nhiều người vợ nói với tôi: Nói măi anh ta không chịu thay đổi nên em chán chả buồn nói nữa. Hôn nhân là một đời nhưng tại sao ta mới chỉ chịu 1 ngày, 1 tháng, 1 năm thôi mà ta đă nản ḷng đến thế? Có phải v́ ta vội vă quá không? Ta sốt ruột muốn chồng ḿnh phải trưởng thành nhanh nhanh lên, làm chồng đúng chuẩn ta muốn đi. Khác ǵ muốn đứa trẻ học cấp 2 đă phải tính chuyện thi Đại Học? Ta vội vă như thể nếu chồng không sửa đổi th́ ngày mai Trái Đất này sẽ diệt vong. Ta chẳng đủ kiên nhẫn nên bao dung chỉ là thứ dùng được một vài lần là hết hạn. Ta chậm lại sự thất vọng của ḿnh một chút có được không?
Những người chồng cũng thế! Sơ hở là bắt lỗi vợ. Đúng sai quan trọng hơn cảm xúc của vợ ḿnh sao? Không thể chậm lại cơn giận để từ tốn mà nói với nhau sao? Sao cứ phải mắt long ṣng sọc, quát tháo vợ con, thể hiện uy quyền? Rồi đổ tiệt cho “đàn ông tính nóng”. Miệng nhanh hơn tim, bạ đâu nói đấy rồi hềnh hệch rằng: Vợ chồng sao cần để bụng? Đàn ông thẳng ruột ngựa. Ta chậm lại cảm xúc trong ḿnh một chút có được không?
Vợ chồng cần chậm lại. Muốn quẳng vào nhau câu ǵ th́ chậm lại nghĩ xem câu đó có làm bạn đời của ḿnh tổn thương không? Đừng để bản năng quyết định cách ḿnh hành xử nữa. Ngoại t́nh vui đấy nhưng có nghĩ ḿnh sẽ làm đau vợ, đau con? Chậm lại một chút xem cơn bực bội này xả vào nhau có giúp hôn nhân này tốt lên hay chỉ thoả măn chính ḿnh? Ta trách chồng ta ngoại t́nh là họ chỉ biết thoả măn bản thân họ nhưng ta buông lời cay nghiệt vào chồng th́ khác nào việc họ đi ngoại t́nh đâu? Ta trách vợ ta ích kỷ chỉ biết bản thân nhưng ta cư xử với vợ có đặt ḿnh vào cảm nghĩ của vợ không hay ta cũng đang ích kỷ?
Hôn nhân cần chậm lại th́ mới tới được lúc t́nh già. Nghĩ đến lúc mây bay khắp tóc để chậm lại hôm nay. Chậm lại mà nhâm nhi nhau. Chậm lại mà tận hưởng hiện tại. Chậm lại để đừng sốt ruột, vội vă nữa. Bởi biết không, thứ khiến cho t́nh già của ta rực rỡ chính là từ chắt chiu của hôm nay, của mỗi ngày ta đang sống. Chứ không phải từ số năm, số tháng ta đă ở bên nhau đâu!
VietBF@sưu tập