Chí c̣n gọi là chấy, tất nhiên đó là một con vật ác ôn, gian manh, man rợ, vô nhân tính, bỉ ổi, đểu cáng, bần tiện, vô liêm sỉ, dù hehe nghe nói có làm thuốc. Ấy nhưng giờ bảo t́m mấy con để đủ một vị cho một bài thuốc nào đó cũng khó. Chẳng ai biết chúng đi đâu, dù một thời huy hoàng…
Quăng mùa 197x-198x, thời thiên đàng, chí là một danh từ hăi hùng nhưng cũng là một trải nghiệm cực kỳ tao nhă. Chúng sống trên tóc, và cả những vùng giống như tóc. H́nh ảnh các bạn nữ với mái tóc dài đầy trứng, thỉnh thoảng loe ngoe mang tai một vài con chí cồ là một kư ức lăng mạn không thể nào quên.
Kinh điển hàn lâm cho rằng sự không vệ sinh thường xuyên tóc tai là điều kiện thuận lợi cho chí phát triển không hẳn đúng. Mùa ấy tuy không có Sunsilk, Clear, Double Rich,… như bây giờ nhưng bảo ở dơ là nhất định không. Một sự bịa đặt, vu cáo trắng he he trợn. Tui từng chứng kiến các bà các cô lấy những bánh xà pḥng xát cật lực, thậm chí tẩm tóc bằng dầu hỏa nhưng đếch ăn thua. Chúng vẫn thản nhiên yêu đương, tán tỉnh, chịch nhau, đẻ đái sồn sồn, và ngứa thôi cmn rồi. Nhắc lại điên cả máu, bà con thông cảm cho tui dừng lại chửi phát. Đ.k.m chí, lũ mất dạy, ác ôn, bần tiện.
Mùa ấy bà con phân chí ra hai loại. Loại nhỏ nhỏ gọi là chí mén, loại này màu hơi trắng sữa hoặc bét bét và loại bự chang gọi là chí cồ, loại này th́ thôi rồi, đen và rất bóng.
Và bắt chí trở thành một h́nh ảnh quen thuộc. Góp phần tăng cường sự đoàn kết, tương thân tương ái, luyện tập phong cách từ tốn, thái độ vui vẻ, ḥa nhă cũng như sự kiên định của lập trường.
Có hai cách bắt chí thông dụng, một là bắt chí bằng tay và hai là bắt chí bằng lược. Quy tŕnh như sau:
Đối với phương pháp bắt chí bằng tay. Đây là phương pháp thủ công truyền thống. Ưu điểm là dễ làm, có thể áp dụng bất cứ lúc nào nhưng nhược điểm là manh mún, thời gian kéo dài, hiệu quả không cao. Các bà các cô thường ngồi thành từng cặp, người trước thường là cho con bú, nhặt rau, đan lát hay làm ǵ đó c̣n người phía sau bắt chí cho người ngồi phía trước, cứ thế vạch từng chân tóc t́m những con chí lẫn trong đó.
Phương pháp bắt chí bằng lược tiên tiến và chính quy hơn. Phương pháp này có sử dụng một chiếc lược đặc biệt gọi là lược dày, thường làm bằng sừng trâu, có các răng rất mảnh, nhỏ và sít nhau. Ưu điểm của phương pháp này là hiệu quả rất cao, có thể bắt cho nhau hoặc độc diễn. Người ta đặt ở dưới một chiếc mâm nhôm và dùng chiếc lược dày nói trên từ tốn chải, tiếng chí rụng trên mâm kêu lốp bốp lốp bốp nghe rất nên thơ.
Và mỗi khi bắt được một con chí người ta thường kêu a ha mài chại hả mài, mài hả bưởi,… rồi bỏ xuống đất dùng móng tay cái đè một phát kêu bụp bụp rất vui tai. Thỉnh thoảng bắt được con chí cồ nào là đưa lên miệng cắn nghe cốc phát, dứt khoát và đầy căm thù.
Cứ thế, quê tôi ngày ấy, những chái nhà b́nh yên nép sau lũy tre làng mỗi buổi trưa lại vang lên những tiếng mài hả bưởi, chạy đi đâu, cho mày chết nài, tổ cha mày,… nghe râm ran râm ran.
Cuối năm nhắc chuyện ngày xưa thấy nhớ quá. Chí ơi, giờ này em ở đâu…
VietBF@sưu tập
|
|