![](https://vietbf.com/forum/attachment.php?attachmentid=2471843&stc=1&d=1735610573)
- Cho vợ ôm chồng một lát có được không…?
- Đừng…anh đau lắm…
- Vậy vợ cầm bàn tay chồng nhé..?
Anh không nói ǵ mắt nhắm nghiền lại v́ đau, lát sau anh mở mắt nh́n vợ, nh́n thật lâu
- Chồng yêu ai..?
- Chồng yêu vợ
- Vợ nào..?…Vợ cả hay vợ hai..?
Anh mỉm cười nhẹ
- Đừng bắt nạt anh nữa, anh làm ǵ có ai ngoài H đâu
Anh khó nhọc nở nụ cười
Em cũng cười theo anh, nụ cười đầy nước mắt, em biết anh chỉ có một ḿnh em thôi
Khi tỉnh lại đôi chút, anh bảo:
- Vợ kê gối cho anh ngồi gần cửa sổ để anh nh́n xuống đường một lát
Anh nh́n qua cửa sổ phía dưới kia ḍng người, xe qua lại tấp nập, đôi mắt anh buồn thăm thẳm…anh biết mai này ḿnh sẽ không c̣n được nh́n thấy cuộc sống vội vă ồn ào này nữa…
Nâng bàn tay chồng lên vợ áp mặt vào đó mà ngửi mà hít, vợ biết rằng sẽ không lâu nữa, vợ sẽ không bao giờ được cầm bàn tay ấy nữa v́ nó sẽ trở thành…tro bụi…😢
Vợ nhắm mắt lại cố giữ lấy khoảnh khắc ít ỏi c̣n lại…Thời gian chỉ đếm bằng giờ bằng phút…Lời anh nói yếu ớt bên tai:
- H hăy cố gắng lên nhé, hăy v́ con, v́ bố mẹ đôi bên, và cả v́ H nữa, sau này không có anh bên cạnh H sẽ vất vả nhiều đấy…anh thương H nhiều lắm nhưng số phận đă định rồi, H hăy coi như ḿnh được đi chung một đoạn đường, dù là ngắn ngủi nhưng anh rất hạnh phúc…
Anh lặng đi khi cơn đau kéo đến, nh́n gương mặt chồng tái nhợt v́ đau đớn, ḷng vợ như có cả hàng ngàn mũi kim đâm vào gan vào ruột😢
Vợ ngắm nghía, hít hà bàn tay của chồng và nghĩ đến khoảng thời gian hơn hai mươi năm đă qua, trọn đạo Phu Thê, nghĩa t́nh chất cao như núi… Anh chợt hé đôi mắt :
- Con đâu em..? Nếu sau này anh không c̣n nữa H hăy thay anh chăm sóc, dạy dỗ và quan tâm đến con nhiều hơn nữa nhé, nó là đứa khó bảo nhưng rất t́nh cảm… lời dặn ḍ chợt ngắt quăng…
Nước mắt vợ đă khô cạn, ngày anh ra đi vợ không c̣n nước mắt để khóc, lời anh dặn vẫn c̣n đây, hai năm đă qua và sẽ nhiều năm sau nữa vợ sẽ luôn cố gắng, luôn ghi nhớ lời dặn của chồng .
VietBF@sưu tập