‐ Tết năm nay ḿnh biếu nội, ngoại thế nào hả anh?
‐ Em biếu ông bà ngoại mỗi người mười triệu nhé. C̣n ông bà nội mỗi người chỉ cần năm triệu thôi.
‐ Ơ em tưởng phải biếu bên nội nhiều hơn chứ ạ.
‐ Em khờ quá. Vợ chồng ḿnh đang ở với ông bà nội, chăm sóc ông bà, có để ông bà thiếu thốn ǵ đâu. Tết biếu ít tiền, gọi là mừng thọ bố mẹ là được rồi.
‐ Dạ, cảm ơn anh, nhưng em thấy áy náy lắm.
‐ Em quanh năm rất chu đáo với ông bà nội, anh thấy như vậy là ổn, c̣n giá trị hơn nhiều hai mươi triệu ḿnh biếu ông bà ngoại ấy chứ. Anh cướp em khỏi tay của ông bà, đi biền biệt, ở với gia đ́nh anh, chăm sóc bố mẹ anh. Một năm có mỗi cái tết, biếu ông bà nhiều một chút, để ông bà c̣n có cái để đi khoe con rể quư nữa chứ.
‐ Ôi anh khôn thế. Hèn ǵ ông bà ngoại quư anh c̣n hơn cả em.
‐ Th́ bố mẹ anh cũng rất quư em c̣n ǵ.
‐ Dạ em biết mà. Rồi có về thăm ông bà ngoại không anh?
‐ Về chứ. Không về th́ biếu tiền c̣n có ư nghĩa ǵ nữa hả em.
‐ Dạ em hiểu rồi. Cảm ơn anh đă quan tâm bố mẹ em nhé.
‐ Nội, ngoại th́ cũng đều là bố mẹ ḿnh cả. Anh chỉ muốn xử sự cho công bằng thôi. Anh lỡ lấy con gái của ông bà rồi, nên giờ phải chịu, chứ biết làm sao.
‐ Hứ, anh lại trêu em rồi...
VietBF@sưu tập