Do 70% đầu tư của Trung Quốc vào Triều Tiên tập trung vào khai thác quặng mỏ, nhật báo Hàn Quốc Chosun Ilbo nhận định bi quan: “Chỉ độ 25 năm nữa thôi, tài nguyên của đất nước chúng ta sẽ cạn kiệt”.
Không đầy hai tuần sau chuyến viếng thăm “ bí mật “ của Chủ tịch Kim Jong-Il tớiTrung Quốc, chính quyền hai bên nhanh chóng tiến hành dự án thành lập cùng một lúc hai đặc khu kinh tế.
Đặc khu thứ nhất nằm trên dòng sông Áp Lục, biên giới giữa hai nước. Chính xác là trên cù lao Hwanggumpyong mà tiếng Hán là Hoàng Kim Bình.
Dự án thứ hai là thành phố cảng Najin Sonbong, nằm trên bờ biển phía Đông của Triều Tiên và sát biên giới Trung Quốc. Kiểm soát được nơi này, thương thuyền và chiến hạm Trung Quốc sẽ có một hải cảng chiến lược một cách danh chính ngôn thuận tại vùng biển Nhật Bản.
Việc xây dựng hai đặc khu kinh tế này được Triều Tiên đề nghị từ năm 2009. Bình Nhưỡng còn thông qua một đạo luật nhượng cho Trung Quốc khai thác trong 50 năm, đổi lại những bảo đảm là các hoạt động kinh tế trong tương lai vẫn mang lại lợi nhuận.
Đối với Bình Nhưỡng thì họ muốn thu hút đầu tư nước ngoài, giảm thiệt hại do bị quốc tế cấm vận tài chính và tránh bị ảnh hưởng kinh tế cũng như tác động chính trị từ phía Hàn Quốc.
Nhưng đối với Bắc Kinh thì các đặc khu kinh tế không những tạo ra thị trường tiêu thụ tại quốc gia láng giềng, mà còn giúp cho Trung Quốc có được những điểm quá cảnh.
Một con đường giao thông mới chỉ dài có 93 km, hoàn tất trong năm nay, nối liền biên giới Trung Quốc với cảng Najin Sonbong trên biển Nhật Bản. Từ đây, các loại nguyên liệu như than đá, sắt, đồng được vận chuyển bằng đường biển ngắn nhất đến Thượng Hải, thay vì phải qua đường bộ xa xôi.
Theo RFI