Là một trong những nữ nghệ sĩ hài hiếm hoi của sân khấu miền Bắc, nghệ sĩ Minh Vượng ghi điểm với công chúng bởi sự giản dị, thân thiện và dí dỏm. Cuộc đời của chị không như những ǵ trên màn ảnh và khán giả sẽ có cái nh́n chân thực hơn thông qua bài phỏng vấn dưới đây.
Được biết chị có rất nhiều bệnh, bệnh thấp khớp, huyết áp, tiểu đường, thậm chí từng trải qua những ca phẫu thuật khối u?
- Năm 1994, sau khi đi Nga về tôi phát hiện ḿnh có một khối u ở bên phải, mọi người khóc v́ nghĩ chắc tôi chết rồi. Tôi bảo bác sĩ cho ḿnh 3 ngày để sắp xếp công việc xong rồi vào viện mổ. Cuối cùng người ta mổ ra hai cái khối u nhẹ nhàng, u lành.
Đến năm 2002, đi diễn ở Đông u mấy tháng về thời gian, thời tiết thay đổi nên tôi bị đột quỵ, méo mồm. Xuân Hinh đến thăm cầm tay cứ nâng lên rồi lại rơi xuống. Nhưng lúc đó tôi bảo Hinh sẽ tập để diễn cùng Hinh vở "Vợ giỏi chồng ngu".
Tôi vẫn nhớ khi đó hàng ngày đi bộ quanh nhà, tập đọc thơ để tṛn vành rơ chữ, nói sai tự tát vào mồm, lại nói lại, lại tập. Khi ra vở "Vợ giỏi chồng ngu" rất tốt.
Bẵng đi mấy năm tôi lại có khối u tuyến nước bọt, đi khám trong Nam ngoài Bắc họ nói: "Bọn em mổ là chuyện thường, nhưng mà với chị, một người nổi tiếng không dám mổ". Thế là tôi sang Singapore mổ.
Năm 2008, khi Hà Nội ngập nước mênh mông tôi bị tiểu đường trắng hết cả phổi tưởng chết. Sau một tuần bác sĩ chiếu chụp lại bảo: "Ô, không biết chị là người hay là ma v́ nó lại b́nh thường". Gần đây nhất khi tôi bị tiểu đường cao, bị nhiễm trùng máu và sau một tuần tôi ra ngoại trú lại đâu vào đấy.
Tháng 9/2015, khi tôi diễn trung thu cho các trẻ em ở Cung thiếu nhi, bắt đầu diễn mưa rất to và tôi vẫn lao lên sân khấu. Hôm sau Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam đọc báo biết tin đến nhà thăm, tặng quà cho tôi.
Dường như t́nh yêu dành cho công việc của chị như một động lực, ngay cả những cái lúc nằm trên giường bệnh chị cũng rất sốt ruột và vẫn hướng về công việc?
- Ngày 22/10, không hiểu sao chiều tối hôm ấy, bạn bè và các em đưa tôi vào bệnh viện vẫn cười nói vô tư nhưng 30 phút sau tự dưng tôi bị trụy tim mạch thế là từ tầng 2 cấp cứu xuống tầng 1. Số tôi cũng rất may hay từ cơi chết lại vẫn trở về chói lọi - như là nhà thơ Tố Hữu đă nói.
Nghệ sĩ Xuân Hinh một người đă từng diễn ăn ư với chị rất nhiều vai diễn nói rằng: “Vượng trông lúc nào cũng mạnh mẽ nhưng thực ra ẩn sau cái sự mạnh mẽ ấy là một con người rất yếu đuối".
- Hinh nói đúng đấy, bản thân tôi là "hàng cồng kềnh, dễ đổ vỡ". Tôi dễ bị tổn thương, dễ xúc động mặc dù cứ ồn ào vậy thôi nhưng trong thẳm sâu thích cái ǵ nó nhẹ nhàng, tinh tế. Tôi rất sợ dùng những lời lẽ va đập, những ǵ dễ làm tổn thương và luôn luôn trước khi nói một câu nói ǵ, rất sợ bạn ḿnh bị tổn thương và bản thân ḿnh cũng thế thôi.
Chị yêu từ khi nào?
- Tôi yêu từ năm hơn 17 tuổi, yêu sớm và cũng nhiều mối t́nh. Nói như nhà thơ Xuân Diệu: "Lại nghe t́nh nhiều hơn số ngón tay. Hồn mi kia mắt nọ với môi này”. Chắc là nhà thơ Xuân Diệu cũng yêu nhiều như thế. Và tôi cũng rất thích câu thơ ấy, bản thân nhiều khi giơ tay đếm không phải là ngón tay mà là cả đốt ngón tay.
Nhưng do đặc trưng công việc, cũng do sức khỏe của tôi nữa, vừa bị thấp khớp vừa bị tiểu đường vừa bị tim mạch nên cũng xác định ngay từ nhỏ việc yêu th́ cứ yêu nhưng để đi đến hôn nhân th́ rất khó. Và bản thân tôi có một t́nh yêu khác lớn hơn, choán nhiều thời gian của tôi hơn, đó chính là sân khấu.
Bao nhiêu năm qua dường như với chị chỉ có công việc và công việc. Người ta vẫn cứ chờ đợi một bờ vai nào đó đủ chắc chắn để chị có thể dựa vào. Và có không ít người thầm mong rằng, phía sau sân khấu, chị sẽ có được sự b́nh yên về tâm hồn với một người nào đó. Chị nghĩ thế nào về sự b́nh yên trong cuộc sống?
- Trong tất cả những vở kịch tôi làm, có lẽ những khoảng lặng tôi diễn với NSND Trịnh Thịnh về cái khoảng lặng người đàn bà cô đơn cần một cái bờ vai, và tôi nghĩ rằng đối với tôi thế là đủ ấm. Có một cái ǵ đó thật tŕu mến, thật vỗ về ḿnh rồi.
C̣n với đời thực, với tuổi hơn 60, bệnh tật đầy người chắc tôi chỉ lấy niềm vui dạy dỗ các con em và vui với bạn bè. Trong cuộc sống có thể hi vọng được nhiều thứ, nhưng trong hôn nhân không thể đặt hoàn cảnh của ḿnh như một ván bài, cho một canh bạc.
Trong Đạo Phật có nói: "Chồng vợ có nên duyên phải trải qua 500 kiếp luân hồi". Vậy th́ chắc là kiếp trước tôi có chuyện ǵ lầm lỡ bởi đến 60 tuổi rồi vẫn chưa có một bờ vai. Kiếp này đành lỡ hẹn với t́nh duyên. Nhưng tôi mong kiếp sau sẽ lên xe hoa lấy được người như ư và có những đứa con thật ngoan, biết nghe lời cha mẹ.
- Cảm ơn chị về cuộc tṛ chuyện!
vbf @ sưu tầm