Bạn tôi kể, bạn có một người chị họ xa, kết hôn hơn hai mươi năm là chừng ấy thời gian sống trong hạnh phúc. Chồng chị yêu thương chiều chuộng chị, chăm sóc các con chu đáo vô cùng. Với họ hàng nội ngoại hai bên, anh là h́nh mẫu để cô nọ bác kia đem ra so sánh với con ḿnh.
Rồi anh không may bị bạo bệnh. Suốt thời gian anh ốm đau nằm viện, chị dốc hết ḷng chăm sóc anh. Khi biết rằng ḿnh chẳng thể chống nổi mệnh trời, chồng chị mới rụt rè thú nhận đă từng phản bội chị qua lại suốt bốn năm trời với một người bạn thân cũ đă góa chồng. Anh nói thật ra anh thương cô ấy nhiều hơn là yêu. Tuy nhiên, v́ biết đó là điều sai trái, cả hai đă quyết định dừng lại từ mấy năm trước. “Anh biết, anh có thể không nói, nhưng lừa dối em như vậy, anh thật ḷng không nhắm mắt nổi. Lần đầu cũng là lần cuối, xin em hăy tha thứ cho anh”.
Lời trăn trối xót đau như vậy, lẽ nào chị nói không tha thứ mà được sao. Nhưng chị đau ḷng v́ anh ích kỉ quá. Cho đến khi chết anh cũng muốn chết một cách nhẹ nhàng, chẳng cần biết sự thật kia sẽ như một vết cứa trong ḷng dẫu cho mai này anh không c̣n nữa.
Bạn bảo tôi: “Mày thấy đàn ông che đậy giỏi không? Anh ấy “ăn vụng” bao nhiêu năm vậy mà vẫn làm tṛn vai một người cha mẫu mực, một người chồng xuất sắc. Anh ấy từng yêu thương một lúc hai người đàn bà, vậy mà chị tao th́ cứ tưởng chị ấy là một, là duy nhất”.
Đàn ông có thể có quan hệ luyến ái cùng lúc với hai người, thậm chí là nhiều người, nhưng mấy ai bỏ vợ, bỏ gia đ́nh để đến với t́nh nhân. Họ chỉ có thêm chứ không bớt, ra ngoài có hư cỡ mấy, chơi cỡ mấy, về nhà vợ vẫn như là nhất, không có nh́.
Đổi lại nếu đàn bà ngoại t́nh - họ ít khi lắm, nhưng một khi đă làm vậy, t́nh yêu dành cho người gọi là chồng hầu như đă không c̣n. Đàn bà ngoại t́nh như bước vào mê cung yêu đương mù quáng không muốn thoát ra.
Có lẽ bởi đàn ông ngoại t́nh bằng lư trí, đàn bà lại ngoại t́nh bằng con tim. Con tim của họ dường như được sinh ra để chỉ yêu duy nhất một người tại một thời điểm. Họ ngă ḷng khi ḷng họ cảm thấy bất an chông chênh. Một sự vô tâm, một chút vô t́nh, một chút thiếu tôn trọng, thiếu đồng cảm sẻ chia của chồng sẽ khiến họ dễ bị những lời ngọt ngào dụ dỗ.
Nếu đàn ông có thể lên giường với bất cứ phụ nữ nào mà không cần t́nh cảm th́ phụ nữ lại chỉ có thể lên giường với người mà họ yêu. Rất ít phụ nữ ngoại t́nh v́ t́nh dục. Thứ họ cần là cảm xúc. Ai cho họ cảm giác được chở che, được yêu thương, coi như người đó đă nắm được trái tim của họ rồi.
Đàn ông ngoại t́nh, qua cơn mê đắm đều muốn trở về nhà. Đàn bà ngoại t́nh, họ chỉ muốn rời đi. Đàn ông ngoại t́nh, về nhà là bỏ nhân t́nh sau cánh cửa, vẫn nhẹ nhàng với vợ, vẫn yêu chiều với con. Đàn bà một khi đă ngoại t́nh, họ đặt h́nh bóng nhân t́nh ở trong đầu, ở trong tim, ngày nhớ, đêm mong, rồi suốt ngày đem ra để liên tưởng so sánh với bạn đời. Thật lạ là so sánh kiểu ǵ cũng thấy nhân t́nh hơn chồng ḿnh về mọi mặt.
Tại sao cũng là ngoại t́nh, nhưng đàn ông ngoại t́nh th́ gia đ́nh ít nguy cơ tan vỡ nhiều hơn là phụ nữ? Bởi thường th́ đàn ông ngoại t́nh rồi mới dẫn đến những đổ vỡ, c̣n đàn bà đổ vỡ trong ḷng rồi mới đi.
Đàn ông đi ra phiêu lưu ở đâu rồi cũng muốn về nhà v́ đó là chốn b́nh yên, đàn bà một khi quyết định bước ra khỏi nhà tức là nơi đó không cho họ cảm giác b́nh yên nữa. Đàn bà khi yêu th́ quên cả lối về, đă không c̣n yêu th́ vô cùng tàn nhẫn.
Vậy nên, muốn một người đàn ông chung thủy rất khó v́ chinh phục với họ dường như là một thứ bản năng, nhưng muốn một người phụ nữ hết ḷng với ḿnh, dành trọn tâm tư cho ḿnh - chỉ cần yêu thương họ thật nhiều là đủ.
Chỉ tiếc rằng, đàn bà th́ yếu mềm mà đàn ông lại quá đỗi vô tâm.
VietBF@ suu tập