12 năm hôn nhân và 3 năm yêu nhau là 15 năm bên nhau, gia đ́nh chúng tôi trước ánh mắt của thiên hạ là một gia đ́nh kiểu mẫu một nhà bốn người hạnh phúc.
Chính tôi cũng đă từng tự hào rằng tôi có một gia đ́nh hạnh phúc ,có một người chồng mẫu mực, có hai thiên thần vô cùng đáng yêu.
Tôi đă nghĩ rằng đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi cho tới khi tôi phát hiện chồng tôi có người phụ nữ khác bên ngoài.
"Anh xin lỗi những ngày xa nhà cô ấy đă chăm sóc anh , giờ cô ấy có thai rồi em có thể tha thứ cho anh lần này được không, cô ấy không cần danh phận và anh th́ không thể chối bỏ trách nhiệm với mẹ con cô ấy được".
Nực cười quá phải không các chị
Người chồng người cha mẫu mực trong mắt mọi người đó sao ?
Tôi khi đó chết lặng khi nghe anh ta nói ra những điều đó. Vậy c̣n tôi và các con th́ sao ?Anh ta không nói ǵ chỉ biết nói hai chữ xin lỗi mong tôi bao dung.
Thử hỏi các chị ai có thể bao dung để san sẻ chồng ḿnh với người đàn bà khác ? Có thể có người chấp nhận v́ con nhưng tôi th́ không.Tôi không phải thánh mẫu.
Tôi không mắc bệnh sạch sẽ nhưng thực sự cảm thấy rất bẩn khi nghĩ đến việc chồng ḿnh chung đụng với người đàn bà khác rồi về nhà vẫn gọi hai tiếng vợ yêu.
Tôi thương các con v́ chúng c̣n nhỏ chưa hiểu chuyện người lớn rồi sau này cũng phải chia sẻ bố với đứa trẻ khác, nghĩ đến đây thôi ḷng tôi thực sự rất đau nh́n các con hồn nhiên vui đùa mà tôi cảm thấy bất lực.
Tôi hỏi anh rằng Tôi đă làm ǵ không đúng?
Tôi có phải không biết cách đối nhân sử thế? Tôi có phải chưa hiếu thuận với bố mẹ chồng mà anh đối xử với tôi như vậy?
Sau những câu hỏi đó anh ta chỉ im lặng.
Tôi khi đó đă nghĩ rằng bản thân tôi và các con không sống tốt th́ các người cũng đừng mong sống tốt .
Từ đó tôi sống như một cái xác không hồn đôi khi c̣n tức giận vô cớ rồi trút giận lên các con bởi nh́n các con tôi lại nhớ đến người đàn ông bội bạc đó.
Tôi không nhớ rơ không biết làm cách nào tôi có thể vượt qua quăng thời gian ấy, nó thực sự rất tệ đă có nhiều lần tôi muốn kết thúc cuộc sống nhưng có lẽ ông trời không cho tôi c.hết nên đi một ṿng quỷ môn quan tôi lại quay về.
Sau cơn ác mộng đó Tôi tự nhủ tại sao phải hành hạ bản thân ḿnh v́ một kẻ không xứng đáng tại sao phải làm khổ ḿnh khổ các con ? Tại sao phải để bố mẹ phải lo lắng?
Sau đêm đó tôi chọn buông tay . Buông để sống cuộc sống hạnh phúc của riêng mẹ con tôi.
Tôi nhớ rơ ngày chúng tôi cưới nhau bầu trời một màu xanh biêng biếc .
Ngày chúng tôi ra ṭa bầu trời cũng một màu biêng biếc xanh.
Hai ngày đều mây trắng nắng đẹp chỉ khác nhau là một ngày là bắt đầu c̣n một ngày là kết thúc...
VietBF@sưu tập