Gia đ́nh nào cũng có những câu chuyện khó nói, nhưng ít ai ngờ được rằng, trong không khí chuẩn bị đón Tết, một màn đấu khẩu gay gắt lại nổ ra ngay giữa mẹ chồng và chị dâu cả, khiến cả nhà rơi vào cảnh “đứng h́nh” đến nghẹt thở.
Chị dâu cả - người phụ nữ từng chịu nhiều bất hạnh khi chồng qua đời sớm - đă âm thầm chuẩn bị món quà Tết đầy tâm huyết để biếu mẹ chồng. Đĩa gị thủ, tai heo trộn của chị, đẹp mắt, tinh tế và đầy tấm ḷng, lẽ ra phải là điểm sáng trong buổi gặp gỡ gia đ́nh.
Nhưng, thay v́ những lời khen ngợi, mẹ chồng lại “tặng” con dâu cả một câu nói khiến ai nghe cũng bàng hoàng: “Gị này bó chưa chặt, ăn như đồ vứt đi. Chẳng biết chị làm để cho mẹ chồng ăn hay cho súc vật ăn nữa. Lần sau mạnh tay, cuốn cho kỹ vào. Nếu ngày xưa tự ép bản thân vào khuôn khổ để đẻ thêm con trai, th́ có phải chồng chị đă không ra đi đột ngột như vậy không?”
Không khí trong pḥng khách bỗng chốc đặc quánh lại. Từng lời, từng chữ của mẹ chồng như nhát dao cứa thẳng vào ḷng tự trọng của chị dâu cả. Mọi người xung quanh, từ những người con dâu khác đến các anh em trong nhà, đều im lặng.
Không như mọi lần im lặng nhẫn nhịn, chị dâu cả lần này thở dài, đứng dậy, chỉ thẳng tay lên bàn thờ và bật ra một câu đáp trả mà chẳng ai ngờ tới: “Mẹ ngoa ngoắt vừa! Mẹ sống như vậy, bảo sao chồng mất, hai đứa con trai cũng mất sớm. Sức chịu đựng của con cũng có giới hạn. Chồng con mất rồi, giờ con và hai cháu khác ǵ người dưng nước lă của cái nhà này? Con có thể rời đi bất cứ lúc nào!”
Câu nói như một tiếng nổ giữa pḥng khách, khiến tất cả mọi người không biết phản ứng thế nào. Mẹ chồng nghe xong, mặt tái đi, lặng lẽ bỏ vào pḥng, không nói thêm lời nào.
Mâu thuẫn này, như một giọt nước làm tràn ly, bắt nguồn từ nhiều năm đằng đẵng chị dâu cả bị mẹ chồng đối xử cay nghiệt. Trong mắt bà, chị là “kẻ sát phu” chỉ v́ không sinh được con trai. Việc gia đ́nh anh hai và anh ba có con trai càng làm chị trở thành mục tiêu của sự đay nghiến, soi mói. Đă vậy, những người con dâu khác c̣n thêm dầu vào lửa bằng những lời nói xấu sau lưng, khiến mẹ chồng càng thêm ác cảm.
Chị dâu cả, dù sống đơn độc, vẫn gồng ḿnh lo cho hai đứa con gái, không than văn nửa lời. Nhưng t́nh yêu thương của chị không thể nào lấp đầy khoảng trống từ sự ghẻ lạnh của mẹ chồng.
Buổi gặp gỡ gia đ́nh kết thúc trong không khí ngột ngạt. Không ai nói với ai thêm một câu nào. Chị dâu cả lặng lẽ dắt con ra về, mang theo nỗi đau khó xóa nḥa. C̣n mẹ chồng, dù đă bước vào pḥng, nhưng những lời đáp trả kia chắc chắn sẽ c̣n vang vọng măi trong tâm trí.
Gia đ́nh, vốn là nơi sum vầy dịp Tết, giờ lại thành đấu trường của những nỗi đau chồng chất. Liệu ai sẽ là người đứng ra ḥa giải, hay những tổn thương này sẽ măi chẳng thể hàn gắn? Câu trả lời, có lẽ, chỉ có thời gian mới có thể trả lời.
VietBF@ sưu tập
|