Quá bất ngờ với những ǵ vừa nghe được nhưng đang ở chỗ tâm linh, tôi cố kiềm chế. Về đến nhà, tôi bức xúc tra khảo chồng th́ bất ngờ bị anh ta đổ lỗi ngược.
Kỳ nghỉ Tết vừa kết thúc cũng là lúc tôi đang muốn kết thúc cuộc hôn nhân này. Suốt hơn 4 năm từ bỏ bao ước mơ, hoài băo để lui về chăm sóc gia đ́nh, tôi không ngờ kết quả nhận được lại là sự dối trá, phản bội từ chồng.
Trước khi lấy chồng, tôi từng có một công việc đúng chuyên môn với mức thu nhập tốt. Ngày ấy, ở công ty, tôi được rất nhiều đồng nghiệp nam theo đuổi, tán tỉnh. Một trong số đó chính là chồng tôi bây giờ.
Ngày mới quen nhau, anh luôn mang đến cho tôi cảm giác b́nh yên, được che chở, bảo vệ. Ở công ty, chúng tôi cũng được nhận xét là cặp đôi trai tài, gái sắc, được nhiều người "đẩy thuyền" sớm về chung một nhà.
Ảnh minh họa.
Dù thực ḷng chưa muốn kết hôn ở tuổi 25 nhưng do tôi lỡ có bầu nên đă tổ chức lễ cưới. Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong sự chúc phúc của hai bên họ hàng cùng bạn bè, đồng nghiệp.
Với thu nhập tốt, thời gian đầu, chúng tôi khá thoải mái với cuộc sống vợ chồng son. Tuy nhiên, lúc tôi mang bầu ở tuần 12, tôi bị động thai, phải nằm viện theo dơi gần 1 tháng. Hơn nữa, v́ là thai đôi khiến sức khỏe của tôi cũng không đảm bảo, hay bị ốm vặt, phải xin nghỉ làm thường xuyên để ở nhà tĩnh dưỡng.
Đến tháng thứ 5, chồng khuyên tôi nên xin nghỉ hẳn, ở nhà anh nuôi v́ khi đó, công việc của anh cũng đang có tiến triển. V́ nghĩ cho con, tôi gật đầu đồng ư mà không biết rằng, đó là quyết định khiến tôi sau này nhiều lần phải rơi nước mắt hối hận.
V́ tôi từng bị động thai nên hai vợ chồng thống nhất "kiêng" gần gũi để không làm ảnh hưởng đến hai con trong bụng. Ban đầu, chồng vẫn vui vẻ và quan tâm tôi từng chút một. Tuy nhiên, sau khi tôi sinh hai cô con gái, chồng bắt đầu thay đổi.
Anh thờ ơ với mẹ con tôi, hay lấy cớ họp hành, gặp đối tác để né phải về nhà sớm. Dần dần, anh coi việc đi sớm, về khuya hoặc đi công tác đột xuất là chuyện b́nh thường và bắt tôi mặc nhiên phải tự hiểu.
Tôi giận dỗi th́ anh lúc nào cũng lấy lư do một ḿnh phải gánh cả gia đ́nh trên vai nên đi ăn, đi nhậu, đi tiếp khách hoặc đi công tác cả tuần cũng chỉ với mục đích kiếm tiền. Thậm chí chồng c̣n quay sang trách ngược tôi không biết điều, đă được ở nhà "mưa không đến mặt, nắng không đến đầu" lại không biết thương người phải lao ra đường kiếm tiền mỗi ngày.
Trách móc vợ là vậy nhưng khi hai con được 1 tuổi, tôi đề xuất đi làm lại th́ chồng nhất quyết phản đối. Anh nói tôi đi làm không đủ tiền thuê giúp việc cho hai đứa trẻ, vậy nên tốt nhất nên ở nhà. Mẹ chăm con vẫn là tốt nhất.
Nói là vậy nhưng tôi vẫn luôn muốn được quay lại với môi trường công việc, vẫn muốn tiếp tục niềm đam mê phải tạm gác lại để thực hiện thiên chức làm mẹ. Vậy nên, khi con được 18 tháng, tôi quyết định gửi con đi học và gửi hồ sơ đi xin việc ở nhiều nơi. Việc này khiến chồng tôi khó chịu ra mặt. Điều đáng nói, chồng tôi ngăn cản không cho tôi đi làm với lư do, sắp tới c̣n ở nhà đẻ tiếp, đi làm làm ǵ cho dở dang.
Tôi nói chưa muốn đẻ tiếp v́ tôi sinh mổ, hai con vẫn c̣n nhỏ. Tôi không muốn các con thiệt tḥi khi mẹ sinh em sớm. Hơn nữa, tôi muốn đi làm, tôi không muốn sống cảnh ngửa tay xin tiền chồng, không muốn nghe những lời nhiếc móc của chồng. Cảm giác ḿnh như một người vô dụng, không đem lại giá trị ǵ cả.
V́ chuyện này, vợ chồng tôi cũng nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Bẵng đi vài tháng, chúng tôi không ai nhắc đến chuyện sinh đẻ nữa. Tôi cũng đă xin được việc làm, đang bắt nhịp với công việc và làm quen với các đồng nghiệp mới.
Tết năm nay, bố mẹ chồng tôi nói muốn đi chùa Hương (cách nhà tôi 60km) nên tôi và chồng cũng đi lễ cùng. Khi vào đến cửa động Hương Tích, v́ quá đông, chúng tôi bị tách nhau ra, không đi cùng nhau nữa. Cho đến khi nh́n thấy chồng, tôi thấy anh đang đứng khấn trong động.
Tiến lại gần, tôi lặng lẽ đứng phía sau. Đang chắp tay, tôi ngỡ ngàng khi nghe chồng khấn khá to: "Cầu mong cho hai mẹ con cô ấy luôn b́nh an, sắp tới mẹ tṛn con vuông, để con tiếp tục được làm bố". Vừa dứt lời, chồng giật ḿnh khi thấy tôi đứng phía sau.
Quá bất ngờ với những ǵ vừa nghe được nhưng đang ở chỗ tâm linh, tôi cố kiềm chế. Khi về đến nhà, tôi bức xúc tra khảo chồng th́ bất ngờ trước câu nói của anh ta:
"Tôi ngoại t́nh đấy. Cô ấy sẵn sàng đẻ con trai cho tôi, c̣n cô th́ sao. Tôi đă khuyên cô ở nhà nhưng cô nhất quyết đ̣i đi làm. Giờ cô c̣n trách ǵ tôi nữa. Cô không làm được th́ để người khác làm thay".
Câu nói của chồng khiến tôi uất nghẹn. Quả thật, đến giờ phút này, tôi biết ḿnh đă lấy nhầm chồng. Ván bài này tôi đă thua, thua một cách thảm hại…