R8 Vơ Lâm Chí Tôn
Join Date: Jun 2009
Location: US
Posts: 17,796
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 33
|
Phát tài nhờ nghề khóc mướn
Quỳ trước thi thể của Liang Zhicai, một tay tỳ lên linh cữu người xấu số, một tay cầm micro gào khóc thảm thiết, Hu Xinglian trở thành tâm điểm chú ư trong đám tang. Thế nhưng gương mặt Hu lại không mảy may đau khổ bởi bà là kẻ khóc mướn chuyên nghiệp, một nghề đang “kiếm bội tiền” tại Trung Quốc.
Tại nhiều vùng miền Trung Quốc, người dân vẫn duy tŕ tục lệ mướn kẻ khóc thuê, hay c̣n gọi là “kusangren”, nhằm tạo không khí bi thương, muôn phần sầu thảm của đám tang. Và “nghệ nhân” Hu, 53 tuổi luôn hoàn thành nhiệm vụ của ḿnh một cách xuất sắc.
Để đảm bảo cho đám tang được diễn ra trong không khí “giàn giụa nước măt”, bà Hu luôn chuẩn bị đầy đủ hệ thống âm thanh, ánh sáng và có thêm 6 thành viên trong đội. “Dàn nhạc của v́ sao và sông Trùng Khánh” là tên gọi đội khóc mướn của Hu Xinglian. Tới nay, tên tuổi của dàn nhạc này khá đ́nh đám.
Nghề khóc mướn phản ánh sự đối lập giữa cuộc sống hiện đại và truyền thống tại thành phố Trùng Khánh, nơi có tốc độ đô thị hóa chóng mặt với khoảng 30 triệu dân này.
"Người dân quê vẫn rất tôn kính người quá cố”, Hu giải thích. Bà thường được biết đến với nghệ danh Ding Ding Mao (có nghĩa là Chuồn chuồn) và có hẳn một đội fan hâm mộ cuồng nhiệt ở thành phố này.
Trong đám tang Liang Zhicai, bà Hu và đội kèn trống của ḿnh hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Linh cữu của ông Liang (qua đời ở tuổi 70) được đặt gần bàn thờ nghi ngút khói hương. Bên cạnh là một giỏ hoa quả cúng cho người đă khuất.
Nhanh chóng, Hu đặt vài câu hỏi với người nhà Liang, để nắm thêm những thông tin cần thiết về cuộc đời ông. Để mọi việc diễn ra suôn sẻ, người nhà cụ Liang “thiết đăi” bà Hu và ban nhạc một bữa tối khá thịnh soạn, với bia Tứ Xuyên. Sau đó, Hu vận bộ đồ trắng – tang phục truyền thống của người Trung Quốc và “rầm rộ” khóc mướn.
Hàng xóm, bạn bè của cụ Liang ngồi quay quanh khu rạp được dựng tạm bên ngoài dăy nhà ở cũ kỹ. Một số người hút thuốc, số khác tṛ chuyện hoặc gọi điện thoại. Họ hàng thân thích của cụ Liang quỳ gần linh cữu, mắt dán chặt vào Hu, và cũng nấc lên nghẹn ngào khi tiếng khóc của bà đạt tới đỉnh điểm của bi ai.
"Sao ông lại ra đi sớm thế, bỏ lại con cháu bơ vơ? Đất trời bỗng trở nên u ám v́ ông. Sông và suối cũng nhỏ lệ v́ ông – một người lương thiện, thật thà, đôn hậu… Con khóc cho con cháu ông. Ai ai cũng đau khổ, dằn vặt v́ không giữ được ông ở lại bên ḿnh. Con xin gửi tới ông lời vĩnh biệt ngàn thu. Đường đi nơi đó đầy gian khổ và băo tố. xin ông hăy bảo trọng", Hu cứ thế khóc than với những từ ngữ đủ đầy tiếc thương.
Sau những phút khóc than, Hu vung chân múa tay, rồi ḅ trên nền vài lần, trước khi bắt tay những thành viên trong gia đ́nh cụ Liang. Họ vẫn ngồi đó, phủ phục bên linh cữu và vẫn rất đau khổ.
Nhưng mọi thủ tục khóc mướn chưa dừng ở đó. Sau vài giây bồi hồi, an ủi người nhà cụ Liang. Hu và đội dàn ca của ḿnh bỗng tấu lên những bài hát sôi nổi, với tiết tấu rộn ràng, thời thượng.
Không khí bi thương trở nên tưng bừng như một đêm hội. Bỗng từ đâu xuất hiện một vũ nữ múa bụng, theo sau là một phụ nữ mặc áo ngực da báo, quần da đen bó sát nóng bỏng và tất lưới gợi cảm, uốn éo theo điệu nhạc techno.
Lin Shiqing, cháu của cụ Liang giải thích rằng, tục lệ đó không phải là sự xúc phạm, bất kính với người quá cố: “Phút ĺa xa người thân là khoảnh khắc vô cùng quan trọng. V́ thế nó phải được diễn ra rộn ràng, vui nhộn. Nếu không con cái họ sẽ bị dân làng chê trách là không tôn trọng người đă khuất”.
Theo Hiệp hội Văn hóa Tang lễ Trung Quốc, đây là tục lệ truyền thống tại nhiều vùng miền. Con cháu cần phải thể hiện nỗi thống thiết trong đám tang sao cho ồn ào nhất, kèm theo chút nước mắt khóc thương trước khi tiến hành nghi lễ chôn cất.
"Nếu họ không khóc sẽ bị quở trách là không làm tṛn bổn phận của con cháu”, Hiệp hội này giải thích rơ trên website của ḿnh. Do vậy, những kusangren như Hu được “chuộng dùng” để đảm bảo cho không khí đám tang trở nên ồn ào, bi thương.
“Khó khăn và cực nhọc” là những ǵ Hu diễn tả về nghề nghiệp của ḿnh. “Muốn làm tốt nghề này, phải dốc hết tâm can mà khóc, mà than, sao cho đủ cả nỗi đau của cả một gia đ́nh người quá cố. Phải thực sự kiểm soát được cảm xúc của ḿnh”, bà nói.
Mai Anh / ĐVO
(theo MSN)
|