Ngoài sơn hào hải vị, có một món ăn đến từ dân dă khiến vua Càn Long say mê và yêu thích đến nỗi đưa vào danh sách ngự thiện hàng ngày.
Ẩm thực Trung Quốc luôn khiến thực khách cảm thấy phấn khích và thích thú không chỉ bởi hương vị, quy tŕnh nấu nướng cầu kỳ mà c̣n ở những câu chuyện lịch sử phía sau.
Lịch sử phong kiến Trung Hoa có tổng cộng 495 hoàng đế (từ Tần Thủy Hoàng đến Phổ Nghi), chuyện ăn của hoàng đế xưa kia là chuyện cơ mật trong cung đ́nh, "thiên cơ bất khả lộ", ngày nay, câu chuyện đi t́m bí kíp độc môn ẩm thực vẫn luôn là điều khó nhất.

Bát đĩa đựng thức ăn cho Hoàng đế đều là đĩa vàng chén bạc. Cụ thể, món canh hay súp phải được để trong chén sâu ḷng có đậy nắp bạc, bát được dát bạc, th́a ngọc bích…
Mỗi triều đại Trung Hoa, các hoàng đế lại có bữa ăn khác nhau, sở thích ăn uống khác nhau.
Ở triều đại nhà Minh, hoàng đế Chu Nguyên Chương yêu cầu mỗi bữa ăn phải có những miếng thịt thật lớn. C̣n với Thanh triều, vị vua nổi tiếng về ẩm thực là Càn Long.
Ở thời nhà Thanh, chi phí dành cho 2 bữa chính là bữa sáng và trưa của Càn Long lên tới 4 triệu lượng bạc/năm (tương đương)

Hoàng đế khi dùng bữa tuyệt đối không được ăn quá 3 miếng cho mỗi món. Quy củ này lập ra để tránh việc sở thích của Thiên tử bị tiết lộ ra ngoài, từ đó nhằm pḥng ngừa những kẻ có ư đồ xấu.
Sở dĩ việc tốn kém số tiền lớn như vậy dành cho bữa ăn của Hoàng đế là v́ ở triều Thanh quy định mỗi bữa ăn của hoàng đế phải đủ 120 món. C̣n các phi tần của vua cũng không được kém cạnh khi Hoàng hậu sẽ là 96 món và Hoàng phi là 64 món.
Ngoài 2 bữa chính là bữa sáng và bữa trưa, Hoàng đế và các phi tần c̣n phải ăn thêm bữa phụ. Khi Hoàng đế hay các phi tần đặt chân tới đâu th́ đồ ăn, thức uống phải được chuẩn bị sẵn. Mặc dù có đến trăm món đủ các loại sơn hào hải vị nhưng các vị phi tần không phải muốn ăn ǵ cũng được. Mỗi bữa ăn, họ chỉ được ăn trong ṿng 8 phút và mỗi món chỉ được chạm đũa 3 lần.
Thế nhưng, có một sự thật thú vị rằng, ngoài những món sơn hào hải vị, tuyệt thực trần gian, có một món ăn dân dă đă khiến vua Càn Long "nghiện" đến mức phải đưa ngay vào danh sách món ăn hoàng gia.
Đó là bánh trứng!
Để làm ra món ăn này phải là bậc thầy đầu bếp, bởi mặc dù nguyên liệu rất đơn giản chỉ bao gồm trứng, bột, đường, nước, dầu mè, mỡ heo nhưng do phải dùng nhiều kỹ thuật chế biến nên hương vị trở nên cực kỳ xuất sắc.

Món bánh màu vàng trông cực kỳ bắt mắt, mềm mịn, dẻo thơm, ngọt thanh quyến rũ, cực kỳ bổ dưỡng.
Nghe có vẻ dễ nhưng thực không dễ chút nào bởi món ăn này khi ăn sẽ không dính răng, không dính đũa, không dính th́a dĩa!
Theo nhiều hồ sơ, món bánh trứng này có tên là Osmanthus, là một món ăn có nguồn gốc ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc.
Tương truyền rằng khi vua Càn Long tới phía nam sông Dương Tử đă nếm thử loại bánh này và cảm thấy rất yêu thích. Từ đó, ông đă ra lệnh cho đầu bếp làm món ăn này thường xuyên và nó trở thành món ăn hoàng gia.
Mọi công đoạn và cách thức làm bánh đều được thực hiện thủ công, nguyên liệu mặc dù đơn giản nhưng quá tŕnh làm vô cùng phức tạp nên món bánh này có một hương liệu tuyệt hảo.
Cho tới ngày nay không c̣n nhiều đầu bếp làm nữa, việc t́m mua rất khó khăn. Quá tŕnh làm nên món bánh "3 không dính" này vẫn c̣n là một bí mật gia truyền ít người biết tới.
VietBF@ sưu tập