Căn phòng 9 USD/đêm và chuyến đi không bao giờ trở về
Clandestino Hostel ở Canggu, Bali, được quảng cáo như “thiên đường” cho dân du lịch bụi: giường tầng, hồ bơi, tiệc tùng, chỉ khoảng 9 USD một đêm. Nhưng sau đêm 2/9, cái tên ấy gắn liền với một trong những vụ việc rùng rợn nhất mà cộng đồng backpacker từng chứng kiến.
Nữ du khách trẻ Deqing Zhuoga, 25 tuổi, đến từ Trung Quốc, đã gục ngã ngay trên giường tầng của mình sau nhiều giờ nôn mửa và lạnh run. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy cô bất tỉnh, không bao giờ tỉnh lại nữa. Báo cáo tử vong chỉ ghi vài chữ khô khốc: “viêm dạ dày cấp và sốc giảm thể tích”, nhưng những gì xảy ra bên trong hostel giá rẻ ấy khiến bất kỳ ai nghe qua cũng phải rùng mình.
Cơn ác mộng trong đêm: nôn mửa, co giật và tuyệt vọng
Cùng phòng với Zhuoga là Leila Li, cũng là một du khách trẻ. Cả hai tham gia bữa ăn chung tại hostel, sau đó lần lượt xuất hiện triệu chứng nôn ói dữ dội. Li nhớ lại: Zhuoga yếu đến mức không thể tự đi tìm sự giúp đỡ, chỉ nằm co quắp trên giường, nôn liên tục suốt nhiều giờ. Trong căn phòng đầy rệp, mùi ẩm mốc, tiếng rên rỉ cầu cứu chỉ được đáp lại bằng sự im lặng của nhân viên.
Bản thân Li cũng phải nhập viện, nằm trong phòng hồi sức tích cực (ICU) suốt 5 ngày trời, bám víu giữa ranh giới sống chết. Khi tỉnh lại, cô mới bàng hoàng nghe tin bạn mình đã mất. Kết quả xét nghiệm mà bác sĩ cho Li xem cho thấy dấu hiệu ngộ độc hóa chất, khiến cô nghi ngờ khả năng đầu độc bằng thuốc trừ sâu. Đêm trước đó, căn phòng sát vách bị phong tỏa với lý do “xịt rệp” – chi tiết càng làm dấy lên những nỗi hoài nghi đáng sợ.
Hơn 20 nạn nhân, nhiều quốc tịch và những lời tố cáo lạnh gáy
Danh sách nạn nhân trong báo cáo của cảnh sát Kuta cho thấy đây không phải là sự cố đơn lẻ. Hơn 20 người bị ngộ độc, ít nhất 10 người phải nhập viện, thuộc nhiều quốc tịch: Trung Quốc, Đức, Ả Rập Saudi, Philippines… Một số người nôn mửa liên tục hơn bảy giờ, kiệt sức tới mức “suýt chết”, nhưng vẫn không nhận được hỗ trợ y tế kịp thời từ hostel.
Nhiều du khách khẳng định nhân viên hostel phớt lờ lời cầu cứu, thậm chí cố tình giảm nhẹ mức độ nghiêm trọng của sự việc. Một số người cáo buộc Clandestino Hostel đang nỗ lực che giấu sự thật để tránh bị đóng cửa. Trước sức ép dư luận, cảnh sát đã mở cuộc điều tra, nhưng báo cáo chính thức về cái chết của Zhuoga vẫn dừng lại ở chẩn đoán “ngộ độc dạ dày” – quá mơ hồ nếu đặt cạnh lời kể của những người sống sót.
Rệp, bẩn và sự thờ ơ đã được cảnh báo từ lâu
Sau vụ việc, cộng đồng du lịch mới giật mình nhìn lại những đánh giá online về Clandestino Hostel. Từ nhiều tháng trước, khách đã liên tục phản ánh chuyện rệp bò đầy giường, khăn trải bốc mùi, phòng tắm nhếch nhác. Có người kể từng nghe nhân viên bàn bạc với nhau cách “che” tình trạng nhiễm rệp để khỏi mất khách.
Thế nhưng thay vì khắc phục triệt để, hostel vẫn mở cửa đón khách ầm ầm. Một review đăng tháng 10 viết thẳng: “Nơi này phải bị đóng cửa. Một người đã chết, nhiều người phải nhập viện, tại sao chỗ này vẫn tồn tại?” Câu hỏi ấy, cho tới nay, vẫn chưa có câu trả lời thỏa đáng.
Thiên đường Bali và mặt tối ít ai dám nhắc
Bali từ lâu là “sân sau” của du khách Úc và dân Tây balô khắp thế giới. Riêng năm 2024 đã có khoảng 1,5 triệu người Úc bay sang đảo này nghỉ mát. Biển xanh, bar club, yoga, detox, đồ ăn rẻ… đã tạo nên hình ảnh một Bali đầy mộng mị. Thế nhưng phía sau những bức ảnh sống ảo là một thực tế khác: chuẩn vệ sinh không đồng đều, kiểm soát an toàn lỏng lẻo, và một số cơ sở lưu trú giá rẻ sẵn sàng đánh cược tính mạng khách chỉ để tiết kiệm chi phí.
Vụ của Zhuoga gợi nhớ tới bi kịch một thanh niên 23 tuổi người Úc tử vong ở Bali, thi thể được đưa về nước trong tình trạng… không còn trái tim. Những câu chuyện ấy cho thấy Bali không chỉ là thiên đường du lịch, mà đôi khi còn là nơi mà một cú chọn nhầm hostel cũng có thể đổi bằng cả mạng sống.
Bài học đắt giá cho dân du lịch bụi
Không ai ngăn cản bạn ngủ hostel 9 USD/đêm, nhưng sau vụ Clandestino, có lẽ đã đến lúc cộng đồng du lịch phải thay đổi thói quen “thấy rẻ là nhảy”. Trước khi đặt chỗ, hãy đọc kỹ review, chú ý đặc biệt đến các cảnh báo về vệ sinh, côn trùng, ngộ độc thực phẩm. Đừng xem thường những lời than phiền “phòng bẩn”, “rệp nhiều”, “mùi hóa chất nồng nặc” – bởi đó có thể là dấu hiệu cho những nguy cơ lớn hơn nhiều.
Nếu trong chuyến đi, bạn hoặc bạn bè xuất hiện triệu chứng nôn mửa, đau bụng dữ dội sau khi ăn uống hoặc sau khi khu lưu trú phun xịt gì đó, hãy đi bệnh viện ngay lập tức, yêu cầu xét nghiệm độc chất, đừng tin vào những câu trấn an “chỉ là đau bụng thông thường”. Và nếu nhận ra hostel có dấu hiệu che giấu thông tin, hãy ưu tiên rời đi càng sớm càng tốt, sau đó để lại đánh giá trung thực để cảnh báo cộng đồng.
Bi kịch của Deqing Zhuoga là nỗi đau không gì bù đắp được với gia đình cô, nhưng nếu câu chuyện ấy khiến thêm nhiều người thận trọng hơn, biết tự bảo vệ mình hơn trên đường đi, thì ít nhất cái chết của cô sẽ không chìm vào quên lãng trong một căn phòng rẻ tiền giữa “thiên đường” du lịch.