Nghe xong, tôi rụng rời chân tay. Dù không nghe ai quy kết thẳng thừng nhưng trong mắt đồng nghiệp, tôi đă trở thành kẻ phá hoại gia đ́nh người khác.
Tôi 33 tuổi, có chồng và hai cô con gái xinh xắn, đáng yêu. Gần 10 năm bước vào cuộc sống hôn nhân, tôi vẫn luôn cố gắng dung ḥa giữa công việc và gia đ́nh. Tuy nhiên, tôi thừa nhận, bản thân là người ham công việc nên nhiều lúc cũng xao nhăng với chồng con.
Thế nhưng, tôi chưa bao giờ nghĩ ḿnh lại vô t́nh gieo băo vào tổ ấm của người khác, thậm chí vào chính mái ấm của nhà ḿnh bằng những điều tưởng chừng như vô hại.
Tôi làm thiết kế, ở công ty cũng có nhiều đồng nghiệp nam, trong đó có một người tôi khá ngưỡng mộ. Đó là anh H. Anh lớn hơn tôi 4 tuổi, là người có năng lực, điềm tĩnh và luôn xử lư mọi việc một cách chuẩn chỉ.
Ảnh minh họa
Lúc đầu, chúng tôi cũng chỉ là đồng nghiệp b́nh thường, ít nói chuyện hay nhắn tin qua lại với nhau. Sau đó, khi được giao làm chung một dự án, tôi với anh mới thân nhau hơn. Những lần cùng đi thị sát, cùng thức khuya hoàn thiện bản thuyết tŕnh khiến chúng tôi hiểu nhau hơn. Tôi nghĩ đó chỉ là sự ăn ư chuyên môn, như tôi từng có với nhiều đồng nghiệp khác.
Vài lần về muộn, tôi cũng thẳng thắn chia sẻ với chồng chuyện tôi ở lại công ty tăng ca cùng đồng nghiệp. Thậm chí, tôi c̣n gọi video về cho chồng con để thấy mối quan hệ giữa chúng tôi hoàn toàn trong sáng.
Về phía anh H, thỉnh thoảng anh cũng nhắc đến vợ ḿnh cùng hai cậu con trai ở nhà. Tuy nhiên, có một điều khiến tôi ṭ ṃ là rất nhiều lần chúng tôi tăng ca về muộn, ít khi tôi thấy anh gọi về cho vợ. Anh chỉ nói, đă báo cho vợ không phải nấu cơm. Và khi làm việc, anh thường để máy ở chế độ im lặng để không bị ai làm phiền.
Rồi dự án bước vào giai đoạn then chốt. Tôi và anh tṛ chuyện với nhau nhiều hơn, có hôm đến gần 12 giờ đêm để trao đổi những lỗi nhỏ cần khắc phục. Chồng tôi thấy vậy, nhắc tôi công việc quan trọng nhưng cũng cần dành thời gian cho gia đ́nh, cho con cái. Nhất là thời điểm đó, con tôi đang bước vào giai đoạn thi cuối kỳ.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản, nếu dự án hoàn thành tốt đẹp, tôi sẽ đưa cả gia đ́nh đi du lịch hè, coi như là bù đắp cho chồng con về khoảng thời gian bận rộn. Tôi cũng chia sẻ điều đó với chồng. Thế nhưng, thay v́ tỏ ra vui vẻ, tôi lại thấy chồng chỉ nhếch miệng cười. Anh nói, thứ anh và các con cần, không phải là vật chất mà là sự quan tâm của một người vợ, một người mẹ dành cho gia đ́nh.
Một tháng sau khi dự án nghiệm thu, tôi chưa kịp vui v́ sắp nhận được khoản tiền xứng đáng với công sức ḿnh bỏ ra, th́ bàng hoàng nghe tin vợ chồng anh H đang hoàn thiện thủ tục ly hôn.
Điều đáng nói là một vài đồng nghiệp thân thẳng thắn nói với tôi rằng có tin đồn, tôi chính là thủ phạm, là người thứ 3 chen ngang khiến cuộc hôn nhân của họ tan vỡ.
Bởi vợ anh H thường xuyên thấy tôi và anh chát chít với nhau đêm khuya, rồi cả những buổi tăng ca cùng tôi đến đêm muộn mà chị gọi cả chục cuộc anh không nghe máy. Không những thế, có lần, chị c̣n phát hiện anh nói dối đi công tŕnh nhưng thực chất lại là đi gặp tôi ở quán café. Tất cả những điều đó khiến chị mất niềm tin hoàn toàn vào chồng ḿnh và quyết định ly hôn.
Nghe xong, tôi rụng rời chân tay. Dù không nghe ai quy kết thẳng thừng nhưng trong mắt đồng nghiệp, tôi đă trở thành kẻ gián tiếp phá hoại gia đ́nh người khác. Thật quá nghiệt ngă.
Buổi tối về nhà, đối diện với chồng con, tôi bỗng cảm thấy bản thân ḿnh thực sự có lỗi. Đúng là suốt nhiều tháng qua, tôi đă quá vô tư và chỉ nghĩ đến công việc. Tôi cũng chưa từng nghĩ, sự "ăn ư" giữa công việc của tôi và đồng nghiệp lại là sự hiểu lầm tai hại, gây ra họa lớn đến thế.
Giờ mọi chuyện đă xảy ra, tôi cũng không biết thanh minh thế nào. Và nếu tôi đi thanh minh, chẳng khác nào tôi thừa nhận ḿnh có ǵ đó mờ ám với đồng nghiệp. Nhưng lời đồn đă có. Nếu chồng tôi biết, tôi bị coi là kẻ thứ 3 chen ngang khiến một gia đ́nh tan vỡ, liệu anh sẽ nghĩ ǵ về tôi. C̣n các con tôi nữa, chúng có ghét mẹ hay không?
Tôi phải làm thế nào để thoát khỏi ám ảnh tội lỗi này đây?