Có 1 ông kia rất là giàu có và rất keo kiệt. Quanh năm ông ta chỉ cho vợ ăn những thứ rất kham khổ , mặc dù ông ta ngoài khả năng mua những đồ ăn sơn hào hải vị cho vợ ăn .
Một hôm bà vợ bèn than phiền với ông ta là :
Tôi ăn ở với ông bao nhiêu năm nay , tính ý của ông ra sao tôi hiểu mà, tài sản ông có dư mà , thế tại sao ông không ăn uống cho thoải mái chứ !
Nghe vợ nói như vậy ông ta cũng gật gù , ra vẻ đồng ý lắm.
Đoạn ông ta nắm tay kéo vợ đi vô trong buồng ngủ.
Ông ta móc trong người 1 nắm tiền và nói trước gương.
Này nhé từ nay về sau. Tiền trên tay là của tui ,
và tiền trong gương kia là của bà. khỏi phải ai lộn xộn.
Bà vợ im lặng không nói gì…..
Sau đó trong 1 thời gian ngắn tự nhiên gia đình có những món đồ ăn ngon do chính tay bà vợ nấu và càng ngày bà ta rất là vui tươi và yêu đời…..
Ông chồng lấy làm lạ , nhiều lần suy nghĩ cho đến 1 hôm
ông ta quyết định hỏi cho ra lẽ.
Vì bấy lâu nay ông ta chỉ chu cấp với 1 khoản tiền còm cho bà vợ để chi tiêu , lấy đâu ra nhiều tiền để mà mua những đồ ăn ngon cho cả nhà ?
Bà vợ cũng lẳng lặng kéo tay ông chồng vào buồng ngủ ,
đứng trước cái gương tuột quần xuống và nói…
Trong gương kia là của Ông……
Còn cái ở ngoài này chính là của … thằng bán thịt heo…..
VietBF@sưu tập