Báo Văn Nghệ v́ đâu nên nỗi ?
Đă có một thời tôi từng là cộng tác viên ruột của 2 tờ báo Văn Nghệ và Văn Nghệ Trẻ. Với báo VN, tôi đă 2 lần nhận giải tại 2 cuộc thi viết kư 1996- 1997 & 2002- 2003 và 1 lần nhận giải bài hay trong tháng 9/2002. Lại nhớ có lần, để viết tiếp loạt bài về vụ tiêu cực trong chính sách “Tam nông” ở thôn Đ́nh Tổ- Thuận Thành- Bắc Ninh, anh Hữu Thỉnh đă nhường hẳn xe ô tô đi họp Quốc Hội cho tôi cùng PV ảnh Nguyễn Đ́nh Toán đi gấp về địa phương kịp viết bài in trong số tiếp theo. Với báo VNT, có thời gian liền một mạch 4 kỳ trong tháng các PV Thu Hà, Đăng Dương đặt hàng tôi viết về giáo dục, khiến anh Duy Khoát phải gọi điện nhắc nhở: “Ḿnh về quê, bạn bè truyền tay nhau đọc bài của cậu trên VNT. Viết ghê quá! Đáo để vừa vừa thôi…” C̣n bạn đọc ở Viện nghiên cứu giáo dục th́ kéo đến chật nhà tặng hoa cho tác giả.
Kể dài ḍng như vậy để thấy kẻ viết mấy ḍng này là người chịu ơn, yêu mến 2 tờ báo ấy biết nhường nào! Thế nhưng ở đời tụ tán nhờ có duyên, ly hợp vốn do t́nh. Đă 4 năm nay, tôi không viết bài, cũng không đọc VN & VNT nữa (Duy nhất là dịp kỷ niệm 17/2/2011 vừa rồi, tôi gửi VN 1 truyện ngắn dự thi “Thiền sư Kiến Đức” và bảo trước với bạn bè rằng, gửi cho vui, thử xem báo có dám đăng. Quả nhiên cái truyện ấy sau đành công bố trên trang nhà của bác Trần Nhương!...) Lư do rạn nứt th́ nhiều lắm, nói ra chẳng hay ǵ, lại không khách quan v́ tôi là người trong cuộc.
Nhưng tôi vẫn đặt mua VN & VNT đều đặn v́ đó là nhu cầu đọc của nhạc mẫu- một cụ bà năm nay đă 92 tuổi vẫn c̣n minh mẫn. Khổ nỗi, tuần nào tôi cũng phải nghe cụ cằn nhằn v́ chất lượng nội dung, câu cú mắc lỗi chính tả hoặc kiến thức sơ đẳng của người viết lẫn người biên tập. Căng nhất là lần VN đăng bài về dự án Bauxite khiến cụ nổi đóa, mắng oan cả con rể v́ chưa kịp viết bài thưa lại. Năm ngoái, nghe cụ mấy lần ca cẩm rằng báo VN đến cái Tít bài cũng sai chính tả hoặc vô nghĩa, tôi không dám tin v́ dẫu sao cũng là báo văn cơ mà, lá cải lá khoai sao được?! Đến hôm nay th́ tôi tin tất cả những điều nhạc mẫu ḿnh chê năm trước là thật. Cụ đến bên tôi, ch́a tờ VN số 20 vừa nhận sáng nay có đăng truyện ngắn của nhà văn Ngô Phan Lưu trên trang nhất và trang 20 (có ảnh kèm theo). Mời bà con xem rồi cho lời giải đáp chứ tôi không dám nói ǵ thêm, bởi dẫu sao đă có một thời gắn bó và yêu nó.
Báo VN v́ đâu nên nỗi, hở giời?...
HN 12/5/2011
Nguồn: Lethieunhon.com
|