Cuối cùng th́ cái tin đồn đoán bao ngày đến hôm qua đă chính thức được Quốc Hội Việt Nam khẳng định, Luật Biểu t́nh đă bị rút ra khỏi chương tŕnh làm luật của Quốc Hội trong năm 2012-2013. Tại Hội trường Quốc Hội, không thấy bất cứ đại biểu nào nhắc nhở về Luật Biểu t́nh? Một sự đồng thuận quen thuộc mà người ta vẫn thường thấy khi các Đoàn Đại biểu được quán triệt rơ ‘chủ trương của Đảng thấy thời điểm chưa thích hợp…’
Vào các phiên họp vào tuần trước, ‘Đại biểu Nguyễn Thị Thu Ḥa (Bắc Ninh) cho rằng, đây là dự thảo luật có tính nhạy cảm chính trị’! và “đại biểu Hoàng Hữu Phước (TP HCM) đă cho rằng, “ngay từ khởi thủy đến tận ngày nay, biểu t́nh là để chống lại chính phủ” và “biểu t́nh là sự ô danh” Việt Nam chưa đủ điều kiện để “đài thọ cho sự ô danh đó”’ ( Theo ĐVO) .
Những người đă quá biết về Nghị Trường của Việt Nam th́ hiểu ngay chẳng qua họ chỉ là những cái loa phóng thanh đă được ai đó sắp đặt đến giờ th́ mở loa ‘làm c̣ mồi’ cho Uỷ ban Thường vụ Quốc Hội (UBTV QH) có cơ sở lấy ư kiến Quốc hội cho dân chủ!
Một Quốc Hội biểu diễn, múa may quay cuồng theo chúa, đúng như câu dân gian thường nói ‘ăn cơm chúa, múa tối ngày…’
Khi Luật Biểu t́nh c̣n bị xếp xó, điều đó đồng nghĩa với việc sẽ c̣n rất nhiều người dân sẽ bị bắt, bị đánh đập nếu họ tập trung đông người, nếu họ muốn thể hiện ḷng yêu nước khi Biển đảo và người Việt Nam bị xâm hại, đội ngũ an ninh sẽ có quyền sinh sát để bắt bất cứ ai kể cả một Blogger già gần đất xa Trời đang vùng vẫy cố phát lên tiếng kêu của con chim Đa đa gọi mẹ…
Ai sẽ được lợi nếu Việt Nam chưa có Luật Biểu t́nh . Rơ ràng chỉ có Trung Quốc được hưởng lợi, chính họ đă run sợ khi hàng đoàn người kéo nhau đến phản đối tại Toà Đại sứ, Toà lănh sự Trung Quốc. Trung Nam Hải đă từng gây sức ép buộc Chính quyền Việt Nam phải ra tay ngăn chặn cấm người dân biểu t́nh…
Rơ ràng trong việc ‘có’ hay ‘không’ đưa ra Luật Biểu t́nh tưởng chừng đơn giản như Nhà sử học Dương Trung Quốc đă phát biểu: ‘quyền biểu t́nh là chuẩn mực của thế giới về quyền tự do con người… Luật biểu t́nh sẽ có tác dụng tích cực cho xă hội và không v́ sự nhạy cảm mà phủ nhận luật để “biến chúng ta thành một ốc đảo dị thường trong thế giới hiện nay”’ (ĐVO)
Một điều hiển nhiên và cơ bản nhất, là bước đi chập chững để đưa nhân dân ta, đất nước ta tiến đến một đất nước dân chủ. Nhưng thật đáng buồn thay, nhân dân Việt Nam đă thua ngay trên đất nước quê hương của chính ḿnh.
Theo Người Hà Nội/Quan-Làm Báo