- Cuối cùng th́ M.U cũng biết cách kết thúc mọi chuyện đúng lúc. Ai hoài nghi cứ hoài nghi, lo âu cứ lo âu, họ đă vô địch một cách nhẹ nhàng trên sân Old Trafford đúng với tác phong của đội đă dẫn đầu suốt phần lớn mùa giải. Gọn gàng, thuyết phục, đó là dấu ấn về trận đấu lên ngôi của Quỷ đỏ.
Đẳng cấp
Chắc hẳn với sự trồi sụt giai đoạn cuối th́ nhiều fan hâm mộ đă lo lắng về việc M.U có thể bị Man City “chạm gót” lần nữa, dẫu khoảng cách có vẻ rất an toàn. May sao, đội bóng hàng xóm lại không có đủ nội lực để đuổi theo giấc mơ khá xa vời đó, họ tự đánh mất những cơ hội trong khi chỉ có cách duy nhất là chiến thắng liên tục nếu c̣n nuôi hy vọng. Song ngay cả khi số ṿng đấu ít dần, và sau cú ngă đau của Man City trước Tottenham, nhiều người vẫn thấy không thật thỏa măn, yên tâm khi phong độ của MU cũng chẳng “tốt đẹp” ǵ.
Sao MU ăn mừng chức vô địch. Ảnh: Getty Images
Thế nhưng, đúng vào lúc không phải ai cũng tin họ sẽ thắng, không phải ai cũng tin một cái kết đẹp mắt và đẹp ḷng sẽ diễn ra ở Old Trafford, th́ các cầu thủ M.U đă mau chóng trở về đúng vị thế của nhà vô địch, cống hiến một trận đấu hoàn hảo để đăng quang.
Rơ ràng là khí thế của hàng chục ngàn khán giả cùng với sự kiêu hănh đă là động lực lớn để M.U chơi thanh thoát, những đôi chân linh động, dẻo dai hơn, phô diễn được hết sức mạnh thực sự mà họ đang có. Đúng, sức mạnh ấy không phải sức mạnh hủy diệt, không phải sức mạnh lấn át toàn bộ, mà đơn giản là một lối chơi nhuần nhuyễn, hợp lư, đồng đội, tập trung, một lối chơi vừa đủ tinh tế lẫn hiệu quả. Từ rút gọn của nó là “đẳng cấp”.
Aston Villa không hề tỏ ra sợ hăi hay đuối sức, nhưng họ đă dưới cơ hoàn toàn trong trận đấu này. Những nỗ lực trả đ̣n của đội khách là không đủ trong một ngày mà bên phía M.U, ngay cả người nhàn nhă nhất là De Gea cũng chơi quá hoàn chỉnh. Nói chung, “đội bóng c̣n lại” đến chỉ như đóng vai một khách mời trong ngày vui được định trước, mọi chuyện trôi theo kịch bản mà người M.U đợi sẵn. Nó thuận lợi quá mức so với những sự trầy trật Sir Alex cùng học tṛ đă trải qua mùa này, nhưng là xứng đáng và không quá bất ngờ với đẳng cấp và sự “tỉnh táo” của M.U.
Cái kết gần như hoàn hảo cho tất cả
M.U là một câu lạc bộ khá phức tạp, không dễ định nghĩa tóm lược như nhiều đội bóng khác. Real là “Dải ngân hà”, Man City là “Những đôi chân triệu phú”, Barca là “Đội bóng ngoài hành tinh”, Arsenal là “Những đứa trẻ” (ư muốn nói tới cách làm bóng đá tận dụng tài năng trẻ)... C̣n M.U, họ không phải một tập thể siêu sao, không phải một đội quân non nớt, cũng chẳng có một list giá chuyển nhượng trên trời. Ở đấy cái ǵ cũng có, một lăo tướng gần 40 vẫn được coi trọng, một hai ngôi sao đang thời đỉnh cao ở tầm thế giới, vài cầu thủ trẻ tiềm năng, một số tân binh mới đến. Và điều tuyệt vời là tất cả đều có những dấu ấn đẹp cho riêng ḿnh trong chức vô địch cũng như trong trận đấu M.U giành ngôi vô địch.
Một phần thưởng xứng đáng cho tập thể MU. Ảnh: Getty Images
Van Persie có lẽ là cầu thủ duy nhất của Arsenal đóng vai nhân vật chính trong danh hiệu ḿnh giành được sau khi rời đội bóng. Anh có một chuỗi trận tịt ng̣i nhưng lại ghi ba bàn thắng và cứu một bàn thua trước Villa để đem về chiếc cup thứ 20 cho M.U. Anh có lẽ sẽ là vua phá lưới, thậm chí là cầu thủ xuất sắc nhất mùa, số 20 trên áo được hiện thực hóa thành vinh quang và ai cũng thấy mồ hôi, công sức anh đă bỏ ra v́ nó. Cực kỳ xứng đáng và tuyệt đẹp để ghi nhận cho mùa đầu tiên, danh hiệu lớn đầu tiên, nó chứng tỏ cho tất cả sự đúng đắn của con đường anh đi, sự chủ động chiến đấu và nhận về phần thưởng.
Ryan Giggs, anh chưa giải nghệ, anh chưa phải là “người thừa”. Già th́ sao? có lúc xuống sức th́ sao? Trong đội bóng lớn hàng đầu thế giới này vẫn có một “ông già” chạy không biết mệt, vẫn kiến tạo lẫn ghi bàn, là một “pho sử sống” theo cách mà sẽ hiếm ở đâu c̣n thấy. Rồi th́ những Jones, Evans, Welbeck, Chicharito… chẳng ai đắt cả, nhưng từ MU họ đang lớn, đang chứng tỏ được bản thân mà chẳng cần mang mác “ngôi sao thế giới”. Sự tiến bộ và chững chạc của De Gea, sự bùng nổ từ Buttner, sự mềm mại, cố gắng từ Kagawa, từng người, từng người một đang làm nên cho M.U một bộ mặt không long lanh nhưng tươi mới và đầy sức sống.
Ngày đăng quang chút gợn duy nhất là Rooney. Anh là một biểu tượng, là người đă hi sinh nhiều nhất cho tất cả những ǵ M.U đang có. Nhưng chưa biết thế nào về tương lai thực sự của số 10. Khả năng của anh tuy được khai phá thêm nhưng mất đi tính tinh thuần, chất đột phá trong ghi bàn “hồi trẻ”. Những tư tưởng, tham vọng, ước muốn của Rooney trong sự nghiệp cũng chưa biết có phù hợp, đồng điệu với sự toan tính của Sir Alex dành cho anh hay không. Nhưng đó là câu chuyện của mùa hè. Bây giờ, người M.U đă có thể bắt đầu những màn ăn mừng chức vô địch của họ, một chức vô địch đúng chất M.U.
theo bongda