Là Thiên tử, đứng trên vạn người, quyền lực tối thượng ở trong tay nhưng hoàng đế Tiêu Bảo Quyển (483 - 501) triều Nam Tề, Trung Quốc lại vô cùng sủng ái quư phi của ḿnh là Phan Ngọc Nhi. Ông sẵn sàng biến thành kẻ hầu người hạ, quên việc triều chính chỉ để làm vui ḷng phi tử mà ông hết mực thương yêu.
Không chỉ khiến hoàng đế Tiêu Bảo Quyển mê đắm v́ nhan sắc mỹ diễm như ngọc mà điều làm nên nét quyến rũ nhất ở Phan Ngọc Nhi lại là đôi chân cực nhỏ, tựa như không hề có xương bàn chân - một trong những tiêu chuẩn sắc đẹp đương thời (Ảnh minh họa).
Tiếp đó, để Phan Ngọc Nhi nguôi ngoai nỗi nhớ một thời buôn bán xưa kia, Tiêu Bảo Quyển c̣n cho xây dựng hẳn một khu chợ sầm uất trong hoàng cung, bắt hàng ngàn cung nữ đóng giả làm dân thường đi chợ.
Ông cho Phan Quư phi quyền xử lư các vụ tranh chấp trong chợ c̣n ḿnh th́ chỉ là chân phụ việc. Mỗi khi nàng xử án, Tiêu Bảo Quyển lại đứng ghi ghi chép chép như một người hầu thực sự. Trong khu chợ, hoàng đế dành cho mỹ nhân hẳn một nhà hàng sang trọng để mở quán rượu. Ở đó, Phan Ngọc Nhi được làm bà chủ c̣n hoàng đế nhận chức hầu bàn, có nhiệm vụ bưng bê thức ăn cho khách.
Dù chỉ là một quư phi nhưng Phan Ngọc Nhi luôn ăn ngồi cùng ban, đi ngồi cùng xe với hoàng đế. Mỗi khi Tiêu Bảo Quyển ra ngoài du hí, ông c̣n sắp xếp nàng được ngồi xe có giường nằm vô cùng xa hoa và đi ở phía trước c̣n ḿnh th́ cưỡi ngựa theo sau như một người hầu. Có những lần mưa tuyết giá rét, Tiêu Bảo Quyển vẫn nhất định đ̣i cưỡi ngựa một ḿnh đi phía sau hầu hạ Phan Ngọc Nhi chứ không chịu ngồi kiệu hoàng đế.
Rồi những hôm trời nóng như lửa đốt, quá khát nhưng Tiêu Bảo Quyển sợ làm Ngọc Nhi phật ư nên đă dừng ngựa tự đi lấy nước suối uống sau đó lại đuổi theo hầu hạ mỹ nhân.
V́ quá si mê người đẹp mà Tiêu Bảo Quyển ngày càng bỏ bê việc triều chính, đến mức ngay cả khi thiết triều, điều ông lo lắng nhất không phải việc triều chính mà là lo sợ Phan Ngọc Nhi phật ư v́ không được phục vụ chu đáo.
Cũng chính v́ được hoàng đế quá sủng ái mà Phan Ngọc Nhi từ một cô gái xuất thân nghèo hèn ngày càng trở nên ơng ẹo, cay nghiệt và tận dụng nhan sắc, sự sủng ái của vua để hưởng thụ cuộc sống cực kỳ xa hoa không chỉ cho ḿnh nàng mà cho cả gia đ́nh.
Nàng chỉ mặc những bộ quần áo bằng vải lụa được may tỉ mỉ và cực kỳ tinh xảo, thuộc loại đắt tiền nhất trong hoàng cung, hơn thế nữa, mỗi bộ quần áo nàng cũng chỉ mặc một lần.
Sự sủng ái của Tiêu Bảo Quyển dành cho Phan Ngọc Nhi c̣n thái quá đến mức mặc cho cha của nàng và vây cánh ra sức lũng đoạn khắp kinh thành th́ hoàng đế vẫn mải mê lo lắng t́m cách thể hiện cho hết sự si mê của ḿnh dành cho Phan Quư phi. Từ khi Phan Ngọc Nhi vào cung, cuộc sống của Tiêu Bảo Quyển thật chẳng khác nào kiếp sống của một kẻ nô bộc trung thành và chịu thương chịu khó nhất.
Mỗi khi ghé thăm căn nhà cũ của Phan Ngọc Nhi, đường đường là một hoàng đế che lấp cả thiên hạ nhưng người ta lại thấy Tiêu Bảo Quyển quẩy quang gánh đi lấy nước rồi vào bếp nấu ăn. Sau rất nhiều hành động tỏ ḷng sủng ái hết mực mỹ nhân, cuối cùng Phan Ngọc Nhi cũng sinh cho hoàng đế một cô công chúa, song không may công chúa đă sớm qua đời.
Chính v́ thế mà hoàng đế vô cùng đau xót, ông bỏ hết lụa là châu báu trên người, chỉ mặc quần áo gai và ăn cơm rau, cả tháng trời không bày tiệc, ca múa. Si mê t́nh ái đến mức quên trời quên đất như Tiêu Bảo Quyển và đam mê hưởng thụ cuộc sống xa hoa của Phan Ngọc Nhi cuối cùng đă dẫn đến hậu quả khôn lường là Tiêu Bảo Quyển bị giết chết sau một cuộc đảo chính. C̣n Phan Ngọc Nhi bị bắt đem nộp cho một vị tướng. Tuy nhiên, trong đêm động pḥng với vị tướng ngày, Phan Ngọc Nhi đă treo cổ tự vẫn.
vbf @ sưu tầm