Một người nông dân nuôi được một đàn gà, cả trống, cả mái, trông rất thích mắt, vừa để thi thoảng có thể cải thiện bữa ăn, lại có thể tận dụng những loại 'cơm thừa, canh cặn' trong nhà, tránh lăng phí.
Tuy nhiên, một dạo gần đây, đám gà cứ liên tục bị mất từng con một khiến cho người nông dân rất bực ḿnh.
Ông ta nghĩ rằng, chắc hẳn có kẻ nào đó đợi đến đêm đă lẻn vào nhà ông để lấy trộm gà.
Muốn ăn lại không muốn lao động, những kẻ lười biếng và tham lam này đáng bị dạy cho 1 bài học. V́ thế, người nông dân định bụng phải nghĩ ra kế ǵ đó để trừng phạt kẻ trộm gà cho bơ tức.
Vậy là, tối hôm đó, ông ta đă đặt 1 chiếc bẫy ở cạnh chuồng gà. Trong đêm tối, khi ṃ mẫm đến khu vực này, chắc chắn kẻ trộm sẽ không dám dùng đèn quá sáng v́ sợ lộ. Dưới ánh đèn pin lờ mờ, cái bẫy sẽ rất khó bị phát hiện, và hắn ta hẳn là sẽ bị nó kẹp cho đau điếng cho mà xem. Chắc khi đó, hắn ta sẽ 'chạy mất dép' chứ chẳng c̣n bụng dạ nào mà ăn trộm gà nữa. Nghĩ vậy, người nông dân rất tâm đắc với kế hoạch của ḿnh.
Thế nhưng, sáng hôm sau khi thức dậy, người nông dân giật nảy ḿnh khi ra chuồng gà kiểm tra. Ông đếm số gà trong chuồng và nhận ra chúng vẫn c̣n nguyên, không mất thêm con nào nữa. Và ở cái bẫy là 1 con vật lạ mà ông chưa nh́n thấy bao giờ. Đây là con ǵ? Liệu có phải nó chính là thủ phạm trộm gà của ông mấy lần trước hay không? Ông nên làm ǵ với nó?
Khu vực mà người nông dân sinh sống ở gần 1 khu rừng. Trong đó hẳn là có nhiều loài động vật mà ông ta không biết đến. Có thể ban đêm chúng mới lẻn ra những khu vực có người sinh sống, rồi ban ngày lại trốn vào rừng. Vốn tính cẩn thận, người nông dân đă gọi đến 1 chuyên gia, nhờ người này xem hộ ḿnh xem đó là con ǵ, có nguy hiểm hay không.
Sau khi đến nơi, chuyên gia cho người nông dân biết, đây là con tê tê - 1 loài động vật rất quư hiếm với lớp vỏ cứng bao phủ trên cơ thể có tác dụng bảo vệ cho con vật.
Được biết, tê tê thường sống trong những hốc cây rỗng hoặc hang và hoạt động về đêm là chủ yếu. Ban ngày, chúng cuộn tṛn thành quả bóng để ngủ. Là động vật sống đơn độc, tê tê chỉ gặp nhau để giao phối, sinh ra một lứa từ một đến ba con và nuôi trong khoảng hai năm.
Đặc biệt, tê tê là 1 trong những loài vật có nguy cơ tuyệt chủng cao do chúng bị săn trộm và buôn bán rất nhiều (để lấy thịt và vảy của chúng, được sử dụng trong y học cổ truyền Trung Quốc) cũng như do nạn phá rừng nặng nề đe dọa môi trường sống tự nhiên của chúng khiến số cá thể tê tê trong tự nhiên cũng ngày càng giảm đi.
Người nông dân đă rất vui khi nghe nói đây là 1 loài động vật quư hiếm, rất có giá trị, và thịt của nó ăn cũng rất ngon.
Tuy nhiên, ông ta đă bị dội 1 gáo nước lạnh khi vị chuyên gia cảnh báo anh ta rằng, con tê tê này là động vật hoang dă, có thể mang trên ḿnh nhiều loại mầm bệnh nguy hiểm, ví dụ như vi khuẩn gây bệnh phong chẳng hạn, do đó tuyệt đối không nên nuôi làm thú cưng hoặc giết thịt để ăn, v́ có thể sẽ khiến con người cũng bị mắc những loại bệnh này.
Biết được điều này, người nông dân đă quyết định báo cho chính quyền để họ có biện pháp xử lư thích hợp nhất. Đây vừa là cách bảo vệ các loài vật quư hiếm không rơi vào t́nh trạng tuyệt chủng, lại có thể bảo đảm an toàn cho chính ḿnh.