Sài G̣n, ḥn ngọc Viễn Đông của một thời mà nhắc đến nó mọi người ai cũng cảm thấy bùi ngùi, luyến tiếc. Đó là những công tŕnh đầu được xây dựng từ 300 năm trước, niềm tự hào của người dân Sài G̣n. Sài G̣n với 300 năm xây dựng và phát triển nhưng những công tŕnh như: Khách sạn Continental, nhà hát Thành phố, Bệnh viện Chợ Quán, Bưu điện trung tâm... là nỗi nhớ của những người xa xứ!
Nhà hát
Được khởi công năm 1898 và hoàn thành năm 1900, Nhà hát Thành phố mang kiến trúc Tây Âu. Các phù điêu bên trong được họa sĩ tên tuổi người Pháp vẽ giống như mẫu của các nhà hát Pháp cuối thế kỷ XIX.
Nhà hát là nơi tŕnh diễn ca nhạc kịch cho Pháp kiều xem. Năm 1956, nơi đây được dùng làm trụ sở Hạ nghị viện của chính quyền Việt Nam Cộng Ḥa. Đến tháng 5/1975, trở thành nhà hát thành phố đến nay.
Nằm tại lơi Sài G̣n, nhà hát đa năng, là nơi biểu diễn sân khấu nghệ thuật và được sử dụng để tổ chức những sự kiện lớn.
Khách sạn
Continental là khách sạn có lịch sử lâu đời và nổi tiếng nhất thành phố. Tọa lạc trên đường Đồng Khởi - kéo dài từ bờ sông Sài G̣n đến Nhà thờ Đức Bà. Đây cũng là con đường sầm uất bậc nhất thời bấy giờ, có rất đông người Pháp cư ngụ.
Khách sạn này được ông Pierre Cazeau - nhà sản xuất vật liệu xây dựng và đồ gia dụng - khởi công năm 1878 và hoàn thành sau 2 năm. Kiến trúc, nội thất cũng như cách bài trí đều theo tiêu chuẩn của một khách sạn hạng sang tại Paris. Đây là nơi dừng chân của các viên chức, sĩ quan cao cấp của Pháp đến công tác và là chỗ tụ hội của du khách thập phương.
Sau ngày 30.4.1975, nơi đây được đổi tên thành Hải Âu. Đến năm 1989, công tŕnh được tu sửa và lấy lại tên cũ Continental, rộng hơn 3.400 m2, cao 3 tầng. Khách sạn từng đón tiếp các vị tổng thống, thống đốc, nhà văn, người mẫu nổi tiếng thế giới.
Hiện, Continental là một trong những khách sạn đạt tiêu chuẩn quốc tế, góp phần phát triển ngành du lịch TP.HCM.
Bệnh viện
Năm 1862, Bệnh viện Chợ Quán được một số nhà hảo tâm đóng góp xây dựng và quản lư. Toạ lạc trên khu đất rộng gần 5 ha tại làng Chợ Quán nằm giữa Sài G̣n - Chợ Lớn, phía trước bệnh viện là sông Bến Nghé (nay gọi là kênh Tàu Hủ) chảy qua. Năm 1864, công tŕnh được giao lại cho chính quyền thời bấy giờ quản lư.
Từ 1954 đến 1957, 2/3 cơ sở bệnh viện được sử dụng làm nơi điều trị bệnh lao cho binh lính và đổi tên thành Viện bài lao Ngô Quyền. Cuối năm 1957, bệnh viện được trả về cho dân sự, lấy lại tên ban đầu là Bệnh viện Chợ Quán.
Tháng 3.1974 bệnh viện mang tên mới là Trung tâm Y Khoa Hàn - Việt. Sau ngày 30.4.1975 nó được gọi bằng tên cũ. Đến ngày 5.9.1989, UBND TP.HCM đổi thành Bệnh viện Bệnh nhiệt đới, trực thuộc Sở Y tế đến nay.
Bưu điện
Ngay sau khi chiếm được Sài G̣n, Pháp đă thiết lập hệ thống thông tin liên lạc. Năm 1860, "Sở dây thép" Sài G̣n (tức Bưu điện Sài G̣n) được thành lập.
Ngày 13.1.1863, Sở dây thép Sài G̣n chính thức khánh thành và phát hành "con c̣" (cách gọi con tem của người bản địa) đầu tiên. Một năm sau, người Sài G̣n bắt đầu gửi thư qua nhà "dây thép" (hệ thống bưu điện).
Năm 1886-1891, Bưu điện Sài G̣n được xây lại hiện đại, thay thế cho trụ sở và khu nhà ở cũ theo đề án của kiến trúc sư người Pháp là Villedieu cùng phụ tá Foulhoux. Từ ngày 1.7.1894 Sài G̣n bắt đầu sử dụng hệ thống điện thoại.
Đây là công tŕnh kiến trúc mang phong cách châu Âu kết hợp với nét trang trí châu Á. Phía trước ngôi nhà trang trí theo từng ô h́nh chữ nhật, trên đó ghi danh những nhà phát minh ra ngành điện tín và ngành điện.
Nhà thờ
Nhà thờ Chợ Quán (20 Trần B́nh Trọng, quận 5) xây lần đầu vào năm 1700 - được xem là nhà thờ có lịch sử lâu đời nhất tại Sài G̣n.
Theo học giả Trương Vĩnh Kư (1837-1898), Họ Đạo Chợ Quán gắn liền với quá tŕnh mở rộng lănh thổ về phía Nam của đất nước. Trong số di dân vào Nam đă có những giáo dân theo đạo Thiên Chúa. Họ tập hợp, tổ chức nhà nguyện và sau này là nhà thờ Chợ Quán.
Thánh đường Chợ Quán ban đầu chỉ là ngôi nhà thờ đơn sơ. Sau nhiều lần xây dựng rồi bị tàn phá v́ thời cuộc (1720, 1727, 1733, 1775, 1789,1793).
Măi đến năm 1882 (lần thứ 8), cha Nicolas Hamm về kế nhiệm đă đặt nền móng cho ngôi nhà thờ mới (nhà thờ tồn tại đến ngày nay).
Thánh đường được khánh thành năm 1896 nằm ở vị trí trung tâm, có kiến trúc phương Tây, lợp ngói đỏ, có thể chứa khoảng 1.000 người.
Đ́nh
Xây dựng khoảng năm 1679, Thông Tây Hội được xem là ngôi đ́nh cổ nhất của đất Gia Định xưa và cả Nam Bộ. Hiện, nó c̣n khá nguyên vẹn về quy mô và kiến trúc, kết cấu với những chạm khắc đặc trưng Nam bộ.
Đ́nh lúc đầu là của thôn Hạnh Thông - thôn khởi nguyên của G̣ Vấp - sau đổi thành Thông Tây Hội (do sự sáp nhập của thôn Hạnh Thông Tây (thôn Mới) và thôn An Hội). Đ́nh Thông Tây Hội hiện nằm trên địa bàn phường 11, quận G̣ Vấp.
Đ́nh Thông Tây Hội có vị Thành Hoàng rất độc đáo. Hai vị thần thờ ở đ́nh là hai hoàng tử con vua Lư Thái Tổ, do tranh ngôi với thái tử Vũ Đức nên bị đày đi khai hoang ở vùng cực Nam tổ quốc và trở thành "Thủy tổ khai hoang" trong lịch sử Việt Nam; hai vị thần đó là: Đông Chinh Vương và Dục Thánh Vương.
Chùa
Huê Nghiêm tọa lạc ở đường Đặng Văn Bi (quận Thủ Đức), được xem là ngôi chùa cổ nhất ở TP HCM.
Ngày nay, chùa thường được gọi là Huê Nghiêm 1 để phân biệt với chùa Huê Nghiêm 2 ở quận 2.
Chùa được Thiền sư Thiệt Thụy - Tánh Tường (1681 -1757) khai sơn vào thế kỷ XVIII. Nhiều tư liệu xác định năm thành lập là 1721.
Lúc đầu, chùa được xây ở vùng đất thấp, cách chùa hiện hữu khoảng 100 m. Sau đó, bà Nguyễn Thị Hiên (1763-1821) pháp danh Liễu Đạo, tự Thành Tâm, đă hiến đất để xây lại.
Ngôi chùa được trùng tu nhiều lần, lớn nhất là vào cuối thế kỷ XIX do Thiền sư Đạt Lư - Huệ Lưu tổ chức.
Kiến trúc của nó được thay đổi ở những lần trùng tu năm 1960, 1969, 1990 và 2003 với mái ngói chồng diêm, các đầu đao cong vút. Bờ nóc mái trang trí những hoa sen cách điệu. Khuôn viên chùa khá rộng, có nhiều tháp cổ. Tam quan chùa và đài Quan Âm ở sân trước chùa được xây vào năm 1990.
Cầu
Là một trong những cây cầu cổ xưa nhất c̣n sót lại ở Sài G̣n, cầu Mống bắc qua kênh Tàu Hủ - Bến Nghé, nối quận 1 và quận 4 (đất Khánh Hội xưa).
Cầu mang đậm nét phương Tây, do công ty vận chuyển hàng hải Pháp Messageries Maritimes đầu tư và công ty Levallois Perret (tức Eiffel cũ) thi công vào năm 1893-1894.
Dài 128 m, rộng 5,2 m, cầu có lề bộ hành rộng 0,5 m và được xây bằng thép kiên cố. Thành cầu uốn cong có những khoảng trống, sơn xanh (ban đầu cầu có nước sơn màu đen). H́nh dáng ṿng cung giống cầu vồng nên người dân gọi tên là cầu Mống.
Trong giai đoạn thi công Đại lộ Đông - Tây và Đường hầm sông Sài G̣n, cầu được tháo dỡ hoàn toàn, sau khi công tŕnh này hoàn tất th́ nó được lắp ghép lại theo nguyên bản và gia cố thêm phần trụ móng kèm trang bị chiếu sáng mỹ thuật.
Hiện, cây cầu hơn 100 tuổi đă được khôi phục dành cho người đi bộ - là nơi chụp ảnh cưới, ngắm cảnh về đêm, đứng xem pháo hoa mỗi dịp lễ, tết của người dân Sài G̣n.