Cứ ngỡ sau khi sinh con, cuộc sống của vợ chồng chị Nguyễn Thị Thêm (26 tuổi) và anh Lại Văn Hợi (28 tuổi), ngụ tại thôn 4, xă Chư Hreng, TP Kon Tum, tỉnh Kon Tum (ĐT: 01222285726), sẽ hạnh phúc hơn, nào ngờ đó là sự khởi nguồn cho những nỗi đau tột cùng của anh chị.
Cả ba đứa con nhà chị Thêm dù c̣n quá nhỏ nhưng đang phải từng ngày đối diện với tử thần.
Chúng tôi đến thăm nhà chị Nguyễn Thị Thêm vào một buổi chiều tàn, gió cao nguyên bắt đầu trở lạnh. Một nỗi buồn đến năo nề khi chúng tôi bước vào ngôi nhà nhỏ lạnh lẽo có 4 mẹ con chị Thêm ở nhà.
Chị Thêm th́ loay hoay chuẩn bị bữa cơm chiều, con trai đầu là em Lại Văn Quyến (8 tuổi), với vẻ mặt xanh xao, hơi thở nặng nề đang quấn chăn nằm trên giường. Em trai Quyến là Lại Văn Khuyến (4 tuổi), đang ngồi chơi ngoài sân. C̣n người con gái út được 8 tháng tuổi là bé Lại Minh Nhật đang được một người hàng xóm bồng giúp.
Chị Thêm kể, đă 8 năm nay, kể từ khi các con của chị ra đời, trong ngôi nhà ngói nhỏ này, chưa bao giờ xuất hiện tiếng cười. Chỉ có nỗi đau chồng chất nỗi đau, nỗi đau đó cho đến nay anh chị cũng chưa thể lư giải được.
Bé Quyến ra đời được 4 tháng th́ lên cơn sốt, da dẻ xanh xao. Đưa con xuống bệnh viện Nhi đồng 1 (Sài G̣n), anh chị mới hay hung tin Quyến bị bệnh máu trắng. Lúc đầu, đôi vợ chồng nông dân nghèo vẫn chưa hiểu hết về căn bệnh này, họ chỉ biết rằng cứ 4 tháng phải mang con đi lọc máu một lần.
Chỉ đến khi thời gian trôi đi mà Quyến vẫn cứ xanh xao, bệnh càng nặng hơn. Lách và gan cậu bé bị sưng to, để cứu sống Quyến các bác sĩ phải cắt bỏ lách của em cách đây 2 năm. Cũng từ đó cho đến nay, cứ mỗi tháng chị Thêm phải mang Quyến xuống bệnh viện TP. Kon Tum để lọc máu cho Quyến, thời gian là một tuần/lần với chi phí thuốc thang và ăn ở là 400,000 ngh́n.
Hàng ngày nh́n thời gian qua đi mà Quyến cũng chẳng lớn lên được là bao, 8 tuổi nhưng nh́n Quyến chỉ như cậu bé lên 5. C̣n Khuyến th́ bệnh cũng ngày càng nặng. Sau khi Khuyến ra đời mắc phải căn bệnh tim bẩm sinh “tứ chứng Fallot”, phải phẫu thuật hết 60 triệu.
Tháng 4 vừa rồi, vợ chồng chị Thêm cũng đă vay nợ khắp nơi để phẫu thuật cho Khuyến, khi ca phẫu thuật thành công, anh chị lại nhận được tin sét đánh: “Khi phẫu thuật xong một thời gian, Khuyến vẫn có biểu hiện sốt và da xanh xao, nhiều lúc khó thở. Bác sĩ nói rất có nhiều khả năng Khuyến cũng bị bệnh máu trắng giống anh trai, chỉ chờ mang sang bệnh viện huyết học xét nghiệm máu nữa thôi. Chúng tôi đau và sợ lắm, từ đó đến nay chúng tôi chưa có tiền mang cháu đi xét nghiệm và cũng sợ nữa”, nói đến đây chị Thêm lại khóc nấc khi nh́n những đứa con của ḿnh.
Thấy mẹ khóc, bé Nhật cũng khóc theo. Ôm con vào ḷng mà chị không biết phải dỗ con như thế nào, rồi từng lời nói của chị như vỡ ra trong đau đớn: “Đau đớn lắm cô ơi, cứ tưởng Nhật không bị giống anh nó nhưng da nó lúc nào cũng xanh, mặt nổi nhiều gân xanh. Nhưng chúng tôi không c̣n tiền để mang cháu vào Sài G̣n để xét nghiệm nữa. Chúng tôi rất sợ cháu mắc bệnh giống anh nó”.
Nỗi đau chồng chất nỗi đau trong khi vợ chồng chị phải mưu sinh vất vả, mọi gánh nặng đều đổ dồn lên đôi vai sống bằng nghề làm đá của anh Hợi. Nhưng kiếm được đồng nào cũng không đủ tiền chữa bệnh cho con, trong khi nợ ngân hàng đă lên đến 70 triệu đồng.
Nhiều lúc bà con khuyên anh chị đi khám bệnh xem bố mẹ có bệnh ǵ không, nhưng họ làm ǵ có tiền trong khi cu Khuyến và bé Nhật bị bệnh vẫn chưa có tiền đi khám. Trong nỗi đau đó, anh chị chỉ biết âm thâm chịu đựng.
Mỗi ngày đi vác đá vất vả về đến nhà, tưởng sẽ được nghỉ ngơi nhưng khi thấy 3 đứa con đứa th́ hổn hển thở mệt nhọc, đứa th́ đau đớn, xanh xao. Anh Hợi như không c̣n muốn sống nữa, nhưng nghĩ đến t́nh thương với vợ, với con anh lại uống một ly rượu, để được khóc lóc, để được quên đi nỗi đau. Nhưng nó lại thốt thành lời: “3 đứa con, nhưng khi về già không biết vợ chồng ḿnh có c̣n đứa nào bên cạnh không?”.
(Theo Dân Trí)