Tóc cắt tém, da ngăm đen, áo sơ mi giản dị, nh́n thoáng qua ai cũng tưởng mẹ con chị Nguyễn Thị Ánh Tuyết và con gái Trần Kiều Anh là… anh xe ôm đích thực. “Giống đàn ông th́ càng hay chứ sao, đỡ bị bắt nạt, lại càng đỡ bị đánh ghen”, Kiều Anh (22 tuổi) nhí nhảnh trả lời.
Hai mẹ con chị Tuyết
Không ít lần bị khách sàm sỡ
Người dân ở khu phố 8 - 3 (phường Kim Ngưu, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) ai cũng quen mặt gia đ́nh xe ôm của chị Tuyết. Chồng chị lái xe đă ngót nghét 20 năm, chị Tuyết cũng có thâm niên 5 năm, riêng con gái Kiều Anh c̣n vào nghề trước mẹ 2 năm.
Ban đầu, mẹ con chị Tuyết cũng ngại ngần, nhưng lâu dần thành quen. Bạn bè ai thông cảm th́ chơi tiếp, không th́ cũng đành chịu. Kiều Anh từng làm nhiều nghề: cắt may, chạy bàn, nhưng không chịu nổi cảnh bị chủ quát mắng nên đành về theo nghề bố.
Làm nghề đă lâu, nhưng hai mẹ con chỉ chạy đến khi trời sẩm tối. Chị Tuyết phân trần: “Làm thế thôi, đi trời tối phụ nữ chân yếu tay mềm dễ gặp nguy hiểm. Nghề xe ôm gặp đủ dạng khách, nhỡ có chuyện ǵ xảy ra th́ biết kêu ai”. “Ḿnh cũng phải để thời gian t́m hiểu, không th́ ế mất”, Kiều Anh chen vào.
Rất nhiều khách thích ngồi sau tay lái nữ giới. Họ chạy cẩn thận, lại giữ ǵn xe cộ. Cứ mỗi tháng, chị Tuyết lại nhờ chồng kiểm tra xe, tra dầu cẩn thận, pḥng trường hợp xe hỏng giữa đường. Riêng Kiều Anh học lỏm được vài cách chữa lỗi lặt vặt. Cái ǵ không biết th́ gọi điện nhờ bố, bạn thân chỉ đạo từ xa.
Xe ôm bị khách bùng tiền là chuyện thường ngày ở huyện. “Khách nam, nữ, tây, ta đều có cả. Tôi từng bị khách bùng tiền ở bến xe Giáp Bát, đă không trả tiền lại c̣n định đánh, lúc đó tôi phải hét thật to để các anh xe ôm gần đó chạy vào can thiệp. Đàn bà có cái mồm là lợi hại nhất, phải biết dùng đúng lúc đúng chỗ”, chị Tuyết cười sảng khoái nhớ lại lần nhanh trí để không bị mất tiền. C̣n Kiều Anh mỗi lần bị khách bùng tiền cô đều coi như “công đức” cho họ.
Là phụ nữ nên hai mẹ con không tránh khỏi bị khách nam sàm sỡ. Kiều Anh nhiều lần bị khách mời chào vào nhà nghỉ, những lúc đó Kiều Anh đều chọn giải pháp xin tiền xe luôn, không chở tiếp. Cứng rắn không khác ǵ con gái, chị Tuyết kể: “Khách trêu miệng cứ im lặng coi như điếc. Có ông ban đầu đặt tay ở eo, rồi xuống đùi, tôi đập tay bốp một cái, bảo tử tế sẽ chở tiếp, không th́ mời xuống xe ông ấy mới chịu thôi”.
T́nh yêu từ những cuốc xe ôm
Nghề nào cũng có lúc vui lúc buồn, với Kiều Anh vui nhất là gặp được vị khách cởi mở, biết cảm thông. Ngày đầu chạy xe Kiều Anh chưa biết căn đồng hồ, chỉ chạy được nửa đường xe đă hết xăng. Lúc đó trong túi không c̣n lấy một đồng, cô đành xin trước tiền bơm xăng rồi mới chở tiếp, khách hàng cũng nhiệt t́nh đồng ư ngay.
Nhiều kỷ niệm khiến Kiều Anh cảm thấy gắn bó hơn với nghề. “Mẹ nuôi của ḿnh ngày trước cũng là khách quen. Cô ấy gặp nhiều sóng gió trong cuộc sống nên muốn đi đây đó cho thoải mái. Ḿnh trở thành hướng dẫn viên du lịch bất đắc dĩ lúc nào không hay. Cô sống ngay gần nhà, nên hai cô cháu thường xuyên tṛ chuyện tâm sự. Cô nhận ḿnh là con nuôi, coi như người một nhà”, Kiều Anh nhớ lại.
T́nh yêu của cô gái cá tính này cũng nảy nở từ những cuốc xe ôm. Ban đầu cũng chỉ là khách b́nh thường, rồi yêu nhau lúc nào không hay. “Hồi đấy, toàn Kiều Anh chở anh ấy, v́ ḿnh có thói quen không bao giờ để khách đèo, dù khách là nam. Bây giờ đương nhiên ngược lại, ḿnh có muốn đèo anh ấy cũng không cho”. Kiều Anh cũng giao hẹn luôn với người yêu đừng ghen nếu thấy cô đèo đàn ông. Yêu người phải yêu luôn nghề.
Nghề xe ôm tuy vất vả, nhưng trừ tiền xăng xe, ăn uống thu nhập trung b́nh một tháng của chị Tuyết và Kiều Anh cũng khoảng 3 – 4 triệu. Dịp lễ tết, thi đại học hay sinh viên tựu trường là những ngày hai mẹ con kiếm được nhiều nhất. Tiền dành dụm cũng đủ cho Kiều Anh mua chiếc Future mới, yên tâm làm nghề.
Cầm lái cũng được 5- 7 năm, mẹ con chị Tuyết đều có ư định gắn bó lâu dài với nghề. Phần v́ đă quen, mà nếu không làm xe ôm th́ chẳng biết làm nghề ǵ bây giờ?
( theo BeeNet )