Được nuông chiều từ nhỏ, thiếu sự dạy bảo của cha mẹ, lại mê "game bắn giết", Nguyễn Văn Hải (15 tuổi, ngụ ấp Dừa Đỏ 2, xă Nhị Long Phú, huyện Càng Long, tỉnh Trà Vinh) đă ngu muội lập kế hoạch sát hại lái xe ôm cướp tiền… lấy "vốn" lên TP HCM làm thuê.
Bác xe ôm xấu số
Ngôi nhà lá nhỏ, rách nát của nạn nhân Phạm Văn Nhường (SN 1979, ngụ tại ấp Rạch Mát, xă Nhị Long, huyện Càng Long, tỉnh Trà Vinh) nằm tận cùng trong một con đường đất nhỏ tại ấp Rạch Mát. Ngày chúng tôi đến, trong nhà không có ai, chỉ c̣n trơ trọi chiếc bàn thờ nhỏ được kê tạm bằng chiếc bàn học của con gái anh cùng với tiếng tụng kinh phát ra từ chiếc máy thu thanh nhỏ, khiến ngôi nhà trống trải càng trở nên ảm đạm hơn bao giờ hết. Tận xế chiều, chị Nguyễn Thị Mỹ Hằng (SN 1981, vợ nạn nhân) mới trở về nhà trên chiếc xe đạp cũ kĩ, mỗi ṿng xe vọng kêu cót két.
Bế đứa con gái lên 5 từ trên xe xuống, chị rơi nước mắt tâm sự: “Tôi mới đóng cửa quán nước ở ngoài chợ rồi rước con nhỏ đi học về. Giờ này cha tôi đi làm ruộng chưa về đâu, c̣n mẹ chắc chèo xuồng đi chặt bắp chuối cho gà ăn rồi. Hồi đó công việc nặng trong nhà đều do một tay chồng tôi làm hết. Giờ ảnh mất rồi, cha mẹ tôi cũng phải ráng làm để phụ tôi lo cả gia đ́nh”.
Vừa vào nhà, chị Hằng và con gái liền bước đến bàn thờ chồng ḿnh thắp nén nhang để xua đi cái không khí lạnh lẽo trong nhà. Chị Hằng cho biết, anh Nhường là con út trong gia đ́nh có 3 anh em. Do gia đ́nh nghèo khó, cộng với thể trạng yếu kém do ăn uống không đủ chất nên anh em của anh Nhường đều không có sức học đến nơi đến chốn. Sau khi khôn lớn, anh chị đều đi làm ăn và lập gia đ́nh ở xa, chỉ c̣n lại mỗi anh Nhường ở lại vừa làm ruộng vừa trông nôm cha mẹ già.
Năm 2005, chị Hằng kết tóc se duyên với anh Nhường. Tuy nên duyên từ mai mối nhưng trong suốt thời gian chung sống với nhau, vợ chồng chị vẫn rất thuận ḥa, chưa bao giờ có tiếng căi vă. Chị Hằng chia sẻ: “Anh Nhường hiền lắm nên bị người ta ăn hiếp hoài à. Hồi đó, gà nhà hàng xóm qua ăn lúa, ảnh thấy vậy nên sang kêu người ta xua gà về vậy mà người ta c̣n chửi bới, chọi đá và bóp cổ ảnh nữa. Ảnh cũng im re, không dám nói tiếng nào”.
Sau nhiều đợt mất mùa, năm 2007 anh Nhường quyết định cùng vợ ra chợ Dừa Đỏ mở một quán nước nhỏ để buôn bán rồi dành dụm một ít tiền để mua một chiếc xe cũ hành nghề chạy xe ôm. Vốn bị yếu mắt nên mẹ anh rất lo và không đồng ư cho con làm nghề này. Dù biết rằng chạy xe mà mắt không nh́n rơ rất dễ bị tai nạn, nhưng v́ không có học thức mà gánh nặng mưu sinh lại đè nặng lên đôi vai của ḿnh nên anh vẫn bất chấp tất cả để kiếm thêm thu nhập nuôi sống cả gia đ́nh. Có những hôm khách đi liên tỉnh, anh vẫn hăm hở chở khách đi hàng trăm km để có được nhiều tiền hơn.
Hơn 11h ngày 6/3/2012, đang nằm nghỉ trưa tại quán nước, chợt nghe có tiếng một thiếu niên kêu chở ra hướng Quốc lộ 60 để đón xe lên TPHCM, anh Nhường tức tốc mặc vội chiếc áo rồi nổ máy cho xe chạy. Đi được một đoạn, “vị khách lạ mặt” liền bảo anh Nhường quay xe lại đi vào con đường vắng trở về nhà v́ hắn “để quên sổ hộ khẩu”. Tưởng thật, anh Nhường cho xe quay đầu lại.
Tại một đoạn đường vắng gần cầu Ngă Tắt, hắn kêu anh Nhường dừng xe lại để hắn nghe điện thoại được rơ tiếng hơn rồi bất ngờ đâm liên tục từ sau lưng anh Nhường làm nạn nhân không kịp trở tay. Do mặt đường quá nhỏ nên sau khi bị đâm, anh Nhường ngă nhào xuống mương làm chiếc xe cũng mất thăng bằng, ngă xuống theo.
Tốn rất nhiều thời gian và sức lực, tên cướp hung ác vẫn không thể kéo nổi chiếc xe lên bờ, tức giận hắn bỏ đi để mặc anh Nhường đang nằm bất tỉnh một ḿnh tại nơi hẻo lánh, không người qua lại. Gần nửa tiếng sau, nạn nhân tỉnh dậy liền trườn lên bờ rồi gọi điện thoại về báo hung tin cho vợ. Chị Hằng đớn đau nhớ lại: “Đang bán nước, nghe anh Nhường nói bị người ta đâm, tôi bàng hoàng, bủn rủn tay chân hết trơn, làm bể hết một đống ly rồi gấp gáp nhờ hàng xóm chở tôi đến cầu Ngă Tắt”.
Đến nơi, nh́n thấy vết máu loang đầy trên mặt đường nhưng không thấy anh Nhường đâu, chị Hằng vô cùng lo lắng liền kêu lớn tên chồng ḿnh. Rồi anh Nhường từ trong bụi cây gần đó ḅ ra, tay bịt chặt lấy vết thương, mặt mày tái mét. Quá hoảng hốt, chị Hằng liền bế chồng lên xe gắn máy, vội vă chở đi bệnh viện. Song do mất máu quá nhiều, trên đường đi cấp cứu, anh Nhường chỉ kịp dặn vợ thay anh chăm sóc cho con nhỏ và cha mẹ già rồi giật giụa, trút hơi thở cuối cùng.
Tên cướp kiếm “vốn” lập nghiệp
Nhận được tin báo, công an tỉnh Trà Vinh bắt đầu vào cuộc điều tra. Bước đầu khám nghiệm tử thi cho thấy, anh Nhường thiệt mạng do vết dao đâm thủng tim. Tuy nhiên việc nhận diện hung thủ gây rất nhiều khó khăn, trở ngại do đây là một vị khách lạ và không ai nhớ rơ đặc điểm trên gương mặt hắn. Chị Hằng cho biết: “Hôm đó, thằng đó quay mặt lại hướng tôi nh́n nên tôi không nh́n thấy mặt, chỉ biết nó c̣n rất trẻ, cao khoảng 1m60, mặc áo sơ mi xanh sọc caro trắng, quần jean màu xám đen”.
Từ những thông tin cơ bản này, lực lượng công an tiến hành rà soát từng ấp, xă, xác định một số đối tượng có biểu hiện nghi vấn và những người vắng mặt tại địa phương, cuối cùng xác nhận hung thủ chính là Nguyễn Văn Hải (15 tuổi, ngụ ấp Dừa Đỏ 2, xă Nhị Long Phú, huyện Càng Long). Song từ ngày xảy ra vụ việc, hắn đă bỏ nhà đi đâu không ai biết.
Ngày 22/3, Nguyễn Văn Hải đă bị bắt giữ khẩn cấp khi đang làm phục vụ tại một quán nhậu thuộc phường 2, quận Tân B́nh, Tp HCM. Sau 16 ngày lẩn trốn, tại cơ quan cảnh sát điều tra, Hải khai nhận: Sau khi ăn trộm 2 con gà tre của hàng xóm và bị mẹ la, hắn rất tức giận và quyết định bỏ lên TP HCM làm thuê. Không được mẹ cho “vốn làm ăn” mà lục hết tủ vẫn không thấy tiền, hắn liền chửi mẹ ḿnh và bỏ đi, không quên kèm theo lời hăm dọa 3 năm sau trở về sẽ giết chết mẹ ḿnh.
Không có chi phí đi xa, Hải nảy ra ư định nhanh nhất để có tiền là dụ người chạy xe ôm đến nơi vắng để cướp. Đi bộ đến chợ Dừa Đỏ và gặp anh Nhường, tên cướp 15 tuổi thực thi kế hoạch của ḿnh. Sau khi đâm và bỏ mặc nạn nhân nằm bất tỉnh, Hải liền đến một đoạn sông gần cầu Ngă Tắt, tắm rửa sạch sẽ, vùi cái dính đầy máu xuống bùn rồi trở về nhà ăn cơm, đón xe trốn lên TP HCM.
Chị Hằng nghẹn ngào chia sẻ: “Từ hôm chồng tôi chết đă gần được hai tháng mà gia đ́nh thằng Hải cũng không qua nói một lời xin lỗi. Vậy mà hai bữa trước, mẹ nó c̣n qua đưa 30 triệu và dặn gia đ́nh tôi xin giảm án cho thằng Hải. Mẹ tôi tức quá nên không đồng ư nhận số tiền đó. Một phần là để lấy lại sự công bằng cho chồng tôi, phần c̣n lại để bà đó nhận thấy, chính sự giáo dục không tốt của gia đ́nh đă khiến con bả trở nên xấu xa như vậy”.
Gia đ́nh Hải rất khá giả nên được cha mẹ nuông chiều từ nhỏ. Mê game rồi trộm xe đạp của bạn để có tiền ăn chơi nên mới lên lớp 6, Hải đă bị nhà trường đuổi học. Ở nhà, Hải rất lười lao động và thường tụ tập bạn bè quậy phá, trộm cắp khắp nơi.
Nh́n di ảnh của chồng, giọng của chị Hằng run đi v́ tiếng khóc: “Tối trước bữa đó, anh Nhường bị sốt cao, ảnh phải xông hơi mới khỏe lại chút ít. Tôi đă dặn là anh đang yếu, nghỉ một ngày để dưỡng sức. Vậy mà ảnh không chịu nghe. Nếu không phải ảnh đang bệnh th́ cũng có sức chống lại nó rồi, không đến nông nỗi như thế này”.
Di Tôn