Thưa chị Minh Hà và độc giả báo PLVN, gia đình tôi theo đạo Phật. Tôi cũng là một phật tử. Tuy nhiên, qua một góc nhìn nhỏ của mình, tôi nhận thấy, không phải những người tâm hướng về Phật, hướng về cõi thiện mà lòng đã thiện.
Tôi quen một cô bạn cũng thường xuyên đi lễ chùa như mình. Thậm chí, khi đi bân cô ấy, tôi còn tự cảm thấy hổ thẹn, vì cô ấy tỏ ra rất là từ bi, độ lượng, như tâm bồ tát. Cô ấy lăn xả vào mọi hoạt động từ thiện của nhà chùa, thậm chí trong nhóm phật tử mà cô ấy góp mặt, còn tự động tạo ra các hoạt động từ thiện khác. Không chỉ làm theo phong trào, cô còn đóng góp rất nhiều công sức, tiền bạc vào đó. Miệng luôn nam – mô, mìm cười hiền dịu với tất cả mọi người. Nhưng điều bất ngờ là khi tôi có dịp ghé thăm nhà cô. Một ngôi nhà tồi tàn không kém gì nơi mà chúng tôi đã phải quyền góp để giúp đỡ họ. Những đứa con cô đứa lớn tha đứa bé nhếch nhác, thể hiện rõ sự thiếu vắng bàn tay chăm sóc của mẹ. Bố mẹ cô già yếu, nhưng vẫn phải chăm lo cho cháu nội, để con dâu hêt giờ làm là lên chùa tụng kinh.
Với tư cách một người mẹ, tôi không hiểu tại sao cô ấy có thể sống như vậy. Dù có là phật tử đi chăng nữa, thì điều hướng tới là một cuộc sống tốt đẹp cho những người quanh mình. Không biết, tôi có quá ích kỷ không nhưng tôi nghĩ cô đã sinh ra những đứa con của mình, thì việc cô hoàn thành nghĩa vụ làm mẹ, chăm lo cho các con chu đáo, cũng là cách để cô thực hành đạo phật. Đạo phật cũng nói nhiều về chữ hiếu. Chắc Phật chẳng hài lòng khi cô ấy thay việc phụng dưỡng cha mẹ già bằng bỏ bê cha mẹ để lên chùa gõ mõ, tụng kinh.
Và cũng chẳng đạo nào khuyên người ta để con cái mình thiếu thốn, trong khi đi phân phát của cải cho người khác.
Thâm tâm tôi cho rằng, muốn gửi mình cho cửa Phật, thì người ấy phải thật rảnh rang, không vướng bận gia đình. Người đó không có gia đình phải chăm lo, hoặc bố mẹ đã khuất núi, con cái đã phương trưởng. Còn nếu đi tu mà bỏ bê con cái gia đình thì đó là cái tội, chứ không phải phúc.
Cô bạn tôi, sau một thời gian được gia đình hai bên khuyên bảo, thậm chí bức xúc đến mức cả công đoàn cơ quan cũng vào cuộc, giờ đây cô ấy đã biết chăm lo đến việc nhà hơn. Tuy nhiên, để cô ấy hiểu "thứ nhất là tu tại gia" cũng không phải đơn giản.
Chuyện của cô bạn tôi, cũng giống như trường hợp chồng bạn. Hy vọng nó có thể giúp bạn cảm thấy đỡ bế tắc, và tìm ra được những lời khuyên nhủ hợp lý với chồng của mình để giữ gìn tổ ấm. Thanh Loan (Ninh Bình)
Tâm hướng về cõi thiện chưa phải là lòng đã thiện
Người viết bài nầy cũng không hiểu tâm hướng thiện là vì, còn hành động của người được đề cập đến có sai chúc đỉnh nhưng cũng chưa phải là sai hoàn toàn bởi vì cô nầy hiểu lầm về con đường tu hành mà thôi.
Và cũng chẳng đạo nào khuyên người ta để con cái mình thiếu thốn, trong khi đi phân phát của cải cho người khác.
Cái này chửi cha thằng CSVN. Dân còn đói khổ, thiếu gạo thit lại đem gạo xuất khẩu, giúp đổ cho nước khác.
Và cũng chẳng đạo nào khuyên người ta để con cái mình thiếu thốn, trong khi đi phân phát của cải cho người khác.
Đúng vậy đó anh bạn già ơi, nhưng ở đời chữ tu có mấy hiểu cho chu toàn đâu chỉ toàn là phải mặc áo màu già hay màu đen với 18 nút áo rồi chểm chệ cho ta là đạo nầy đạo kia mà chẳng hiểu con đường mình chọn như thế nào nữa là... thì cũng hiểu sai như cô nọ mà thôi.Thử hỏi họ đạo làm người họ có trọn vẹn hay chăng trong khi trách nhiệm làm con , làm chồng hay vợ, làm cha hay mẹ có tròn chưa mà đòi bước vào đại đạo.Nghĩ cũng tiếc thay cho họ, chọn cho mình một con đường tốt đẹp mà không hiểu con đường mình đi như thế nào thì làm sao đúng với sự lựa chọn của mình.Tiếc thay.
Và cũng chẳng đạo nào khuyên người ta để con cái mình thiếu thốn, trong khi đi phân phát của cải cho người khác.
Cái này chửi cha thằng CSVN. Dân còn đói khổ, thiếu gạo thit lại đem gạo xuất khẩu, giúp đổ cho nước khác.
Quote:
Originally Posted by longhue
Và cũng chẳng đạo nào khuyên người ta để con cái mình thiếu thốn, trong khi đi phân phát của cải cho người khác.
Đúng vậy đó anh bạn già ơi, nhưng ở đời chữ tu có mấy hiểu cho chu toàn đâu chỉ toàn là phải mặc áo màu già hay màu đen với 18 nút áo rồi chểm chệ cho ta là đạo nầy đạo kia mà chẳng hiểu con đường mình chọn như thế nào nữa là... thì cũng hiểu sai như cô nọ mà thôi.Thử hỏi họ đạo làm người họ có trọn vẹn hay chăng trong khi trách nhiệm làm con , làm chồng hay vợ, làm cha hay mẹ có tròn chưa mà đòi bước vào đại đạo.Nghĩ cũng tiếc thay cho họ, chọn cho mình một con đường tốt đẹp mà không hiểu con đường mình đi như thế nào thì làm sao đúng với sự lựa chọn của mình.Tiếc thay.
Biết được , hiểu được ...đó mới gọi là chân lý của con người ..
Chứ không phải trên mình khoát lên chiếc áo giòng ( Linh mục) chiếc áo cà sa ( thầy chùa ) hay trên tay cầm cuốn kinh thánh ( mục sư) là đả có chân lý của kẻ tu hành ..
...... Chân lý của tu hành ở trong lòng ta ..
Biết được , hiểu được ...đó mới gọi là chân lý của con người ..
Chứ không phải trên mình khoát lên chiếc áo giòng ( Linh mục) chiếc áo cà sa ( thầy chùa ) hay trên tay cầm cuốn kinh thánh ( mục sư) là đả có chân lý của kẻ tu hành ..
...... Chân lý của tu hành ở trong lòng ta ..
Cảm ơn anh Chín nha. Thưa anh, cái câu : Chân lý của tu hành ở trong lòng ta của anh cũng không sai nhưng mà chân lý là đạo đó anh Chín ơi, mà chân lý ở trong tâm thì con đường tu hành là đạo tâm phải không anh chứ nào ở đâu trên bàn thờ hay ở mấy cây nhang cho nên người tu là phải sữa tâm mình cho thiện lành, cái tánh xấu xa nên loại bỏ mà không làm mà chỉ làm cái việc ở bên ngoài.Nói cho đúng ra tu hành không ngoài cái tâm chớ không tu áo mão thì may ra mới đạt được đạo và ảnh hưởng người kế tiếp có cơ hội tu mà thôi.Tâm còn hung ác, hận thù, đố kỵ, tỵ hiềm thì làm sao ta có thể gần với đấng mà mình thờ phượng được phải không anh.Vài hàng cùng anh cho vui chứ ở nhà hoài cũng buồn lắm.
Cảm ơn anh Chín nha. Thưa anh, cái câu : Chân lý của tu hành ở trong lòng ta của anh cũng không sai nhưng mà chân lý là đạo đó anh Chín ơi, mà chân lý ở trong tâm thì con đường tu hành là đạo tâm phải không anh chứ nào ở đâu trên bàn thờ hay ở mấy cây nhang cho nên người tu là phải sữa tâm mình cho thiện lành, cái tánh xấu xa nên loại bỏ mà không làm mà chỉ làm cái việc ở bên ngoài.Nói cho đúng ra tu hành không ngoài cái tâm chớ không tu áo mão thì may ra mới đạt được đạo và ảnh hưởng người kế tiếp có cơ hội tu mà thôi.Tâm còn hung ác, hận thù, đố kỵ, tỵ hiềm thì làm sao ta có thể gần với đấng mà mình thờ phượng được phải không anh.Vài hàng cùng anh cho vui chứ ở nhà hoài cũng buồn lắm.
Cám ơn anh .....
... lối nói chuyện của anh rất giống 1 người tôi biết có 3 con và hiện giờ anh ta đang ở Seatle ....
... lối nói chuyện của anh rất giống 1 người tôi biết có 3 con và hiện giờ anh ta đang ở Seatle ....
Mình già rồi cho nên tâm hướng về tu hành là chính, không còn bao lâu nữa là về với lòng đất lạnh rồi và chẳng có gì đem đi theo hết mà chỉ có đạo đức mà thôi, còn mọi chuyện ở đời vốn dỉ muôn đời nó vẫn vậy cho nên mình có bận tâm cũng vậy đó thôi.Thêm một người tu là xã hội bớt đi một thành phần xấu tại sao ta không tu chớ phải không anh Chín.Tui đang ở TX.
Biết được , hiểu được ...đó mới gọi là chân lý của con người ..
Chứ không phải trên mình khoát lên chiếc áo giòng ( Linh mục) chiếc áo cà sa ( thầy chùa ) hay trên tay cầm cuốn kinh thánh ( mục sư) là đả có chân lý của kẻ tu hành ..
...... Chân lý của tu hành ở trong lòng ta ..
Mình già rồi cho nên tâm hướng về tu hành là chính, không còn bao lâu nữa là về với lòng đất lạnh rồi và chẳng có gì đem đi theo hết mà chỉ có đạo đức mà thôi, còn mọi chuyện ở đời vốn dỉ muôn đời nó vẫn vậy cho nên mình có bận tâm cũng vậy đó thôi.Thêm một người tu là xã hội bớt đi một thành phần xấu tại sao ta không tu chớ phải không anh Chín.Tui đang ở TX.
Thật tình mà nói , đọc những lời Anh viết tôi cảm thấy vui và nhẹ cỏi lòng .. Nếu được chừng 1/10 như anh thì cũng đủ tốt cho tôi lắm rồi .. Tu cũng phải có chân tu , còn tâm không Thịnh mà tu thì tội lổi ... Chúng ta đã già hết rồi , còn gì mà chưa biết ... Chỉ có việc xui tay nhắm mắt là chưa trải qua thôi ... Chân lý nghìn trùng để học hỏi ...mong chỉ được giác ngộ để đuọc thanh thản cỏi lòng lúc tuổi già .... có ai mà không muốn phải không anh .. Nhưng có mấy ai làm được ..khi còn khổ lụy trong cỏi đời ...Tham , Sân , Si...
Thật tình mà nói , đọc những lời Anh viết tôi cảm thấy vui và nhẹ cỏi lòng .. Nếu được chừng 1/10 như anh thì cũng đủ tốt cho tôi lắm rồi .. Tu cũng phải có chân tu , còn tâm không Thịnh mà tu thì tội lổi ... Chúng ta đã già hết rồi , còn gì mà chưa biết ... Chỉ có việc xui tay nhắm mắt là chưa trải qua thôi ... Chân lý nghìn trùng để học hỏi ...mong chỉ được giác ngộ để đuọc thanh thản cỏi lòng lúc tuổi già .... có ai mà không muốn phải không anh .. Nhưng có mấy ai làm được ..khi còn khổ lụy trong cỏi đời ...Tham , Sân , Si...
Sao anh Chín nói vậy chớ, ở nơi nào cũng là hoàn cảnh để đưa mình trở về với chính mình mà, tại anh không muốn đó thôi,anh quên rồi sao: người tu thứ nhứt tại gia, thứ hai tại chợ, thứ ba tại chùa mà đúng không anh.Còn nước còn tát mà anh Chín sao anh sớm nãn lòng vậy ông bạn già của tui ơi.Tặng anh một câu nha:
Thế gian vô nan sự, bá nhẫn thành kim thị thái hòa.
Nếu anh muốn thì đầu tiên anh nên nhịn cái thằng Q bởi vì nó đáng con cháu mình mà, làm được vậy là anh đã tu rồi đó có đâu xa vời phải không anh.Mọi việc xảy ra từ năm 75 là do Thượng Đế đã an bài cho dân Việt của mình rồi, tui cũng đâu có thoát khỏi cảnh khổ đâu nhưng khi nghĩ lại mọi chuyện do Trời thì tui không còn buồn hận nữa anh ạ.Đừng lo gì cả,mai đây mình nhắm mắt rồi thì vận nước có ra sao đi nữa cũng bằng không phải không anh.Ngay bây giờ mình lo tu sửa thân tâm là chánh để sửa soạn cho tương lai gần kề của mình đó thôi.Mong anh hồi tâm mà suy gẫm nha.Chúc anh thân tâm luôn thường lạc trong tâm hồn luôn hướng về điều thiện lành mà an nhàn trong cuộc sống hiện tại.
Sao anh Chín nói vậy chớ, ở nơi nào cũng là hoàn cảnh để đưa mình trở về với chính mình mà, tại anh không muốn đó thôi,anh quên rồi sao: người tu thứ nhứt tại gia, thứ hai tại chợ, thứ ba tại chùa mà đúng không anh.Còn nước còn tát mà anh Chín sao anh sớm nãn lòng vậy ông bạn già của tui ơi.Tặng anh một câu nha:
Thế gian vô nan sự, bá nhẫn thành kim thị thái hòa.
Nếu anh muốn thì đầu tiên anh nên nhịn cái thằng Q bởi vì nó đáng con cháu mình mà, làm được vậy là anh đã tu rồi đó có đâu xa vời phải không anh.Mọi việc xảy ra từ năm 75 là do Thượng Đế đã an bài cho dân Việt của mình rồi, tui cũng đâu có thoát khỏi cảnh khổ đâu nhưng khi nghĩ lại mọi chuyện do Trời thì tui không còn buồn hận nữa anh ạ.Đừng lo gì cả,mai đây mình nhắm mắt rồi thì vận nước có ra sao đi nữa cũng bằng không phải không anh.Ngay bây giờ mình lo tu sửa thân tâm là chánh để sửa soạn cho tương lai gần kề của mình đó thôi.Mong anh hồi tâm mà suy gẫm nha.Chúc anh thân tâm luôn thường lạc trong tâm hồn luôn hướng về điều thiện lành mà an nhàn trong cuộc sống hiện tại.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.