Bất ngờ hơn, đoàn nhà tôi có 5 người, mỗi bức ảnh anh đều rửa ra 5 chiếc. Tính ra, tổng số tiền chỗ ảnh anh chụp lên tới gần 500.000 đồng. Nếu ai đó rơi vào t́nh trạng này như gia đ́nh tôi th́ quả là bực ḿnh.
Trong email gửi tới VietNamNet, ông Peter Lưu, Việt kiều Việt Nam ngụ ở bang Arizona, (Mỹ) vẫn chưa hết ấm ức khi về Hạ Long du lịch bị đeo bám, chặt chém. Dưới đây là tâm sự của vị khách du lịch này:
Tôi là một Việt kiều sống tại Hoa Kỳ. Lần đầu tiên tôi về thăm nhà sau thời gian dài ở nước ngoài vào năm 2010, tôi và một số thành viên trong gia đ́nh quyết định đi du lịch Hạ Long.
Được nghe quảng cáo nhiều trên các phương tiện thông tin đại chúng, tôi cũng rất tự hào về một trong những cảnh đẹp của nước ḿnh sánh ngang các di sản thế giới. Tôi thử đi một lần cho biết cũng là mở rộng tầm nh́n, sau này c̣n biết mà khoe với bạn bè ở bên đó.
Kỳ vọng bao nhiêu, tôi lại thất vọng bấy nhiêu. Cảnh đẹp của Hạ Long đúng là không có nơi nào sánh bằng, nhưng cách làm du lịch của nước ta cũng không nơi nào trên thế giới có. Chắc chỉ Việt Nam mới có những kiểu làm du lịch như vậy. Đây cũng là lư do mà hầu như những bạn bè tôi về Việt Nam du lịch tham quan rồi hứa sẽ không bao giờ quay trở lại lần hai. Chỉ cần một hai người không có thiện cảm, họ sẽ mách bảo bạn bè người quen và cứ như vậy, con số nhân lên sẽ khiến cho du lịch Việt ngày càng mất khách.
 |
Thợ ảnh và hàng rong là những đối tượng hay đeo bám khách du lịch (ảnh minh họa) |
Điều tôi không hài ḷng nhất là đội ngũ hàng rong đeo bám khách du lịch, từ băi biển tới ga tàu, rồi cả những khu vực tham quan. Đặt chân tới thành phố biển, tôi bị một loạt các hàng rong bao vây, mời mua quà lưu niệm, bưu thiếp rồi mời chụp ảnh.
Theo chân đoàn gia đ́nh tôi có một anh chụp ảnh cũng chạc 40 tuổi. V́ có máy ảnh riêng và máy quay phim nên ngay từ đầu, chúng tôi đă từ chối chụp ảnh. Nhưng không biết v́ lư do ǵ mà anh đeo bám chúng tôi trong suốt hành tŕnh, kể cả lúc lên tàu ra thăm đảo. Có thể anh là người quen của chủ tàu nên mới được dễ dăi như vậy. Những lúc gia đ́nh tôi dành thời gian để chụp ảnh thấy anh cũng lân la ra góp ư hướng dẫn rồi cũng giơ máy lên chụp. Mải ngắm cảnh và vui chơi cùng gia đ́nh, chúng tôi không để ư tới anh v́ không có nhu cầu chụp ảnh.
Kết thúc chuyến thăm vịnh, gia đ́nh tôi vào một quán café ở bến tàu nghỉ ngơi, chờ xe. Lúc này, anh thợ ảnh lại xuất hiện. Anh nhiệt t́nh hỏi thăm về chuyến đi và những cảm nhận của gia đ́nh tôi. Điều bất ngờ hơn, anh ta mới nói rằng cũng đă chụp một số ảnh cho gia đ́nh tôi và mong muốn gia đ́nh tôi lấy làm kỷ niệm.
Tôi trả lời dứt khoát không lấy ảnh v́ chúng tôi đă có hết trong máy ảnh cá nhân rồi. Nhưng anh vẫn kỳ kèo với lư do là đă chụp và rửa rồi, mấy ngày nay khó khăn không có khách nên mới phải làm như vậy, rồi nào là gia đ́nh gặp chuyện này chuyện nọ... Từ chối măi không được, lại có người hướng dẫn nói thêm vào nên gia đ́nh tôi không muốn gặp phiền phức nên đồng ư lấy ảnh anh chụp, với mức giá rẻ hơn mức giá anh đưa ra.
Bất ngờ hơn, đoàn nhà tôi có 5 người, mỗi bức ảnh anh đều rửa ra 5 chiếc. Tính ra, tổng số tiền chỗ ảnh anh chụp lên tới gần 500.000 đồng. Không thể chấp nhận được, gia đ́nh tôi từ chối lấy ảnh, anh lại tiếp tục ḱ kèo. Cuối cùng, v́ gia đ́nh tôi phản ứng quyết liệt nên anh chấp nhận chỉ lấy 200.000 đồng tiền chụp ảnh.
Nếu ai đó rơi vào t́nh trạng này như gia đ́nh tôi th́ quả là bực ḿnh. Ḿnh thuê thợ chụp ảnh đă đành, đây không chụp cứ ép nhận ảnh. Đối với gia đ́nh tôi, vài trăm ngh́n đồng không đáng là bao nhưng kiểu làm ăn như vậy không thể chấp nhận được. Nhiều bạn bè tôi cũng gặp phải cảnh khó xử như vậy khi đi du lịch Việt Nam.
Câu chuyện này cách đây đă vài năm rồi nhưng không ít bạn bè tôi cũng rơi vào t́nh cảnh này. Không biết giờ t́nh trạng ép khách kiểu này có c̣n hay không nhưng tôi mong rằng sẽ không c̣n ai đi du lịch ở Việt Nam gặp phải cảnh như tôi nữa.
Peter Lưu(Arizona, Hoa Kỳ)
Vietnamnet