Vừa hạ cánh là “bay ví”: 5 cạm bẫy ở phi trường khiến Việt Kiều dễ mất sạch tiền
Dù bạn là người du lịch dày dạn tới đâu, lừa đảo vẫn có thể ập tới đúng lúc bạn yếu nhất: vừa xuống máy bay, mắt c̣n lơ ngơ v́ jet lag, tay kéo vali như kéo nợ, đầu th́ chỉ muốn t́m… một ly cà phê và cái taxi. Và đúng khoảnh khắc “đang hiền”, nhiều chiêu tṛ bắt đầu hoạt động như đồng hồ Thụy Sĩ: chạy rất đúng giờ, chỉ có điều… chạy bằng tiền của bạn.

Nói cho công bằng: mấy kiểu này không chỉ ở Việt Nam. Nhưng cái “đáng sợ” là nó hay xuất hiện đúng nơi đáng lẽ phải an toàn nhất: sân bay, khu đông khách, điểm du lịch. Nhất là Việt Kiều về quê, ai cũng mang tâm lư “về nhà rồi mà”, nên đôi khi mất cảnh giác đúng một nhịp—và một nhịp đó đủ để ví nhẹ đi vài triệu, vài chục triệu, thậm chí tài khoản cũng “rụng lông”.
Cạm bẫy 1: Wifi “Free” – miễn phí cái miệng, tính phí cái đời
Ở sân bay, quán cà phê, quảng trường… bạn sẽ thấy một rừng wifi tên na ná nhau, thường gắn chữ “Free” kèm tên điểm đến. Nhưng nhiều mạng là giả mạo, dựng lên để “xin nhẹ” dữ liệu của bạn. Khi đăng nhập, nó yêu cầu số điện thoại, Facebook, Gmail… rồi từ đó mở đường cho đủ thứ rắc rối: đánh cắp thông tin cá nhân, tài khoản, thậm chí ḍ tới ngân hàng nếu bạn lỡ đăng nhập linh tinh. Mẹo rất dễ: wifi nh́n lạ, sai chính tả kiểu “Starbuks_Free” hay tên loằng ngoằng bất thường th́ coi như… bẫy. Cần mạng gấp th́ dùng 4G/5G của ḿnh, hoặc hỏi đúng quầy thông tin/tên wifi chính thức; đừng ham “free” mà trả bằng “đời tư”.
Cạm bẫy 2: “Điểm đó hôm nay đóng cửa” – đóng cửa thật hay đóng ví bạn?
Bạn đang loay hoay t́m một điểm tham quan, tự nhiên có người cực thân thiện bước tới: hỏi han như người nhà, rồi báo tin “điểm đó đóng cửa cả ngày”. Lư do đưa ra rất tṛn trịa: bảo tŕ, lễ tôn giáo, có VIP ghé thăm… và ngay sau đó họ “nhiệt t́nh” gợi ư chỗ khác thay thế. Thường th́ điểm thay thế là cửa hàng đá quư, đồ lưu niệm, tour tự phát—nơi họ ăn hoa hồng. Cách hóa giải: b́nh tĩnh kiểm tra trên website/fanpage chính thức, hoặc hỏi lễ tân khách sạn. Đừng để một câu “đóng cửa rồi” biến bạn thành khách “mở ví rồi”.
Cạm bẫy 3: Taxi “giá trên trời” – trời chưa kịp sáng, giá đă kịp bay
Không phải lúc nào bạn cũng đặt xe qua ứng dụng được, và nhiều người vừa ra cửa sân bay là lạc vào “ma trận taxi”. Có tài xế quên bật đồng hồ, bảo đồng hồ hỏng, rồi ra giá gấp nhiều lần b́nh thường. Có nhóm c̣n treo bảng giá rất rẻ để dụ, nhưng khi khách lên xe th́ bắt đầu cộng đủ loại “phí”: đường khó, kẹt xe, hành lư, giờ cao điểm… Nếu bạn phản ứng, có trường hợp bị dọa dẫm, khóa cửa, gọi thêm người tới “nói chuyện cho hiểu”. Mẹo pḥng thân: chỉ đi khu taxi chính thức có nhân viên điều phối và hàng người xếp hàng; nếu xe không có đồng hồ/không bật đồng hồ th́ thỏa thuận giá trước hoặc đổi xe ngay. Tốt nhất, hỏi khách sạn hăng taxi đáng tin, nắm sơ giá cước trung b́nh và quăng đường để khỏi bị “đi một đoạn, trả một đời”.
Cạm bẫy 4: Cảnh sát giả – nh́n nghiêm nhưng chuyên làm… nghiêng ví
Một chiêu khiến người ta hoảng nhất: bị chặn lại bởi người mặc đồ giống cảnh sát, rồi bị hù “nghi tàng trữ”, “vi phạm quy định”, đ̣i kiểm tra, thậm chí đ̣i “nộp phạt tại chỗ” hoặc tịch thu tài sản. Trong trường hợp này, thứ bạn cần nhất là… b́nh tĩnh. Yêu cầu xuất tŕnh giấy tờ xác thực, yêu cầu làm việc đúng quy tŕnh và tới nơi có thẩm quyền rơ ràng. Cảnh sát thật thường không thu tiền phạt ngay giữa đường phố theo kiểu “đưa đây cho xong”. Để hạn chế rủi ro mất hộ chiếu, nhiều người chọn mang bản sao khi di chuyển, c̣n hộ chiếu gốc cất két sắt khách sạn.
Cạm bẫy 5: Người tốt “từ trên trời rơi xuống” – rơi xuống là để… dắt bạn đi lạc
Bạn đang đẩy vali, mặt mũi mệt mỏi, tự nhiên có người mặc như nhân viên sân bay, đeo thẻ nh́n rất chuyên nghiệp, chủ động giúp đỡ: đẩy xe, chỉ đường, dẫn tới “chỗ taxi khỏi xếp hàng”. Nghe sướng như trúng số—nhưng nhiều khi trúng… bẫy. Họ có thể dẫn bạn ra băi xe khuất người, nơi có sẵn xe dịch vụ “giá gấp 3–5 lần”, hoặc bày tṛ để bạn lơ đăng (xe đẩy hỏng, hành lư rơi, hỏi chuyện thân mật), rồi đồng bọn móc ví, lấy điện thoại, thậm chí lấy giấy tờ. Mẹo đơn giản mà hiệu quả: nh́n bảng chỉ dẫn, đi đúng khu taxi chính thức, đừng theo “đường tắt” do người lạ dẫn. Và nguyên tắc vàng: sự tốt bụng thật thường không vội, không kéo, không giục; c̣n “người tốt kiểu lạ” thường tốt… quá nhanh.
Lời chốt: về quê là để vui, không phải để “cống nộp học phí đời”
Nhiều người đọc xong chỉ hỏi một câu: “Sao ở sân bay mà vẫn có mấy thành phần đó?” Câu hỏi này ai cũng từng thắc mắc. Nhưng trong lúc chờ câu trả lời, cách chắc nhất vẫn là tự bảo vệ ḿnh: đừng đăng nhập bừa vào wifi lạ, đừng tin người lạ “báo đóng cửa”, đừng lên taxi không rơ ràng, đừng đưa giấy tờ/tiền cho ai “thu tại chỗ”, và đừng để ḷng tốt bất ngờ kéo bạn ra khỏi nơi đông người. Việt Kiều về Việt Nam, mang theo t́nh quê là đúng; nhưng nhớ mang theo thêm một thứ nữa: tỉnh táo—v́ chỉ cần lơ một nhịp, tiền có thể “về quê” trước cả bạn.