Năm 1954 sau khi cờ Vàng hạ xuống tại Hà Nội thì dân Miền Bắc bị xiềng xích, hơn triệu sinh mạng thường dân phải chết vì chủ trương đi giải phóng.
Sau 1954 ở trong Nam cờ Vàng được treo trên các cột sân trường thì học sinh VN cắp sách đến trường miễn phí, thầy cô giáo tận tâm dạy học với nền giáo dục khai phóng và nhân bản. Cờ Vàng treo trên mái bệnh viện thì người dân VN được cứu chữa và được chăm sóc tận tình chu đáo. Người bác sĩ y tá dưới lá cờ vàng chính là "Lương y như từ mẫu".
Khi cờ Vàng còn tuần tiễu ngoài Biển Đông thì ngư dân VN yên tâm ra khơi không sợ bị TQ giết hại.
Năm 1975 cờ Vàng bị kéo xuống ở thủ đô Sài Gòn thì dân Miền Nam bắt đầu thiếu ăn, đói và chết trên biển hàng loạt.
Lúc ấy, ai thấy được lá cờ Vàng lưu vong là họ đã đến được bến bờ tự do và sau này trở thành "Việt kiều".
Từ sau ngày "Đổi mới" 1986, nhà nước mở cửa bang giao và làm ăn với các quốc gia đã từng công nhận chính phủ VNCH cùng quốc kỳ cờ Vàng trước đây, thì ngay lập tức đời sống nhân dân VN được cải thiện thấy rõ.
Khi bạn bị cướp đất, bị án oan, bị bịt miệng trong nước thì luôn có những người cờ Vàng tự nguyện đồng hành lên tiếng bênh vực cho bạn.
Ngày nay ở những nước nào có cộng đồng cờ Vàng hiện diện thì đó là nơi bạn thường mong muốn được đi du học, mong tới du lịch và mong được định cư.
Lá cờ Vàng gắn liền thân phận người dân Việt Nam. Các bạn đừng vì lòng tự ti, đừng vì a dua theo ánh hào quang của những kẻ (cướp) chiến thắng mà tự chối bỏ lá cờ của mình.
Tôi chọn đứng dưới lá cờ Vàng vì nó chân thật, nó gắn liền với thân phận của mình, và thân phận của tất cả người dân Việt Nam.