Quán bar địa phương tự tin rằng người pha chế của ḿnh là người đàn ông khỏe nhất thị trấn đến mức họ đă đặt cược 1.000 đô la.
Thử thách rất đơn giản: Người pha chế sẽ vắt một quả chanh cho đến khi giọt nước cuối cùng chảy vào ly. Sau đó, anh ta sẽ đưa phần vỏ đă vắt cho một người thách đấu.
Nếu ai có thể vắt thêm một giọt nước từ quả chanh, họ sẽ thắng tiền.
Trong nhiều năm, nhiều người đă thử - cử tạ, người khuân vác, người tập thể h́nh - nhưng không ai thành công.
Một ngày nọ, một phụ nữ nhỏ bé bước vào quán bar. Cô ta đội nón lưỡi trai, đeo kính đen, mang khẩu trang, và mặc quần jeans áo thun đơn giản nhưng vẫn toát ra thần thái xinh đẹp từ vóc dáng khỏe khoắn của cô.
- "Tôi muốn thử cược", cô ta nói.
Cả quán bar cười rộ lên, nhưng người pha chế nhún vai và nói, "Được thôi, tùy cô."
Người pha chế cầm một quả chanh, vắt hết sức cho đến khi không c̣n một giọt nào, rồi đưa phần vỏ khô, nhăn nheo cho cô gái nhỏ bé đó.
Điều khiến mọi người sửng sốt và kinh ngạc là, cô gái nắm chặt quả chanh—và sáu giọt nước ép nhỏ xuống ly.
Quán bar im lặng. Sau đó, tiếng reo ḥ vang lên khắp pḥng khi người pha chế, vẫn c̣n chưa tin, trao giải thưởng 1.000 đô la cho cô gái.
Lắc đầu tỏ vẻ không phục, anh ta hỏi:
- “Thật không thể tin được! Cô làm nghề ǵ? Cô là thợ đốn gỗ à? Một vận động viên cử tạ à? Cái ǵ cơ?”
Cô gái nhỏ bé mỉm cười, tháo khẩu trang và kính đen ra. Người pha chế bất ngờ và không nói nên lời.
Sau khi người phụ nữ ra về, có người ṭ ṃ hỏi người pha chế:
- “Cô ấy là ai vậy mà cậu thua tâm phục khẩu phục thế?”
Người pha chế thở dài:
- “Cô ấy là vợ cũ của tôi!”
VietBF@sưu tập