
- U ơi! Con mới về ạ.
- Anh Kiên đấy hử! Vợ con anh đâu, mà anh về một ḿnh?
- Dạ! Các cháu c̣n bận đi làm, vợ con th́ theo mấy chị em đi ngắm ruộng bậc thang mùa lúa chín ở măi trên Mù Cang Chải ạ!
- Anh về chơi hay có việc ǵ?
- Dạ! Con về thăm U thôi ạ. Vợ con bảo biếu U mấy trăm để U ăn quà! Biếu U hộp nước yến, lọ đông trùng hạ thảo để U tẩm bổ ạ!
- Gớm! Anh cứ văn vẻ làm ǵ? Của anh biếu tôi, th́ anh cứ nói là của anh, làm sao mà phải nói khéo là của vợ. Tôi đẻ ra vợ anh, tôi lại không biết tính nó hay sao?
- Của chồng công vợ mà U!
- Ờ…ờ! Anh nói thế c̣n nghe được! Mọi người ở cái làng này ai cũng khen anh, họ bảo tôi có phúc mới kén được chàng rể tốt, có hiếu.
- Úi! Vợ con vừa gửi ảnh ruộng bậc thang vào điện thoại của con đây này! Để con mở cho U xem nhé!
- Chả xem! Nó cũng như ruộng lúa làng ḿnh, chỉ khác là ruộng ở trên núi thôi. Tôi chẳng lạ ǵ! Mà anh cũng chiều vợ vừa vừa thôi, phải bắt nó ở nhà cơm nước chứ.
- Vâng! Nhưng vợ con đi chơi, ở nhà con lại thấy thoải mái hơn đấy ạ!
- Anh đúng là người biết nghĩ cho người khác! Tiếc rằng tôi chỉ có một cô con gái, nếu có đứa nữa th́ tôi cũng “gả cả cho anh”.
- Con xin U! Con lạy U! U gả một cô, con đă gần hết hơi rồi! U mà gả thêm cô nữa, th́ con đứt hơi luôn à.
- Ơ hơ! V́ anh tốt, nên tôi mới gả! Nếu anh là người suốt ngày rượu chè, cờ bạc, trai gái…th́ một nửa đứa tôi cũng không gả cho anh.
- Dạ! Con cảm ơn U! U dạy chí phải ạ!
VietBF@sưu tập