Cụ ông Tư, 85 tuổi, sống trong khu dưỡng lăo yên tĩnh. Dù lưng c̣ng, tóc bạc trắng, nhưng tinh thần th́ trẻ hơn cả mấy ông 60.
Cụ để ư cụ bà Năm, mới "chuyển khẩu" vào viện dưỡng lăo được vài tháng. Cụ Năm 82 tuổi, tóc uốn xoăn, lúc nào cũng xức dầu thơm mùi hoa nhài và đeo chuỗi hạt lung linh như diễn viên cải lương.
Một buổi sáng đẹp trời, cụ Tư rủ cụ Năm ra sân tập dưỡng sinh sớm. Khi mọi người c̣n đang xoay cổ với vặn ḿnh, cụ Tư đột ngột... quỳ xuống.
Cả sân nhốn nháo, tưởng cụ bị tụt huyết áp!
Nhưng cụ Tư rút từ túi áo ra một… chiếc nhẫn bằng dây chun và nắp chai được uốn thành h́nh hoa.
Cụ nói, giọng run nhưng rắn rỏi:
Bà Năm à… tôi không c̣n nhiều thời gian để đắn đo. Bà đồng ư làm vợ tôi, để sáng sáng cùng ăn cháo loăng, chiều chiều cùng tập dưỡng sinh, tối tối cùng xoa dầu gió... được không?
Cụ Năm nh́n chiếc nhẫn, rồi bật cười khúc khích:
Ông mà c̣n lăng mạn thế này, tôi sợ cưới xong không chịu nổi đấy!
Rồi cụ… gật đầu.
Cả viện dưỡng lăo vỗ tay rần rần. Cụ Sáu c̣n hét:
Đám cưới nhớ phát phiếu mời với tặng dầu gió cho khách nha!
VietBF@ sưu tập