Ba người nằm mơ… hiến tạng! - VietBF
 
 
 

HOME

24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Online

Clips

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2006-2011 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 02-22-2011   #1
megaup
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
Join Date: Mar 2008
Posts: 43,284
Thanks: 1
Thanked 1,014 Times in 489 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 61
megaup Reputation Uy Tín Level 6
megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6megaup Reputation Uy Tín Level 6
Default Ba người nằm mơ… hiến tạng!

Lúc đầu, t́nh nhân ái lạ lùng và hào sảng của 3 chị em ruột tật nguyền đó đă làm tôi - kẻ ngoại đạo với ngành y - thấy hoài nghi.
Cách đây 5 năm, khi vận động các nhà hảo tâm đem gần ba chục triệu cứu giúp các số phận thảm sầu ấy, đứng ở giữa ngôi nhà toàn người tàn tật (chân tay không cử động được rồi teo tóp đi như những ống sậy) kia, tôi chỉ dám ước ao, họ sống được ngày nào th́… ơn trời ngày đó.

Giờ hai người đă ngự trên bàn thờ; 2 người nằm chờ chết, với toàn thân khô đét, xọp xẹo; một cậu bé đứng ra thuyết phục thành công 3 người hiến giác mạc và toàn bộ cơ thể hoặc nội tạng có thể “bóc” ra từ cơ thể ḿnh để cứu những người cùng khổ và nghiên cứu khoa học. Viết thư, gọi điện và chờ đợi suốt bao ngày, 3 chị em vẫn cứ phải treo giấc mơ hiến tạng, hiến xác ở xó nhà. Thế là, họ mới gọi điện kêu cứu tôi.

Tôi đă lần lượt vĩnh biệt họ…

Xă Hương Vĩ, huyện Yên Thế, tỉnh Bắc Giang, sau 5 năm, đường vào phong quang hơn, nhưng dường như không khí làm ăn mới, nó khiến số ḷ nung vôi, nung gạch nhả khói dữ dằn và mù mịt hơn. Than cám ướt và khói bụi khi đốt ḷ kiểu này, nó có thể nuốt chửng sự sống của người ta với tốc độ khó h́nh dung. Bà Trần Thị H́u, gần 60 tuổi và 3 đứa con “không chân không tay”, “đặt đâu ngồi đấy” của bà, sau gần 2.000 ngày không gặp, vẫn nhớ vanh vách chi ly cái ngày gă nhà báo như tôi lang bạt đến nhà bà hồi ấy. “Hôm ấy, trời mưa, đường lầy thụt, chú Hải cán bộ xă đưa vào, từ độ ấy đến giờ các cháu nhà tôi trông thấy chú trên tivi mấy lượt, chúng nó nhớ cả”. “Hôm qua thằng Hào nó bảo tôi, mẹ à, mai chú Hoàng nhà báo đến chơi. Tôi mới hốt quá, toan nọc nó ra đánh đ̣n, sao mày gọi cho người của nhà nước mà không cho mẹ biết. Mất việc của người ta. Mà người ta lại tưởng mẹ con mày “quen mui” muốn xin thêm vài chục triệu tiền “tài trợ” th́ có phải là mang tiếng không hả con?”, bà H́u tông tốc, bộc tuệch.

Huệ và Hào bị teo tóp chân tay, nhưng vẫn luôn mong được hiến toàn bộ nội tạng hoặc thân thể
để cứu người hoặc phục vụ nghiên cứu khoa học. (Ảnh: Đỗ Doăn Hoàng)


Bà lấy ông Vũ Văn Kỳ năm 1971, ông Kỳ khỏe và tháo vát đến mức xă “trưng dụng” làm chân đi bộ, đạp xe đưa thư khắp các thôn bản của người đủ các tộc người Kinh, Tày, Nùng, Dao trong xă. Bỗng chốc, chân tay ông yếu và teo dần, đến lúc chỉ c̣n da bọc xương, chạy chữa từ Bắc chí Nam, từ tỉnh đến Trung ương, “có bệnh th́ vái tứ phương”. Đến lúc, chân tay như cái dải khoai héo, áo quần mặc vào người ông th́ ống quần, tay áo nó cứ phất phơ như đang treo trên mắc. Ông Kỳ từ từ tắt thở trong đau đớn và oán thán cuộc đời. Lúc đầu, 5 đứa con “có đầu có đuôi, nuôi lâu cũng lớn” của vợ chồng bà H́u, không di truyền bệnh từ bố, ngoan ngoăn, xinh xẻo, học giỏi, cả xóm nh́n đám trẻ 4 gái 1 trai của họ thở phào.

Bỗng một ngày, năm 2000, đi đội than thuê, gánh gạch thuê ngoài mỏ trở về, người đàn bà góa Trần Thị H́u thấy bé Vũ Thị Việt đi học về, người cứ lả đi, sờ vào chân tay th́ tá hỏa nó teo tóp từ bao giở bao giờ. Bà nuôi con như núi rừng nuôi cỏ. Hoảng quá, bà mới đem cô con gái học lớp 5 đó vào buồng, lột hết quần áo nó ra. Ôi trời ơi, con tôi lại “không chân không tay”, lại sắp ngồi như… chim cánh cụt giống bố nó mất rồi. “Cứ nuôi lơn lớn, học hành giỏi giang, th́ chúng nó mới lăn ra… teo tóp toàn thân. Đau lắm chú ạ”, bà H́u khóc. Đến năm 2001, teo hết cơ thịt trên toàn thân, nắm xương ẻo lả của bé Việt đổ xuống vĩnh viễn. Giờ đây, trên ban thờ, bức ảnh ḷe nḥe hiếm hoi c̣n sót lại của Vũ Thị Việt cứ ngơ ngác nh́n đời, bên cạnh là di ảnh ông bố đau khổ Vũ Văn Kỳ, đang dịp Tết Tân Măo, mỗi bát nhang được gài một tờ hai ngh́n đồng. Ngoài sân, lần lượt các bệnh nhân teo cơ toàn thân ngồi trù trụ như những cây… bụt mọc, gồm: Vũ Thị Huệ, 34 tuổi; Vũ Thị Hồng, 32 tuổi; Vũ Văn Hào, 27 tuổi. Ba em như ba cục da bọc xương, thoáng trông chỉ thấy cái đầu, chân tay bùng nhùng trong ống tay áo, ống chân quần. Hơn 10 năm qua, bà H́u phải cơm bưng, nước rót, vệ sinh tắm rửa, mũi dăi, thậm chí, đặn, mỗi khi các cô gái “thấy tháng”, bà cũng phải… làm thay các con gái “từ đầu đến cuối”. Đấy là chưa kể đói nghèo triền miên.


Hôm chúng tôi trở lại, đúng ngày em Vũ Thị Hồng sa vào nguy kịch, em không thể nào ngồi im lặng trước hiên như gần hai chục năm qua em đă ngồi được nữa. Chân tay em, chỉ c̣n gióng xương bé như chuôi liềm, bà H́u cầm tay Hồng (cô gái 32 tuổi) lên, tay em lọt thỏm trong ḷng tay mẹ. Hồng nằm trong bóng tối góc buồng. Nước mắt lă chă, đôi mắt em to và đỏ đ̣ng đọc v́ khóc quá nhiều. Cái nhà này, cái bệnh này, chưa có một ai không tỉnh táo, ngay cả khi cái chết cận kề.

Hồng thều thào làm tôi nghĩ, khó có nhân vật nào lại nhớ nhà báo đến mức đấy: “Anh Hoàng à, anh lại trở về với nhà em rồi. Ngày nào bọn em cũng nhắc đến tấm ḷng của các anh. Bấy giờ anh gầy so với lần gặp trước đấy!”. Cái giọng Hồng đều đều, buồn thảm, tinh tường hơn bất cứ người bệnh trọng nào. Tôi không dám chắc c̣n kịp trở lại để nghe giọng nói ấy được một lần nữa… Đôi mắt đỏ đ̣ng đọc, các ống xương nứt nẻ, tróc lở và bé tẹo của Hồng chợt sụp xuống. Em quay mặt vào sau vách, tóc đen nhánh, nếu đắp chăn che kín toàn thân teo tóp đến ma quái kia.
Thấy Hồng quay mặt, đổ tràn nước mắt xuống lớp đệm dày (v́ chân tay không cử động được)”.

Khóc v́ chưa được hiến tạng cứu người

Vũ Văn Hào đi học gần hết lớp 5 trường làng th́ ngă bệnh. Em không dám trách ai, chỉ thắc mắc sao em muốn làm việc tốt cho đời, em như cái cây héo sắp chết, muốn giúp đời mà không đ̣i hỏi bất cứ cái quyền lợi ǵ cả - sao lại khó thế hả anh? “Em không đi đứng được, không tự làm ǵ được. Thế là em suốt ngày đêm đánh bạn với cái đài. Có lần em gọi điện xin kết bạn với những người cùng cảnh ngộ. Thế là có chị Phượng, người khiếm thị ở Vĩnh Phúc cùng bao nhiêu là người tàn tật khác đến tận xă Hương Vỹ thăm em. Chị Phượng c̣n cho em một cái điện thoại. Có kết bạn, th́ mới thấy cuộc đời nhiều người c̣n khổ hơn cả em. Đặc biệt, có những người cần ghép tạng mà không có tiền, không có tạng để tiếp tục sống. Vừa rồi, ba chị em em quyết định cùng hiến giác mạc. Bây giờ bọn em muốn hiến toàn bộ cơ thể hoặc toàn bộ nội tạng của 3 chị em. Em t́m hiểu rồi, đúng độ tuổi, đúng quy định, em không có bệnh di truyền, truyền nhiễm là được. Cả nhà đều đồng ư, họ lấy được cái ǵ, tặng cho người bệnh hết (hiến tạng) hoặc lấy thi hài chúng em phục vụ nghiên cứu khoa học (hiến xác)!”, Hào nói.

Ba chị em c̣n lại, gồm Huệ, Hồng, Hào, đặt đâu ngồi đấy, mọi sinh hoạt là do bà mẹ già làm thay, chân tay teo như ống sậy;
riêng Vũ Thị Hồng không ngồi dậy được nữa, sự sống chỉ c̣n rất mong manh (ảnh: Đỗ Doăn Hoàng)

Trước khi tôi hẹn lên, Hào đă kỳ công nằm úp trên nền nhà, tự tay viết được một cái “Đơn xin hiến nội tạng” khá dễ đọc, dù không ít lỗi chính tả và dù cái tay của người tàn tật lẩy bẩy đă khiến cho chữ nào cũng có vẻ… đang đu đưa. Các lá đơn có những đoạn khá rành mạch: Để đáp lại sự giúp đỡ của cả xă hội với gia đ́nh tàn tật chúng tôi, 3 chị em chúng tôi t́nh nguyện làm đơn xin hiến giác mạc (và đă được chấp nhận); nhưng đó chưa phải là tâm nguyện chính của chị em tôi. V́ ở đâu đó trên đất nước ta, vẫn c̣n rất nhiều mảnh đời bất hạnh, nên ba chị em tôi mong muốn khi nào chết đi sẽ được hiến toàn bộ nội tạng hoặc hiến xác cho khoa học. Chúng tôi mong rằng món quà nhỏ này sẽ giúp được ǵ đó cho xă hội, với tinh thần nhân đạo của người Việt Nam ta. Chúng tôi tự nguyện làm việc đó, mà không kèm theo bất cứ điều kiện nào. Mong các cơ quan đoàn thể giúp 3 chị em tôi sớm hoàn thành tâm nguyện này.

Một trong những lá đơn "hiến ḿnh cho cộng đồng" của chị em Hào, do Hào tự viết
(ảnh: Đỗ Doăn Hoàng)


Hào bảo: “Nhà nước xây cho mẹ con em nhà đại đoàn kết, hằng tháng có tiền trợ cấp, các nhà hảo tâm giúp đỡ, bạn bè khuyết tật đến thăm - sao mẹ con em cứ suốt đời nhận “quà” của người khác, mà không nghĩ cần làm cái ǵ đó để trả ơn cuộc đời? Anh hỏi mẹ em mà xem, có nhiều người nghe tin em muốn hiến một phần hoặc toàn bộ cơ thể ḿnh cho người bệnh, họ gọi điện bảo, đem tạng cho người nhà họ, họ sẽ cho thật nhiều tiền mà tiêu. Em bảo, bác nói thế, cháu không nói chuyện nữa đâu, cháu không bán thân thể ḿnh. Sau đó họ c̣n gọi điện cho mẹ em để thuyết phục nữa mà! (bà H́u ngồi cạnh xác nhận)”. “Em xem tivi, giao lưu kết bạn, thấy nhiều cảnh đời khổ kinh khủng, người ta nghèo mà lại phải ghép tạng th́ thương quá. Họ c̣n khổ hơn em nhiều. Em lại thấy, nhà nước suốt ngày kêu gọi nghĩa cử của những người hiến nội tạng, hiến xác. Rằng, các bệnh viện và đơn vị nghiên cứu sẽ rất sẵn sàng tiếp nhận ư nguyện những người như chị em em. Nhưng, em gọi măi chẳng thấy cơ quan nào chịu… nhận cả. Người ta giới thiệu đến Đại học Y (Hà Nội), rồi BV Việt Đức, BV… này nọ. Em gọi điện sang th́ ông bảo vệ cho số của pḥng giải phẫu, gọi đến pḥng đó, một ông bảo đến Bệnh viện Việt Đức, rồi viện Quân y ǵ đó. Có viện, em gọi đến, họ bảo Tết nhất phải họp, ra Tết gọi lại nhé. Ra Tết gọi vẫn số đó th́ ông nào đó nghe bảo ông ấy thay số rồi, tôi cầm máy chứ tôi không phải là ông ấy…”.

Chị em Hào, Hồng, Huệ và bà H́u (mẹ các em) khi gặp chúng tôi 6 năm trước.
(ảnh: Đỗ Doăn Hoàng)

Nói xong, Hào và Huệ cùng… khóc, riêng em Hồng, vẫn nghiêng mặt để nước mắt tràn ra đệm ở trong buồng. Hào bảo, em khóc v́ ức, chứ không v́ tủi thân như lần trước gặp anh đâu nhé, “em thương người khác, em không đ̣i hỏi quyền lợi ǵ, chỉ muốn hiến tặng cho xă hội thôi, thế mà cũng không được sao?”. Tha thiết đem cơ thể ḿnh, toàn bộ nội tạng của ḿnh để tặng cho đồng bào có được sự sống và ánh sáng, cho xă hội có “mẫu vật” nghiên cứu khoa học… - tấm ḷng nhân ái của 3 chị em Hào có thể làm sửng sốt bất cứ ai. Vấn đề c̣n lại chỉ là thủ tục và bài toán của các nhà khoa học. Song, dù thế nào, ngành y tế và cả xă hội cùng cần tôn vinh những “nghĩa cử” không dễ ǵ h́nh dung được như thế chứ.

Chỉ tính riêng ở BV Việt Đức (Hà Nội), trong 14 ngày của tháng 5 năm 2010, từ nghĩa cử cho tạng của 3 bệnh nhân chết năo, các bác sỹ đă có “nguyên liệu” để ghép thận cho 6 người bị suy thận nặng, ghép van tim cho 2 người, ghép gan cho 1 người và ghép giác mạc cho 4 người. Ông Quyết, Giám đốc BV Việt Đức coi việc hiến tạng là một hành động hết sức nhân văn. Bộ trưởng Bộ Y tế cho biết: chúng ta cần có chính sách tôn vinh những người hiến tạng.




Đỗ Doăn Hoàng
Lao Động
megaup_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	hientang4-22211.jpg
Views:	11
Size:	39.6 KB
ID:	264295
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC9

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 18:42.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.04518 seconds with 14 queries