Quận Alasay thuộc tỉnh Kapisa, phía Đông Bắc thủ đô Kabul là nơi có một sự sắp xếp kỳ lạ giữa quân Chính phủ và Taliban. Hai phe đều cho rằng ḿnh không thể tiêu diệt được đối phương nên cuối cùng đă tự ư quyết định... chung sống ḥa b́nh.
Chiến binh Taliban và cảnh sát đều có vũ trang, đi ngoài chợ mà không hề to tiếng với nhau. Người ta c̣n nói họ dự những đám cưới và đám tang chung với nhau nữa. Để dễ dàng trong việc quản lư chợ, mới đây người ta c̣n ra thông cáo: Taliban đi tuần tra buổi sáng và cảnh sát buổi chiều! Một cảnh sát giấu tên giải thích: “Tôi gặp Taliban trên đường đi và nói: chào! Thỉnh thoảng lại c̣n nói chuyện đùa với nhau. Bởi v́ chúng tôi cùng sinh ra tại đây, nên họ không truy đuổi chúng tôi và chúng tôi cũng chẳng cần truy đuổi họ”.
Mirzaman Mangarai, cảnh sát trưởng quận Alasay giải thích: Hiệp ước không tấn công nhau là do cả hai bên đều không có phương tiện để chiếm thế thượng phong". Ông nói rơ: “Tôi có 20 binh sĩ và 5 cảnh sát. Chúng tôi muốn áp dụng luật pháp nhưng lại không có khả năng. Cùng lúc, Taliban cũng không thể truy đuổi chúng tôi. Những bô lăo có ảnh hưởng trong việc bổ nhiệm quan chức chính quyền và cảnh sát cũng đồng ḷng với thỏa thuận này. Đó là thỏa thuận ngầm, không ai kư kết cả”. Mullah Mohammad, phụ trách chính quyền địa phương nói: "Tôi theo chỉ thị của Kabul, khuyến khích quân nổi dậy đầu hàng".
Lực lượng An ninh quốc tế tại Afghanistan (ISAF) nhiều năm qua mở những cuộc hành quân tiêu diệt quân nổi dậy ở Alasay, nhưng không kiểm soát được hết lănh thổ. Càng đi về phía Bắc và Đông, núi non càng nhiều và hiểm trở, không thể quét sạch được ai cả.
Một binh sĩ trong vùng cho biết: “Taliban là anh em bà con của chúng tôi. Họ có một số đ̣i hỏi mà ta phải nghe. Họ không phải điên, chiến đấu mà không có lư do”.
Một thủ lĩnh Taliban giấu tên cho rằng: “Dù cuộc chiến chống Lực lượng quốc tế phải tiếp tục cho đến khi họ bị đuổi ra khỏi nước, quân nổi dậy vẫn tôn trọng ngưng bắn tại Alasay, trừ khi bị tấn công. Chúng tôi không tấn công quân Chính phủ v́ mối quan hệ bà con, tôn trọng các bô lăo và v́ Hồi giáo. Chúng tôi đều là người Afghanistan và Hồi giáo. Nhưng nếu họ theo lệnh của nước ngoài tấn công chúng tôi, chúng tôi sẽ đánh trả và giết chết”.
Với các chuyên gia chính trị và quốc pḥng, hiệp ước ḥa b́nh tại Alasay có một chút bí hiểm: đó là một mô h́nh có thể phổ biến đến các nơi khác, hay chỉ là một bế tắc tạm thời?
Tướng về hưu Hai Suklaimankhet rất dứt khoát. Theo ông, Alasay là một thất bại của chính phủ Karzai: t́nh h́nh chứng tỏ Chính phủ rất yếu. Karzai không để đưa luật pháp đến đó được. Ông cho rằng nó sẽ không ngăn được Taliban tấn công khi có thời cơ.
Một nhà phân tích khác, Abdul Ghafur Liwal, thuộc Trung tâm nghiên cứu chiến lược Afghanistan, không đồng t́nh: mọi phương tiện để kết thúc đổ máu đều tốt. Khi vũ khí im tiếng, lư lẽ mới có thời cơ phát huy. Tôi tin chắc sự sắp xếp này sẽ khiến cho các vùng khác hiểu rằng: chiến tranh không phải là một giải pháp tốt.
Theo CATPHCM