“Thoáng thấy Quang Thanh làm động tác ra chân tạt bóng, tôi chạy băng cắt như phản xạ vô điều kiện của một người thường xuyên chơi trong khu vực cấm địa đối phương, chứ không nghĩ quỹ đạo quả bóng lại hoàn hảo đến thế. Tôi nhảy lên lắc đầu và một bàn thắng có phần may mắn, khi thủ môn đối phương đă thiếu quyết đoán”, Quang Hải nhớ lại pha lập công ấn định chiến thắng tỷ số 2-1 cho ĐT Việt Nam trong trận thắng 2-1 trước ĐT Qatar.
Đây là bàn thắng quan trọng thứ 2 mà Hải ghi được cho ĐT Việt Nam ở những trận đấu chính thức. Nếu như cách đây hơn 3 năm, pha ghi bàn quư bằng vàng mười của Quang Hải đă giúp ĐT Việt Nam hạ bệ nhà vô địch Singapore ngay tại đảo quốc sư tử ở bán kết lượt về AFF Suzuki Cup 2008, th́ lần này, lần lập công của Hải tuy không giúp đội bóng đi tiếp, nhưng nó vẫn là một cột mốc vô cùng quan trọng nữa trong sự nghiệp.
|
Quang Hải (trái) không đá chính thường xuyên ở ĐT nhưng vẫn ghi được những bàn thắng rất quan trọng. Ảnh: VSI |
Ở Mỹ Đ́nh, Quang Hải đă không ghi bàn theo cách quen thuộc (bằng chân), mà là bằng đầu, trước một rừng hàng pḥng ngự cao to của đối thủ. Nó không giống với thuật ngữ “bóng rơi vào đầu rồi chui vào lưới”, như dân bóng banh vẫn hài hước, mà là cú lắc đầu có chủ ư và điệu nghệ. Rất nhiều người đă nói vui, rằng đến một cầu thủ chỉ cao hơn 1m60 như Quang Hải mà c̣n có thể ghi bàn bằng đầu, th́ tại sao HLV Falko Goetz phải thay đổi chiến thuật (bóng bổng) mà ông đang áp dụng?!
Một sự lặp lại rất t́nh cờ, khi ở Singapore hơn 3 năm về trước, Quang Hải cũng vào sân ở phút 70 (thay Việt Thắng, c̣n lần này là thế chỗ Ngọc Thanh). Và cũng chỉ cần 5 phút sau khi vào sân, Hải đă lên tiếng. Trên đất Singapore hơn 3 năm về trước, bàn thắng giúp Quang Hải có được vị thế trong mắt HLV Calisto, đồng đội và người hâm mộ. Một cột mốc thật sự, khi Hải cũng đă làm chồng, làm cha, trước khi trở thành Vua phá lưới nội V-League 2010 và có giá chuyển nhượng đến 9 tỷ đồng/3 năm.
Ở Nha Trang, xem trận đấu giữa ĐT Việt Nam với ĐT Qatar cùng với người mẹ già, các chị và vợ con Quang Hải, có thể cảm nhận người thân đă vui mừng thế nào, khi chứng kiến Hải tỏa sáng. Ít ai biết, buổi tối trước khi trận đấu diễn ra, Quang Hải gần như đă cạn niềm tin nếu không có sự động viên của người vợ hiền vẫn tần tảo nuôi con, khi chồng ḿnh cứ đi biệt xứ.
Trên thực tế, không cần phải đợi đến buổi lên đấu pháp chuẩn bị trận lượt về, Quang Hải mới biết được ḿnh sẽ không có suất đá chính. 2 mũi công trên tuyến đầu đă được xác định từ khá sớm và nó dành cho Công Vinh cũng như Ngọc Thanh. Hải chỉ là sự lựa chọn thứ yếu, hệt như trận lượt đi ở Doha và cũng không khác mấy so với thời ĐT Việt Nam dưới triều đại Calisto.
Hải buồn, nhưng không thất vọng, v́ anh có một niềm tin đặc biệt.
Ngay từ tấm bé, Hải (gần như đă mồ côi cha) đă là con người giàu nghị lực và khát vọng vươn lên, để thoát khỏi cái nghèo cứ đeo đẳng. Cũng có đôi khi anh rất nóng tính, nhưng Quang Hải sống khá lụy t́nh. Giờ, đă lên đến tầm ngôi sao và phần nào xác lập được đẳng cấp chơi bóng, tiền đạo người Khánh Ḥa vẫn không bao giờ quên thuở cơ hàn ấy. Ai đó đă nói, có hay rồi mới có may. Và may mắn chắc chắn sẽ không đến với những người yếu đuối.
“Cần phải xác định rơ thế này, rằng lên ĐT đă là một niềm vui, niềm vinh dự lớn lao với bất cứ một cầu thủ nào chơi bóng chuyên nghiệp. Ở đó, chủ nghĩa tập thể, với chiến thắng của ĐT là mục tiêu cuối cùng cao nhất. Thế nên đừng quá quan trọng ḿnh phải được đá chính hay đ̣i hỏi ǵ đại loại thế. Ở CLB cũng phải tập luyện, nhưng lên ĐT bạn c̣n có cơ hội tập luyện với những đồng nghiệp – đồng đội giỏi hơn ḿnh, và đó hẳn phải là dịp tốt nhất để học hỏi, để cải thiện nhược điểm”, Quang Hải bộc bạch.
Theo Thể Thao & Văn Hóa Online