Bi kịch cuối đời của cô gái bán hoa - VietBF
 
 
 

HOME

24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Online

Clips

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2006-2011 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 10-24-2011   #1
vuitoichat
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 145,417
Thanks: 11
Thanked 13,676 Times in 10,930 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 43 Post(s)
Rep Power: 181
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
Default Bi kịch cuối đời của cô gái bán hoa

Từ một vũ nữ "nổi tiếng" trong vũ trường được nhiều khách t́m tới, cô bị đẩy ra đường rồi t́m tới con đường mại dâm.

Trong căn pḥng tối tăm nằm phía cuối cùng của dăy trọ công nhân gần Khu công nghiệp Bắc Thăng Long – Hà Nội bốc lên mùi ẩm thấp, tanh tưởi đến khó thở. Người phụ nữ nằm co ro, quặt quẹo thoi thóp thở như cố gắng gượng thêm vài ngày để ngẫm nghĩ và để sống đúng với một kiếp người trên cơi phàm trần. Chỉ một giây phút ngắn ngủi, đủ để thở thôi cũng là điều vô cùng đáng quư, quư đến cay mắt, đắng ḷng.

Làm vũ nữ khi 16 tuổi

Cách đây tṛn 4 năm tôi gặp Phấn trong một vũ trường hạng trung ở Hà Nội. Lúc ấy, cô là một vũ nữ khá đẹp và rất “ăn khách”, nói đúng hơn đó là thời điểm cô đang thăng hoa trong nghề của một gái vũ trường chuyên nghiệp.

Thời gian thấm thoắt 4 năm sau đó, tôi giật ḿnh gặp Phấn khi cô đang đứng làm dáng vẫy khách trên phố Phạm Văn Đồng. Vẫn con người ấy, cách nói nhẹ nhàng dễ nghe ấy nhưng nhan sắc th́ xuống cấp khủng khiếp. Mốc thời gian 4 năm trời ăn sương bán phấn đă bào ṃn đi một đời người đầy khát vọng.

16 tuổi rời quê hương vùng chiêm trũng Hà Nam lên Thủ đô lập nghiệp. Tay trắng giữa nơi phồn hoa đô hội, không người thân, không tŕnh độ Phấn xin làm phụ bếp của một hàng ăn nhỏ trên phố Nguyễn Quư Đức. Một năm trời tích cóp được một khoản tiền nho nhỏ làm vốn, cô đánh liều thuê một cửa hàng làm nơi bán băng đĩa nhạc, truyện tranh thiếu nhi. Việc kinh doanh không suôn sẻ như suy nghĩ của cô gái 17 tuổi khi cô bắt đầu nếm trải sự thất bại, thua lỗ. Không muốn trở về quê khi ra đi hơn một năm ṛng lại về với tay trắng. Phấn quyết tâm bám Hà Nội thêm một thời gian để lật lại ván cờ đi sai nước.

Phấn kể: “Ngay sau đó, em làm chẳng thiếu việc ǵ để có tiền duy tŕ cuộc sống ở thành phố. May mắn xin được vào làm chân chạy bàn ở một quán bia lớn có thương hiệu. Có người thấy em xinh đẹp, trẻ trung nên giới thiệu cho em vào làm phục vụ ở vũ trường. Lần đầu tiên em nh́n thấy đồng đô la Mỹ nó như thế nào, em ao ước được cầm bỏ vào túi ḿnh nhưng muốn có được nó th́ em phải xin vào bộ phận khác. Có cơ hội em nhờ người quen nói chuyện nhờ vả quản lư thế rồi em được điều làm vũ nữ và tiếp khách VIP”.

Vũ trường là thế giới của tầng lớp ăn chơi giàu có, v́ thế mà vô số những cám dỗ khiến con người ta khó cưỡng lại, Phấn không phải là trường hợp ngoại lệ. Những xấp tiền xanh đỏ luôn được những ngón tay thô lỗ luồn vào những nơi kín đáo nhất để nó được dịp khua khoắng thỏa thê. Có những đêm “ưu ái” không được lên sàn lớn mà vào pḥng karaoke nhảy cho một nhóm đại gia nh́n sướng con mắt. Đối với vũ nữ th́ đó là niềm hạnh phúc và may mắn cho dù có lúc bị những ma men bụng phệ đè nghẹt thở trong những khách sạn đẳng cấp 5 sao.

Những ngày sống trong ánh sáng hào nhoáng của vũ trường và nụ cười run rẩy khi cầm trên tay đến cả ngàn đô với vũ nữ như Phấn quá ngắn ngủi. Bị đuổi ra khỏi cửa vũ trường khi không biết điều với má ḿ khi được khách nhiều lần “boa” đẹp. Có chút buồn, hụt hẫng nhưng đành ngậm ngùi ra đi sau những cái nh́n khinh khỉnh của đồng nghiệp. Phấn cười nói, như thế là c̣n may v́ chưa mắc vào đường dây vay lăi nếu không đời cô chấm dứt khi chia tay “nghề” vũ nữ.

Nhờ người quen giới thiệu Phấn vào đầu quân cho một quán karaoke kiêm hoạt động mại dâm núp bóng. Nhờ có kinh nghiệm nhiều năm trong vũ trường, Phấn đă quá thành thạo trong việc rút tiền từ túi đàn ông nên từ khi có cô, quán trở nên nhộn nhịp. Niềm vui ngắn chẳng tày gang, chẳng biết cô có ma lực ǵ khiến tay bồ của chủ quán lại mê mẩn. Mỗi đêm tiếp hàng tá đàn ông nhưng hôm nào Phấn cũng dành riêng ít thời gian thừa thẹo cho gă vui vẻ rồi mới “tổng kết”.

Mụ chủ quán lồng lộn khi phát hiện ra Phấn vượt mặt, mụ chỉ đạo đàn em “tẩn” cho một trận đau đớn rồi lôi vứt ra đường. May mắn v́ chưa bị cạo tóc, rạch mặt nhưng thế thôi cũng đủ để không nơi nào dám nhận cô vào làm việc. Gă bồ cũng tỏ mặt anh hùng khi không đành ḷng thấy người t́nh lang thang nên quyết định rũ áo đi theo. Đôi t́nh nhân, một cave và một tên nghiện nặng bắt đầu chung chạ nhưng đó là thời gian buổi sáng c̣n buổi tối đến lại đèo nhau trên xe đi đến đầu cầu Thăng Long gă thả người t́nh ở đó để vẫy khách kiếm tiền.

Không đường quay về

Ra đứng đường vẫy khách là giai đoạn tồi tệ nhất của gái bán hoa. Người ta gọi là hàng quá đát và mang trên người vô số mầm bệnh chết người. Thế mà Phấn tính, thời gian 6 năm trời vẫy tay không biết mỏi ấy số đàn ông giúi tiền cho cô có thể lên đến 3 con số.

Không biết mệt mỏi ngay cả khi thân thể nhàu nhĩ như mảnh vải cháy nhưng cô phải rướn hết sức để kiếm tiền. Phấn bảo, thời gian càng về sau cô càng sợ, sợ một phần v́ người cô sắp chẳng giống người và điều cô sợ nhất là cái gă chồng hờ nghiện ḷi mắt bỏ cô mà đi.

Một gái bán hoa hàng chục năm nhưng đôi khi cũng t́nh cảm, cũng biết nhớ nhớ và yêu yêu cái ǵ đó của riêng ḿnh. Cô khao khát một người đàn ông không biết lời mặc cả với ḿnh, người đàn ông không ngấu nghiến nh́n cô như nuốt lấy, nuốt để mà không quan tâm đến cảm giác của một người phụ nữ.

Mặc dù biết gă bám theo cô như một kẻ ăn mày nhưng có cái quyền sai cô đi bán dâm để có tiền cho hắn hút hít. Lúc ấy cô lại thích gă chồng hờ mới lạ đời. Ở với nhau hai năm th́ Phấn cũng nghiện, thế là gánh nặng lại đè lên thân người dường như chẳng ra người ấy.

Hai năm liên tiếp theo gă chồng hờ của cô bệnh tật liên miên, người lở loét rồi chết ngoài xó chợ được người ta mang xác đi đâu cô không biết. Cô đă nghỉ mấy ngày liền v́ nghĩ ngợi và lo sợ, Phấn biết ḿnh cũng dính căn bệnh như gă là “ết” chả mấy chốc cũng ra đi.

Biết thế nhưng cô đă bị trượt xuống tận chân dốc không tài nào phanh lại được. Cơn đói thuốc quằn quại lại như thúc giục đôi chân cô ra đường đứng nhưng chẳng có ma nào thèm hỏi. Cô biết cái chết của ḿnh đang cận kề bởi có lúc chính khách mua dâm phải bỏ chạy mất dép khi mảnh vải trên người cô tuột xuống gót chân.

Ngay cả Phấn cũng hoảng sợ v́ những vết lở loét ngày một lớn khiến cô trát cả hộp phấn to cũng không ngăn được cái chất vàng vàng, nhớt nhớt rỉ ra tanh nồng. Chỉ có những gă đă đi mua dâm ít tiền và bị ma men dẫn lối th́ mới bập vào Phấn.

Cô c̣n nhớ có lần những gă công nhân ở quê ra làm phụ hồ sau khi nhậu bí tỉ ṃ ra phố hoa c̣ kè ngă giá, thấy rẻ, 120 ngàn đồng có em phục vụ cả 4 ông nên hào hứng đặt tiền. Trong cái đêm thăng hoa của 4 vị khách b́nh dân, Phấn biết và khẳng định có người đă nhiễm căn bệnh thế kỷ từ cô. Biết thời gian với ḿnh không c̣n dài nên Phấn đă “cày” một cách “cật lực” để gom tiền bất chấp căn bệnh trong người đă đến giai đoạn cuối.

Muộn mằn

Bẵng đi nửa năm trời tôi qua phố “vẫy” t́m Phấn. Về đêm, con phố dài vẫn sáng lộng lẫy, trong góc tối, sau gốc cây vẫn thấp thoáng những bóng tóc dài lởn vởn. Táp xe vào lề đường hỏi một cô gái bán thân trên phố về Phấn, cô gái bĩu môi, trợn mắt lắc đầu không biết. Phải đến cô thứ ba tôi mới biết địa chỉ của Phấn ở. Một buổi chiều tôi t́m đến đó là một nơi kín đáo tối tăm. Tôi không thể nhận ra Phấn và cô cũng không nhận ra tôi bởi một điều cô đă quá yếu và đang nằm chờ cái chết. Cô bảo tôi tự rót nước từ b́nh lọc mà uống, tôi gật đầu nhưng thấy ghê ghê nghĩ về cái ǵ đó thật đáng sợ.

Như biết cảm giác của tôi, Phấn bảo: “Con người em tuy bệnh tật nhưng mọi thứ trong căn pḥng này rất sạch sẽ, ngăn nắp đấy chứ”. Trong cách nói của Phấn cái chất bụi bặm, ngang tàng như được gột rửa đi phần nào. Tôi biết, gái bán thân trước sống nhờ nhan sắc sau đó là nhờ vào kinh nghiệm nhưng với Phấn cô vẫn sống nhờ vào cái duyên trời phú ngay cả khi cái chết đến gần. Bao nhiêu năm sống vật vờ “bán thân nuôi miệng” cô không dành ra một đồng nào gửi về quê, đến những giây phút cuối cùng này cô đang sống nhờ sự hào phóng của các “đồng nghiệp”. “Em biết chúng nó cũng chẳng sung sướng ǵ. Một đứa sống cùng pḥng với em nó cũng có hoàn cảnh tương tự, trước đây em giúp nó giờ ḿnh bệnh tật không làm ǵ được th́ nó giúp lại”.

Phấn tâm sự, những ngày này bỗng dưng cô nhớ đến gă chồng hờ của ḿnh. Giá như, bây giờ bên cô có một người đàn ông, có một gia đ́nh th́ tốt biết mấy. Và hơn lúc nào hết cô nghĩ nhiều đến cái chết, cơ lẽ cũng chết ngoài xó chợ hay nơi nào đó mà không ai thèm quan tâm. Phấn cười buồn: “Đúng là sống làm vợ người ta khi chết lại làm ma không chồng”.

Tôi bảo Phấn về quê nhà, về nơi cô đă sống hơn chục năm trời nhưng cô gạt đi và khóc. Nếu có đường về th́ em đă quay về từ khi bị đuổi ra khỏi vũ trường chứ không để bây giờ mới nghĩ đến. Thời gian cô ra đứng đường đă có người ở quê biết cô và đánh tiếng đến gia đ́nh, cha mẹ cô đă sống trong nỗi ê chề, nhục nhă với dân làng, con đường về quê của cô bị bịt kín từ lúc ấy. Giá như ngày đấy… hai từ giá như sao mà khó kêu lên được thành lời trong lúc này.

Tôi không thể tiếp tục câu chuyện khi thấy Phấn dần lả người xuống góc giường và lời chào khách không thoát ra khỏi cuống họng. Cơn mưa chiều rả rích, tôi cảm thấy con đường ra khỏi khu nhà trọ cứ sâu hun hút, rảo bước thật nhanh, thật gấp để không c̣n nghe tiến thờ kḥ khè của Phấn trong cơn đau quằn quại.

Theo CSTC
vuitoichat_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	a693849.jpg
Views:	10
Size:	1.9 KB
ID:	327271
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC4

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 01:51.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.09383 seconds with 14 queries