R10 Vô Địch Thiên Hạ
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
|
GIAI CẤP NHÂN DÂN?
Mấy hôm nay tôi cứ buồn cười âm ỷ măi. Những tưởng rằng cầm cái giấy chứng minh nhân dân trong tay có nghĩa ḿnh là nhân dân rồi. Ấy vậy mà sau khi Đại tá, tiến sĩ Nguyễn Văn Quang công bố bài chính luận nổi tiếng “Đừng nhầm lẫn từ “nhân dân” trong hiến pháp”, nhiều người ngơ ngác không biết ḿnh có phải là nhân dân hay không.
Nghe nói bác Hà Hiền, bạn của Nhà văn Nguyễn Quang Lập băn khoăn, vậy đẻ vào năm nào mới được gọi là nhân dân? Rồi bác lo: “Thế này th́ vài chục năm sau không c̣n ai là “nhân dân” nữa khi những “nhân dân” theo định nghĩa của ông đại tá tiến sĩ này về già và chết hết cả rồi.” C̣n Nhà văn Nguyễn Quang Lập cho rằng nếu hỏi: Ai là nhân dân giơ tay lên? Khi đó chỉ thấy những ông rụng răng, tóc bạc da mồi giơ tay”. Rồi Nhà văn thốt lên: “Hỡi ôi, nhân dân của chế độ ta là vậy ư?”.
Quái lạ, có ǵ mà các bác phải hốt hoảng như vậy nhỉ. Tôi bèn t́m bài báo của Đại tá, tiến sĩ Nguyễn Văn Quang (từ đây, tôi xin được bỏ chữ đại tá đi để viết cho gọn) th́ thấy Tiến sĩ viết, ngay từ “Lời nói đầu” của bản Hiến pháp 1946 “đă xác định rơ danh từ “nhân dân” là những người dân “đă giành lại chủ quyền cho đất nước, tự do cho nhân dân và lập ra nền dân chủ cộng ḥa. Sau tám mươi năm tranh đấu, dân tộc Việt Nam đă thoát khỏi ṿng áp bức của chính sách thực dân, đồng thời đă gạt bỏ chế độ vua quan”.
Tôi lại mở Hiến pháp 1946 ra đọc lại, thấy ghi ở “Lời nói đầu”:
“Cuộc cách mạng tháng Tám đă giành lại chủ quyền cho đất nước, tự do cho nhân dân và lập ra nền dân chủ cộng hoà.
Sau tám mươi năm tranh đấu, dân tộc Việt Nam đă thoát khỏi ṿng áp bức của chính sách thực dân, đồng thời đă gạt bỏ chế độ vua quan. Nước nhà đă bước sang một quăng đường mới”.
Ra vậy, ông tiến sĩ đă gộp béng hai cái gạch đầu ḍng của “Lời nói đầu” vào một rồi bảo đấy là Hiến pháp xác định từ “nhân dân” như thế. Liều thật. Thảo nào Nhà văn Nguyễn Quang Lập và bác Hiền nào đó cứ cuống cả lên, lo ít năm nữa th́ nước ta hết nhân dân mất.
Lập luận này của Tiến sĩ Quang đă kích thích sự ṭ ṃ của tôi. Tôi lần ngược lên rồi kiên nhẫn đọc hết bài viết. Lại gặp một đoạn nữa:
“Nhân dân c̣n với nghĩa là một tầng lớp, một giai cấp đại diện cho một quốc gia, dân tộc trong một Nhà nước nhất định”.
“Nhân dân luôn mang tính cộng đồng dân tộc, song cũng mang bản chất giai cấp sâu sắc”.
Trời ơi, từ thuở tôi học chủ nghĩa Mác, học đường lối của Đảng rồi nghe tuyên truyền, tôi chỉ thấy nói đến giai cấp công nhân, giai cấp nông dân, giai cấp tư sản, tầng lớp trí thức … chứ chưa thấy ai nói đến giai cấp nhân dân bao giờ. Chẳng lẽ có giai cấp công nhân, giai cấp nông dân nằm trong giai cấp nhân dân. Cứ tưởng đảng mang tính giai cấp, bây giờ nhân dân cũng mang tính giai cấp cơ đấy. Tôi nghi ngờ chính bản thân ḿnh. Hay là hiện nay Hội đồng lư luận TW mới xác định có giai cấp nhân dân?
Xác định nhân dân gồm những ai rồi, để cho rơ ràng hơn, ông tiến sĩ c̣n chỉ ra những kẻ nào không phải là nhân dân, trong đó “dứt khoát không thể là những kẻ đă áp bức, bóc lột …”.
Áp bức th́ rơ rồi, đó là những kẻ dùng quyền thế đè nén, tước hết mọi quyền tự do của con người. Nhưng c̣n bóc lột th́ hiểu thế nào đây. Cứ theo học thuyết Mác th́ kẻ nào thuê lao động để kinh doanh là bóc lột. Ấy vậy mà hiện nay có rất nhiều ông chủ thuê hàng ngàn lao động để thu về giá trị thặng dư. Thế mà những ông chủ này không những vẫn là nhân dân mà c̣n đại diện cho nhân dân nữa chứ. Chả thấy bây giờ có nhiều nhà doanh nghiệp nằm trong quốc hội đó sao? Rồi Đảng lại c̣n cho phép đảng viên làm kinh tế tư nhân cơ mà. Chẳng lẽ đuổi mấy vị doanh nhân trong quốc hội, đuổi những ông bà đảng viên thuê lao động để bóc lột giá trị thặng dư ra khỏi nhân dân?
Vấn đề đặt ra là xác định lại thế nào là bóc lột. Nên chăng, khi chưa (dám) bác bỏ luận điểm của Mác về giá trị thặng dư th́ vị trí của từ bóc lột nói trên thay bằng từ ăn bám, đục khoét hay cướp bóc ǵ đó?
Đọc bài chính luận của ông tiến sĩ, tôi thấy khá mệt. Nhiều chỗ dài ḍng, lủng củng hoặc tối nghĩa. Ví dụ đoạn nhắc tới ngoại kiều:
“Sau khi nhân ta đánh đổ chế độ thực dân, phong kiến vào năm 1945, trên đất nước ta c̣n có rất nhiều ngoại kiều, Pháp có, Anh có, Hoa có, Nhật Bản có, Bắc Phi có… và ngay cả những binh sĩ Pháp cũng có, nhưng họ là những người đă nh́n rơ bản chất của chế độ thực dân, đế quốc, phong kiến. Họ đă có lập trường đấu tranh cho dân sinh, dân chủ, dân quyền của nhân dân các nước thuộc địa, đ̣i tự do cho các dân tộc bị áp bức, xâm lược. Chính v́ lẽ đó, mà Hiến pháp của nhân dân Việt Nam mới bảo vệ các quyền chính đáng đó của họ, không chỉ v́ phục vụ cho lợi ích của nhân dân các dân tộc đang bị áp bức đô hộ bởi thực dân, đế quốc trên toàn cầu, mà c̣n v́ chính quyền lợi của dân tộc, nhân dân Việt Nam. Hơn nữa, Hiến pháp và pháp luật của nhân dân Việt Nam hiện nay cũng không ngăn cấm điều đó, miễn là …”
Tôi không hiểu “không ngăn cấm điều đó” nghĩa là không ngăn cấm điều ǵ? Phải chăng, ư ông tiến sĩ nói tới việc không ngăn cấm người nước ngoài định cư ở Việt Nam? Nếu thế th́ phải diễn giải bằng cách khác, rơ hơn. Mặt khác, việc người nước ngoài định cư ở quốc gia nào đó, được pháp luật của nước sở tại bảo vệ th́ nước nào chẳng có. Những quốc gia văn minh như Hoa Kỳ th́ số này ngoại kiều càng nhiều hơn, trong đó Việt kiều có trên 1,5 triệu, chủ yếu đến từ sau 1975. Thiết nghĩ điều này chẳng cần kể ra để chứng tỏ sự nhân đạo của Nhà nước ta làm ǵ, chẳng khác nào khoe Nhà nước ta vẫn cho nhân dân tự do ăn cơm, mặc áo của ḿnh vậy.
Đoạn cuối nói về “quyền tự quyết Hiến pháp”, ông tiến sĩ cho rằng “ Quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp, mối quan hệ giữa các quyền đó, việc lập các tổ chức chính trị, xă hội, đảng đoàn ra sao là do nhân dân Việt Nam, Quốc hội Việt Nam quyết định”.
Nhưng ông lại lảng tránh câu hỏi mà chính ông nêu ra: “Một điều quan trọng họ nêu ra là nhân dân Việt Nam có quyền tự quyết Hiến pháp của ḿnh không?”
Quyền ấy, đương nhiên là của người Việt Nam. C̣n làm thế nào để nhân dân thực hiện được quyền ấy th́ không thấy ông nói đến. Hay là ông giải thích quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất, mà quốc hội đại biểu cho quyền lợi của nhân dân? Nhưng trong cách thức bầu cử quốc hội, hội đồng nhân dân như hiện nay th́ các đại biểu có thực sự đại diện cho dân hay không? Một quốc hội chiếm tới 90% đảng viên mà đảng chỉ chiếm chừng 4% dân số th́ quốc hội có đại diện được cho nhân dân hay không? Ấy là chưa nói đến quốc hội có quyền lực thật không.
Quay trở lại khái niệm thế nào là nhân dân, tôi cho rằng cứ hiểu nhân dân theo từ điển đă giải thích “nhân dân: đông đảo những người dân, thuộc mọi tầng lớp, đang sống trong một khu vực nào đó”, đồng nghĩa với từ dân chúng, quần chúng, thế là đủ. Khỏi phải t́m cách giải thích hay định nghĩa lại cho rối rắm làm ǵ. Hay ông tiến sĩ viết bài này để đột phá về lư luận, hưởng ứng bài phát biểu chỉ đạo của ông Nguyễn Phú Trọng “Đột phá về lư huận sẽ tạo tiền đề cho sự phát triển thực tiễn”.
Trong những bài viết hoặc phản hồi xung quanh bài này của ông tiến sĩ, có người cho là ông dốt (ví dụ bloger Kami), nhiều người tỏ ư nghi ngờ học vị tiến sĩ của ông.
Sau khi giải thích khá dài ḍng thế nào là nhân dân, Tiến sĩ Nguyễn Văn Quang lớn tiếng “khuyên, các vị “trí thức”, “luật sư” kia hăy đọc kỹ và học lại những từ rất cơ bản đó ở “Lời nói đầu” của bản Hiến pháp …”. Ông lấy tư cách nào mà khuyên người ta như thế? Với câu này, tôi cho là ông Quang ngạo mạn, dạy đời. Khi ông đặt chữ trí thức, luật sư vào trong ngoặc kép, nên chăng học vị tiến sĩ của ông cũng cần cho vào trong ngoặc kép?
26/10/2011
TƯỜNG THỤY
|