R10 Vô Địch Thiên Hạ
Join Date: Nov 2007
Location: LCN
Posts: 55,869
Thanks: 40
Thanked 564 Times in 514 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 74
|
Khám phá "góc tối" của "cà phê chuồng" ở Hà Nội
Chung nhau một bức tường, lại có những lỗ thoáng lỗ chỗ nên tôi nghe khá rơ tiếng rúc rích của một người nam và một người nữ "chuồng" bên cạnh. “Ứ, hư thế”, tiếng người con gái ơng ẹo rồi cả hai cùng phá lên cười…
Đă được nghe kể nhiều về cà phê “chuồng”, cà phê “t́nh nhân”, nhưng chưa một lần được “mục sở thị”, tôi ngỏ ư nhờ một người bạn vốn “sành sỏi” những chốn ăn chơi ở Hà Nội để t́m hiểu.
| Các quán cà phê t́nh nhân được chia thành từng ô... | | Ngăn tạm bợ bằng tấm mành mỏng manh | | Khách vào uống cà phê c̣n có móc treo quần áo(?) |
Người bạn nh́n tôi nháy mắt vẻ hiểu biết: “Tớ biết đến cà phê chuồng từ cách đây 5, 6 năm rồi, nhưng vài năm trở lại đây dịch vụ này mới nở rộ. Thường những quán này nằm trong ngơ ngách và kín đáo, ở Quận nào của Hà Nội cũng có. Nhiều nhất là khu vực Yên Phụ, Đê La Thành, Đội Cấn… Có những quán đa phần dân lao động lui tới, có những quán phần lớn là học sinh, sinh viên hoặc công chức, dân sành điệu th́ ít lui tới đây nhưng cũng thi thoảng có vài đôi muốn t́m cảm giác lạ… Cậu thích đi đến đâu tớ sẽ dẫn đi”.
Theo chân anh bạn, chúng tôi t́m đến một quán cà phê trên phố Vĩnh Hồ, Đống Đa, Hà Nội nơi mà anh bạn tôi giới thiệu là: “rẻ, kín đáo, riêng tư và có phần sạch sẽ hơn, nhiều dân văn pḥng, công chức lui tới”. Thật bất ngờ v́ đây vốn là quán cà phê khá nổi tiếng và lúc nào cũng nườm nượp khách. Tôi cũng vài lần đến đây cùng bạn nhưng chưa từng để ư ở đây có “dịch vụ” cà phê chuồng “hấp dẫn” này.
Trong khi tôi đang phân vân không biết “chuồng” ở quán cà phê nằm ở ngách nào th́ anh bạn, bằng vẻ hiểu biết, sành sỏi, đă kéo tay tôi lôi tuột vào một lối đi nhỏ hẹp, dựng đứng, dẫn lên cầu thang tối hun hút. Chúng tôi phải dùng đèn pin điện thoại ḍ dẫm từng bước để tránh trượt ngă.
“Các “buồng” ở tầng 2, tầng 3, đều đă kín chỗ, chỉ c̣n hai pḥng trên tầng 4, phía bên tay trái. Trên là yên tĩnh, kín đáo và riêng tư nhất đấy. Anh chị chọn “buồng” rồi gọi đồ uống luôn nhé”, một nhân viên vừa hướng dẫn vừa tranh thủ giới thiệu và dùng đèn dẫn chúng tôi bước lên tầng 4 của quán.
Đúng như lời giới thiệu của cậu nhân viên kia, lên tới đây, mọi âm thanh náo nhiệt, ồn ào, tiếng cười nói phía dành cho những người “uống cà phê sạch” chỉ c̣n loáng thoáng.
6 pḥng nhỏ được xây san sát, chung nhau một bức tường, 4 pḥng đă “buông mành” tỏ ư có người, chúng tôi bước vào một trong hai buồng c̣n lại và gọi đồ uống. Chỉ chưa đầy 3 phút sau, cậu nhân viên đă mang đồ uống lên, buông mành và nhanh chóng rút lui, không gian c̣n lại hoàn toàn thuộc về chúng tôi.
Trong ánh sáng lờ mờ hắt ra từ ngọn đèn neon phía dưới, tôi đưa mắt quan sát nơi mà nhiều dân mạng vẫn truyền tai là “hết sức lư tưởng cho những đôi thích “tâm sự” nhưng ít tiền hoặc ưa cảm giác lạ”.
| | Bàn ghế sơ sài và bóng nhẫy màu mồ hôi. Tường loang lổ những vết bẩn. |
Căn buồng rộng chưa đầy 3m2, xộc lên mùi ẩm mốc. Đồ đạc sơ sài chỉ vỏn vẹn một chiếc bàn gỗ đă xộc xệch, một ghế dài cáu bẩn, bóng nhẫy màu mồ hôi, một quạt treo tường và hoàn toàn không có một bóng đèn nào. Anh bạn tôi giải thích, những người đến đây thích “tâm sự” trong bóng tối hơn, nên đèn là thừa thăi.
Đang mải quan sát, tôi bị giật ḿnh bởi tiếng động lạ “buồng” bên cạnh. Chung nhau một bức tường, lại có những lỗ thoáng lỗ chỗ nên tôi nghe khá rơ tiếng rúc rích của một người nam và một người nữ. “Ứ, hư thế”, tiếng người con gái ơng ẹo rồi cả hai cùng phá lên cười. Tiếp sau đó là âm thanh sột soạt…
Tôi ṭ ṃ, đứng lên ghế, ghé mắt qua ô lỗ thoáng nhỏ và suưt th́ ồ v́ chứng kiến cảnh tượng “không dành cho người dưới 18 tuổi”. Thấy tôi bất ngờ, anh bạn rỉ tai: “Ai vào mấy chỗ này mà chả thế. Dịch vụ này hiện nay coi là thiên đường t́nh yêu thời băo giá cho các đôi t́nh nhân đấy. Vào nhà nghỉ, khách sạn vừa đắt hơn vừa nhạy cảm mà lại dễ lộ liễu".
"Không ít quán biến "chuồng" thành “động mại dâm trá h́nh” bằng cách cung cấp “hàng” cho khách. Tuy nhiên, quán này nằm ở khu trung tâm Thủ đô nên không dám lộ liễu như thế. Thế nhưng, việc khách đến đây cùng với bạn gái hay gái mại dâm th́ cũng chẳng chủ quán nào kiếm tra, quản lư được”. Rồi anh bạn soi đèn, chỉ cho tôi vài cái bao cao su vương văi trong góc, phỏng đoán: “Chắc đến khi đóng cửa nhân viên mới dọn một thể”.
Ngồi trong “buồng” chưa đầy nửa tiếng mà tôi đă cảm thấy khó thở đến tức ngực. Tôi rủ anh bạn ra lan can cho thoáng cũng để tiện quan sát.
Quả thật, nh́n từ bên ngoài, mỗi buồng như một lô cốt đen như mực. Có chăng, thi thoảng chỉ nghe thấy tiếng bật cười rinh rích của khách và những âm thanh nhạy cảm khác phát ra phía sau tấm mành mỏng manh. Chừng nửa tiếng sau, các đôi cũng lục tục vén mành ra về.
Chúng tôi xuống quầy thanh toán với hóa đơn chưa đến 60 ngh́n đồng, tính ra chỉ đắt hơn đồ uống ở ngoài không đáng kể. Lúc này, quán đă vắng teo, chỉ c̣n 3, 4 chiếc xe của khách “ngồi buồng”. Chúng tôi ra về, đồng hồ điểm 11 giờ đêm…
Theo Zing.vn/BĐVN
| | |
|