"Nếu cả 3 người không lả lơi với anh ấy th́ em đă không lừa bán họ. Ai bảo, họ dám coi thường người khác" - phạm nhân Nguyễn Thị Thủy cất giọng chua chát. Cuộc đời chậm lại 30 năm, Thủy chỉ day dứt v́ e không c̣n cơ hội báo hiếu bố mẹ.
Em "thèm" biết chữ!
22 tuổi, thanh xuân tràn trề nhưng Nguyễn Thị Thủy, quê ở xă Đại B́nh, huyện Đầm Hà, tỉnh Quảng Ninh; đang thụ án tại Trại giam Hoàng Tiến, tỉnh Hải Dương, nh́n tương lai chỉ một màu xám xịt. 30 năm thụ án, ra tù th́ đă U50, Thủy không biết sẽ bắt đầu nhịp sống mới thế nào.
Thủy là con út trong đại gia đ́nh có 12 người. Người ta nói, "giàu con út, khó con út", nhà Thủy lại bần hàn. Nh́n chúng bạn nô nức tới trường, Thủy đứng từ xa nh́n, tủi phận. Thủy "thèm" biết chữ. Tuổi thơ của Thủy "dính" với biển mà nước biển th́ mặn ṃi. Khi màn đêm buông, bố mẹ Thủy "tay xách nách mang" nhằm hướng biển mà đi. Những lúc ấy, Thủy ngồi trên bờ cầu mong những mẻ lưới trĩu nặng. C̣n ngày biển động th́ treo niêu v́ chừng ấy nhân lực chôn chân ở nhà. Quanh năm đầu sóng, ngọn gió, Thủy thương bố mẹ chật vật nuôi đàn con nheo nhóc. Lên 18, cái tuổi Thủy cho ḿnh đă trưởng thành, cô xin phép bố mẹ đi rửa bát thuê. Cũng từ đây, Thủy gặp Kiên, cháu ruột của chị dâu và người thanh niên tên Thảo (bạn Kiên). Lần đầu chạm mặt nhưng Thủy cảm t́nh với Thảo. Anh ta khéo ăn nói lại cởi mở. Trong câu chuyện, Thảo đánh tiếng, cần người sang Trung Quốc làm nhân viên cho các quán ăn và nhờ Thủy giới thiệu. Được hứa thưởng vài triệu đồng nếu giới thiệu được 1 người, Thủy háo hức.
Sau khi nghe Thủy nói, mấy người bạn th́ họ lắc đầu. Ai cũng sợ bị lừa, có quá nhiều ví dụ ở tỉnh Quảng Ninh này. Lần đề nghị thứ hai, Thảo đổi phương án, hắn cần tuyển nhân viên bán quần áo ở Móng Cái, lương tháng 2 triệu đồng chứ không phải đi xa xứ. Thủy đă giới thiệu Thắm và Phượng. Tại nhà trọ của Thủy, hai cô gái đă gặp Thảo. Ngày hôm sau, 4 người đi Móng Cái. Đến nơi, Thảo rủ mọi người sang Trung Quốc chơi, các cô gái không nghi ngờ ǵ. Đặt chân nơi đất khách, Thủy tá hỏa v́ không thấy bóng dáng 2 cô bạn. Lúc này, Thảo cho hay, đă tách và bán họ làm vợ người Trung Quốc. Thủy sững sờ, chết đứng. Cô đă khóc, van xin Thảo buông tha các bạn của ḿnh. Hắn tức lồng lộn, đe bán Thủy nếu cứ bù lu, bù loa. Phi vụ đầu tay, Thảo cho Thủy 6 triệu đồng. Chưa bao giờ Thủy có món tiền lớn thế…
Thủy không giấu chuyện t́nh cay đắng của ḿnh
3 cô gái "lẳng" và người yêu "bắt cá hai tay"!
V́ khờ khạo, Thủy vô t́nh trở thành “mẹ ḿn”. Điều đó khiến cô cắn rứt. Thủy tự răn ḿnh, chớ tham tiền mà dại. Nhưng ở đời không ai đoán được chữ "ngờ". Gặp Nguyễn Hùng Cường, SN 1985, chàng trai cùng quê, Thủy đă tạm quên đi quá khứ. Mối t́nh đầu trong sáng khiến Thủy hạnh phúc và tự cho ḿnh may mắn khi t́m được một nửa yêu thương. Nhưng chẳng bao lâu sau, cô nhận ra, Cường chẳng tử tế như h́nh bóng bấy lâu Thủy ấp ủ. Anh ta có thói trăng hoa. Ngoài Thủy, Cường có nhiều cô gái khác.
Noel 2010, Thủy tay trong tay với người yêu (Cường theo đạo) bước vào nhà thờ ở xă Xóm Giáo, huyện Đầm Hà, tỉnh Quảng Ninh. Hơn 22g, Thủy cùng Cường chọn đồ ở cửa hàng bán đồ lưu niệm trước cửa nhà thờ. Không ngờ, Thủy gặp 3 cô bạn của Cường. Chạm mặt, Cường giới thiệu Thủy (là bạn gái) với họ. Đêm đó, lấy cớ trốn người yêu để đi chơi với 3 cô gái kia, Cường nói, đi bán giúp người bạn chiếc xe máy. Thế nhưng, anh chàng này "ḷi đuôi" khi sáng hôm sau, dẫn các bạn gái về nhà trọ của Thủy. Trước mặt Thủy, họ lả lơi, sách nhiễu Cường đưa về nhà (ở xă Hà Cối, huyện Hải Hà, tỉnh Quảng Ninh).
Thủy nói, thái độ của cô gái tên Vui khiến Thủy "ngứa mắt" nhất. Cô ta khóc lóc, làm nũng Cường. Nh́n ánh mắt của người yêu, Thủy biết, Cường đang bắt cá hai tay. Thủy nổi máu ghen nhưng vẫn cố kiềm chế. Tiết đông, cái rét cắt da, cắt thịt, xót người yêu một phần, phần sợ bị đánh giá là hẹp ḥi nên Thủy mời cả 3 cô gái vào trong pḥng cho ấm. Tấm thịnh t́nh của Thủy không được họ ghi nhận mà họ c̣n xách mé, hỏi Thủy có thật là người yêu của Cường không. Để chứng minh "vị trí" của ḿnh, Thủy cho họ số điện thoại. Sau buổi tối đó, Thủy để mắt tới Cường hơn. Anh ta rất hay liên lạc với Vui. V́ không biết chữ nên Thủy không thể đọc những tin nhắn trong điện thoại của Cường. Một lần, nghe cô ả à ơi với người yêu, Thủy cướp máy, vứt đi. Cường vẫn thanh minh rằng, hai người không có t́nh cảm ǵ. "Nếu để chọn em và 3 cô đó, anh chọn ai?" - Thủy hỏi, Cường quả quyết, họ chỉ là bạn.
Vết thương ḷng nuôi sự thù hận!
Thủy nói, sự trơ tráo của 3 cô gái khiến Thủy muốn trút cho họ một trận đ̣n. Nhưng như vậy th́ nhẹ nhàng quá, đánh có đau đến mấy rồi cũng khỏi. Lúc này, Thủy nhớ tới Thảo. Thảo có thể giúp Thủy xả được giận, mà sự trả thù này mới ghê gớm. Thủy nhớ như in ngày 26-10-2010, ngày cô lừa 3 cô gái kia. Giao "hàng" cho Thảo, Thủy không quên dặn: "Mấy đứa này anh cho đi làm "gái" giúp em". Trả được thù, c̣n "đút túi" 10 triệu đồng, Thủy vui như mở cờ. Lần này, từ bị động, Thủy đă chủ động và trở thành "mẹ ḿn" thực sự. Thấy người yêu đứng ngồi không yên v́ không liên lạc được với Vui, Thủy chọc: "Anh đưa số điện thoại đây, em gọi khắc thấy".
Chung sống với Cường như vợ chồng, một ngày, Thủy phát hiện ḿnh có thai. Được thông báo tin này, mặt Cường "ngắn tũn". Thế cùng, Cường ngậm ngùi hứa tổ chức đám cưới với Thủy. Nhưng điều Thủy không thể lường đă xảy ra. Áp tết 2010, 2 trong số 3 cô gái trốn thoát được về Việt Nam và Thủy bị "vạch mặt". Như thông tin mà Thủy biết, cả 3 chưa "đi khách" và bị nhốt. Bà chủ nhà chứa đi vắng, giao ch́a khóa cho cậu con trai nhỏ. Cu cậu mải chơi, đánh rơi ch́a khóa. Nhặt được ch́a khóa, họ thoát thân. Vui th́ chưa về, cô ta muốn kiếm chút vốn nên không theo 2 cô bạn về Việt Nam.
"Gieo gió, ắt gặp băo", Thủy hiểu điều đó. Nhưng cô xót xa, v́ đứa con vô tội cũng bị liên lụy v́ ḿnh. Vướng vào tai ương, cái thai 3 tháng bị chết lưu. Khi không c̣n sợi dây gắn kết, Cường cũng dứt áo ra đi. Ngày ṭa xử, Cường được triệu tập làm nhân chứng nhưng anh ta vắng mặt. Chỉ có 2 bị hại, họ đến để kể tội Thủy và yêu cầu ṭa tuyên bị cáo mức án nặng. Thủy biết, Cường kẹt ở thế khó xử, một bên là người yêu, bên là bạn. Thủy bị cáo buộc, đă lừa bán 8 người và nhận tiền thưởng từ Thảo là 30 triệu đồng. Do đó, TAND tỉnh Quảng Ninh tuyên Thủy 24 năm tù về tội "Mua bán phụ nữ và trẻ em". Cô tái tê hơn khi hay tin, người yêu đă "lên xe hoa". "Lúc đó, em muốn đổ sụp xuống. Nhưng nếu em không tỏ ra cứng rắn th́ mẹ sẽ ngă quỵ mất. Cho đến giờ, em không thể nào quên cái cảm giác ôm mẹ mà đôi tay không thể xiết chặt. Vướng chiếc c̣ng số 8, khoảng cách giữa hai mẹ con em quá xa xôi. Nếu có hối hận, chắc em chỉ dằn vặt v́ điều đó. Em không hối tiếc v́ đă bán 3 cô gái kia, em ghét phụ nữ lăng nhăng, giả dối" - Thủy nói mà nước mắt lăn dài.
Thủy xin giảm án nhưng HĐXX phúc thẩm ngày 22-6-2011 của TAND TC đă tuyên bị cáo 30 năm tù. Thủy đă bị sốc, 24 năm đă ngao ngán, 30 năm th́ c̣n đâu cơ hội làm lại. Phải trả giá quá đắt, Thủy giăi bày, nếu được chọn lại, cô sẽ không bao giờ yêu đương để khổ cho bố mẹ. Mẹ già rồi, đă 62 tuổi lại đau yếu. C̣n bố, ông giận con gái đến nỗi không thèm ngó mặt. Thủy cho rằng, ḿnh bị bắt cũng do người yêu "phím" nên cô càng hận Cường. Lúc đầu, khi biết Thủy có thai, Cường vờ quan tâm. Nhưng hay tin người yêu dính tội, anh ta chối bỏ rồi khuyên Thủy bỏ đứa trẻ. Ra nông nỗi này, Thủy vẫn quyết giữ giọt máu của ḿnh.
Từ ngày vào trại, không ai đến thăm Thủy. Nh́n các phạm nhân khác vui vầy những ngày thăm gặp, cô chỉ biết khóc. Lâu rồi, Thủy chưa có một giấc ngủ ngon. Nhiều đêm, nh́n ra màn đêm đen, ḷng cô trống trải. Trong thư gửi về cho người bố đang điều trị u xoang mũi, Thủy viết: "Con sai rồi, con không mong bố sẽ tha thứ. Nhưng cầu xin bố yên tâm v́ dù muộn nhưng con sẽ cải tạo tốt". 30 năm, quăng thời gian quá xa xôi với Thủy…
Chia sẻ qua:
Theo PLXH