Tâm sự một em Oshin ngoan !
Chào bác cafengoctung, bác bán cho chủ cháu nửa kư cafe ạ, bác nhớ chia ra làm 2 gói một gói 200gram loại 35.000/100 gram và một gói 300 gram loại 20.000/100 gram bác nhé!
-Sao cháu lại mua và chia làm 2 loại trọng lượng và chất lượng khác nhau thế?
Bác ạ, chủ cháu thich loại cafe đen đậm đặc nên cháu phải mua 300 gram v́ pha một phin thành 2 cốc, ông một cốc, bà một cốc bác ạ!
-Thế c̣n loại đắt tiền hơn kia để làm ǵ?
Khổ thế đấy, tiền bạc đâu có nghĩa lư ǵ với chủ cháu, cháu không uống được loại đặc hơn mà chỉ uống cafe nhàn nhạt kia nên đành phải mua thứ đấy.
-Thế lương tháng cháu khá không?
Giời ạ, bác không biết chứ, lương của cháu chưa bằng tiền tiêu vặt của con ông chủ bác ạ, tháng mua chưa được chỉ vàng...mà khổ th́ trăm bề bác ạ!
-Cháu nói sao bác chưa hiểu!?
Này nhé, sáng ra chủ cháu không chịu đi ăn tiệm, cafe điểm tâm tại nhà...ai nấu chứ? Chính là cháu đậy từ sáng sớm, nấu xong phải nêm xem hương vị thế nào, chất lượng ra sao, nhiều lúc vội đến....phỏng cả mồm bác ạ...Rồi c̣n phải kèm theo nghệ thuật nữa, không là sẽ bị chê ngay!
-Ơ, ơ nghệ thuật !?
Cháu nói không sai đâu bác, này nhé Ông chủ thỉ tô điểm tâm nhỉnh hơn bà chủ một chút mà nói chung là cả 2 đều ít hơn bữa sáng no đủ của họ, bác thấy đấy họ khen ngon và húp hết cả nước chứ mà to nhiều thức ăn quá họ ăn không hết lại chê dở nữa và cực nhất là cháu phải bưng đi đổ bác ạ....Sống là phải tiết kiệm bác nhỉ!
-Cafe của cháu xay xong rồi nè, cháu về kẻo chủ đợi...
Cháu nghe ông chủ hay nói với bà chủ mỗi lần đi làm về muộn "Chờ đợi, mong ngóng là hạnh phúc" Cháu thấy cũng đúng bác ạ...cháu chả vội.
-Thế c̣n chuyện ǵ cháu muốn nói nữa nào?
Làm thân Oshin như cháu khổ lắm bác ạ, bác không biết đâu, có khi là phải đem cả tính mạng ra bảo toàn che chở cho chủ nữa bác ạ!
-Thế là sao, bác không hiểu.
Này nhé, bác sao thế, mỗi lần nhà có ai ốm bác có lo không? Rồi thuốc thang đủ thứ, nhà chủ cháu lại không đi bệnh viện mà đi khám đông y chữa trị tại nhà mỗi khi chỉ vừa thấy sức khỏe không ổn...mới chết chứ, thuốc viên đă đành, họ chế thuốc họ chịu trách nhiệm c̣n thuốc thang thuốc bổ, sắc cả tiếng đồng hồ nhưng khi rót ra ai biết nó có phải là thuốc bổ không hay lại có chất độc, thế là ḿnh phải uống trước xem nó bổ thế nào và cho chủ uống với khối lượng in ít để....lỡ có bề ǵ th́ ḿnh bị trước....bác thấy khổ không, không khéo chết í chứ bác...
Cháu về bác ạ, đợi chờ cafe thế chủ cháu chắc cũng đủ thấy hạnh phúc rồi...ah quên cháu chưa trả tiền cho bác...cháu xin lỗi, cho chau gởi, chào bác cháu về ạ.
Con bé đến ngoan...ḿnh chỉ có thể nói thế và mỉm cười!
Ynguyen - blog/cafengoctung@yahoo.c om "gởi trọn ân t́nh vào đáy cốc!"
Last edited by saigon75; 06-30-2012 at 06:31.
|