Vùng đất miền Nam nước Việt chỉ có hai đời Tổng thống theo chế độ Cộng Hoà. Hai ông đă vĩnh viễn ra đi và yên nghỉ lâu rồi. Dù muốn dù không, cuộc đời của hai ông sẽ măi măi gắn liền với vận mệnh nổi trôi của đất miền Nam. Vận mệnh của những bi kịch, những vui buồn, những tang thương như chính vận mệnh người dân trên mảnh đất phương nam hiền lành này.
Giờ đây có nhiều tài liệu, truyền thông khắp nơi, khiến người ta có thể t́m đọc rồi hiểu về hai ông hơn.
TTVNCH: Nguyễn Văn Thiệu (t), Ngô Đ́nh Diệm
Nguồn ảnh: OntheNet
Trào ông Ngô Đ́nh Diệm làm Tổng thống, lúc đầu đảng phái miền Nam cũng có năm bè bảy mối tranh dành quyền lực dữ dội lắm, sau ông Diệm cũng ổn định được. Có điều vào cuối trào đệ nhứt Cộng Hoà của ông, một số tay tướng tá Cộng Hoà ném về hạng tham lam mà đần độn, nhận tiền làm tṛ đảo chánh theo chỉ thị của chánh phủ Huê Kỳ, rồi giết ông chết thảm. Trào đệ nhứt Cộng Hoà kéo dài 9 năm, có điều trúng điều trật, theo tài liệu để lại có lần ông Diệm buồn nói: “Chế độ này tuy c̣n nhiều khuyết điểm, cũng c̣n hơn nhiều chế độ khác.”(1)
Thế hệ sau này không rơ lắm, chớ bao người đă sống qua thời Cộng Hoà của ông, phần lớn đều nói đó là thời thanh b́nh, giàu có nhứt của miền Nam. Có lẽ cũng nhờ mấy ông Cộng Sản lúc đó chưa chịu ra tay phá thúi. Ngày nay mấy người Cộng Sản Việt vẫn nói ông TT Diệm là tay sai cho Huê Kỳ, dù chính họ cũng biết rơ ông bị giết v́ đă không làm theo đường lối, chánh sách phục vụ cho quyền lợi của ngoại bang, nước lớn.
Ông Nguyễn Văn Thiệu là Tổng Thống thứ hai của đất miền Nam. Ông có câu nói để đời là: “Đừng nghe những ǵ Cộng Sản nói, mà hăy nh́n kỹ những ǵ Cộng Sản làm.”
Người miền Nam, ai cũng rành câu này hết trơn, nhưng có lẽ ít ai cho rằng nếu hôm nay ông c̣n th́ ông sẽ khuyên lơn người ta nên hoà hợp-hoà giải với người Cộng Sản Việt, cùng xây dựng lại đất nước.
Thiệt ra không phải là ‘nếu’, bởi vào thời năm 1990 ông Thiệu có nói rơ ràng chuyện này lắm mà.
Cái thời mà Việt Kiều chưa biến thành ‘khúc ruột ngàn dặm’, thời mà người ở hải ngoại chưa đổ xô đi Việt Nam để kiếm cơm, kiếm xôi, làm ăn rồi hưởng sướng. Thời mà cụ nhạc sĩ Phạm Duy chưa thèm làm đơn xin hồi hương về Sàig̣n mở Đại Nhạc Hội ‘Ngày Trở Về’ hay cụ cố Nguyễn Cao Kỳ chưa nghĩ ra chuyện uống Remy Martin để làm hoà và chơi golf với đồng chí chủ tich UBND thành phố HCM.
Thời đó Việt Kiều vẫn c̣n là bọn “ma cô, đĩ điếm”, vậy mà ông Thiệu lại nói đến t́nh tự dân tộc mới lạ chớ.
Xin mời đọc:
“...Thành ra tôi nói rằng, đây là ngàn năm, một cơ hội ngàn năm một thủa. Nếu như cái người Cộng Sản ư thức được cái chuyện dân tộc, th́ họ cùng với người quốc gia lấy căn bản nhân dân xây dựng lại dân tộc. Đây là ngàn năm một thủa, nhân dân Việt Nam hai miền, từ trước tới nay đối chọi nhau. Bây giờ có thể giành lại cái quyền tự quyết của ḿnh, lấy phương tiện của ḿnh, lấy phương tiện đấu tranh của nhân dân ḿnh mà thể hiện cái sự hănh diện quốc gia, cái tinh thần dân tộc, cái tự ái dân tộc, để tránh dần dần, tránh luôn những cái sự nô lệ đối với ngoại viện và để tránh cái sự mà người ta xử dụng ḿnh, cả nam lẫn bắc, như là những con cờ trong một ván cờ phục vụ quyền lợi cho họ.”
(cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu. 1990) (2)
Giờ th́ thôi, mấy ai dám tin vào tài năng, đức độ hay ḷng yêu nước thương dân của người Cộng Sản Việt nữa. Đọc lại điều ông TT Thiệu nói năm cũ mà hiểu ông hơn, mà quư mến ông c̣n nặng t́nh với quê hương, có tánh quân tử dù ông là người thua cuộc, ngă ngựa v́ người bạn đồng minh bất nghĩa.
Bởi vậy, cuối cùng sự nghiệp để lại của hai ông Tổng thống đất miền Nam chẳng có ǵ là vĩ đại, có chăng là tấm ḷng yêu nước và niềm tự hào dân tộc của hai ông, mà những thế hệ sau nghĩ đến phải cuối đầu kính cẩn.
Ông Hồ Chí Minh mới là người được cho là có một sự nghiệp vĩ đại ở đất nước Việt Nam, vĩ đại cho riêng cá nhơn của ông.
Vĩ đại v́ cả cuộc đời ông đă cống hiến cho phong trào cộng sản quốc tế. Vĩ đại với máu xương người dân miền bắc đổ ra hầu đưa mảnh đất miền Nam vào khối đại đồng cộng sản năm châu. Ông thành công rồi thành vĩ đại.
Bác Hồ vĩ đại! Bác Hồ vĩ đại sống măi trong sự nghiệp của chúng ta.
Nhưng thiệt là tiếc quá, bác Hồ càng vĩ đại bao nhiêu th́ đất Việt ngày nay càng tàn tạ, càng banh chành v́ ngoại bang Trung Cộng bấy nhiêu. Cái vĩ đại của Bác và đảng biến thành một nghiệp chướng nặng chịch đầy hắc ám, di căn và hệ lụy đến bao đời con cháu người Việt hôm nay không biết đến bao giờ mới thoát khỏi.
Xin mời đọc thêm một đoạn trích trong bài “Tuyên bố về hiện t́nh đất nước: Tổ quốc lâm nguy!” của khối 8406, để biết cái vĩ đại của bác và đảng biến thành cái nghiệp chướng cho nước Việt ra
sao:
“...ngoài biển Đông th́ Trung Quốc liên tục gây hấn; trong đất liền th́ Trung Quốc liên tục xâm nhập: thuê các cánh rừng đầu nguồn, khai thác bauxite ở Tây Nguyên, lập bè nuôi cá trên vịnh Cam Ranh và Vũng Rô (những vị trí xung yếu về an ninh và quốc pḥng), xây thôn làng phố thị tại Lào Cai, B́nh Dương…, thắng thầu khắp mọi nơi từ Lạng Sơn tới mũi Cà Mau, dựng nhà máy không giấy phép ở Quảng Ninh, khai trương trang mạng xă hội Baidu ḥng kiểm soát và khống chế internet trên đất Việt, mở pḥng mạch khám chữa bậy tại Hà Nội lẫn Sài G̣n, xúi nông dân nhiều nơi nuôi đỉa trâu, làm chè bẩn… Tất cả xảy ra trước sự bất lực hay bao che của toàn bộ “hệ thống chính trị” Việt Nam! Đó là chưa kể Trung Quốc đang thao túng nền chính trị, tài chánh, văn hóa của đất nước; xâm nhập vào cả lực lượng công an, quân đội." (3)
Nh́n về đất Việt hôm nay rồi nhớ đến hai đời tổng thống Cộng Hoà thủa xưa, có là cờ vàng với ba sọc đỏ, có bài quốc ca cất lên vào mỗi sáng thứ Hai khắp các trường học, mới biết nước Việt đang rất cần nhiều tấm ḷng yêu nước như hai ông, Tổng Thống đất miền Nam.
Công dân ơi!
Mau hiến thân dưới cờ.
Công dân ơi!
Mau làm cho khắp nơi thoát cơn tàn phá.
Vẻ vang ṇi giống, xứng danh ngh́n năm gịng giống Lạc Hồng.
© Lê Văn Úa
Theo DCVOnline
____________________ ________
(1) http://ngothelinh.tripod.com/CuocDaoChanh_1963.html
(2) Buổi phỏng vấn được thực hiện vào ngày 16/06/1990 tại Orange County, California, với hơn 500 khách mời, cùng thời lượng 1 tiếng đồng hồ. http://www.youtube.com/watch?v=NI14H...eature=related
(3) http://www.vietvungvinh.com/index.ph...-hoi&Itemid=82