Bà mẹ người dân tộc Mông đến từ xă biên ải Vơ Lao (huyện Văn Bàn, tỉnh Lào Cai) khóc ngất trong đau đớn v́ trong phút chốc, một con trai của bà phải vào tù, một con trai nữa thành tàn tật chỉ v́ sự đen bạc của đồng tiền…
|
H́nh minh họa |
Cuộc đời bất hạnh
Suốt đời bà Lù Thị Duấn không thể quên được tinh mơ một ngày mùa đông năm 2011, vợ chồng bà bàng hoàng khi nghe tin người con trai thứ của ḿnh là Lự Văn Tuyển bị thương nặng đang cấp cứu ở viện huyện. Khi ông bà đến nơi thấy Tuyển đang nằm bất động trên giường bệnh, toàn bộ vùng mặt và đầu quấn băng trắng toát. Bà chưa kịp hỏi kẻ tàn ác nào đă đánh con ḿnh đến mức thừa sống thiếu chết thế kia th́ đă chết lặng người khi biết tin hung thủ đánh Tuyển thành tàn tật lại chính là Lự Văn Tưởng, con trai lớn của bà.
Vợ chồng bà Duấn có ba người con trai. Dù nhà nghèo, ít ruộng nhưng ông bà vẫn cố gắng nuôi các con ăn học hết cấp hai. Ba anh em Tưởng đều hiền lành, yêu thương đoàn kết với nhau, lớn lên cả ba lập gia đ́nh riêng, tuy nhiên cũng v́ cái nghèo mà cuộc sống gia đ́nh của cả Tưởng và Tuyển đều không hạnh phúc.
Do thường xuyên lục đục v́ chuyện gia đ́nh thiếu ăn thiếu mặc nên vợ Tưởng đă bỏ đi nơi khác làm ăn. C̣n vợ Tuyển cũng chán cảnh nghèo mà thường xuyên bỏ ra ngoài ở, thành ra vợ chồng sống ly thân. Do hai anh em trai cùng cảnh ngộ “chăn đơn gối chiếc” nên Tưởng thường sang nhà Tuyển chơi và ăn cơm. Có những tối buồn, hai anh em uống rượu khề khà bên mâm cơm nhạt đến khuya.
Bà Duấn thương các con nên bàn với chồng chia mảnh đất ở vườn nhà cho ba con trai để canh tác. Khoảng 5 năm trước, do cần tiền Tưởng đă bán phần đất bố mẹ cho ḿnh lại cho Tuyển với giá 5 triệu đồng. Đến cuối năm 2010, Tuyển đă bán mảnh đất bố mẹ cho được 53 triệu đồng. Khi biết Tuyển đă bán phần đất của ḿnh bán lại với giá cao mà lại không chia thêm tiền mà chỉ chia cho em út là Lự Văn Tú 20 triệu đồng, tiền bán đất c̣n lại Tuyển giữ th́ Tưởng vô cùng tức tối, hậm hực đ̣i nhưng Tuyển không đồng ư chia thêm.
Đồng tiền “cắt” t́nh huynh đệ
Tối hôm đó, sau khi ăn cơm nhà Tuyển về, Tưởng lên giường ngủ nhưng việc Tuyển bán đất được nhiều tiền, những đồng tiền cứ nhảy múa trước mắt làm Tưởng không sao ngủ được. Tưởng lại ṃ sang nhà Tuyển yêu cầu được chia tiền bán đất, lúc đó khoảng 02– 03 giờ sáng. Bực ḿnh v́ đang ngủ bị gọi dậy, Tuyển nhất định không chia tiền bán đất cho anh, hai anh em xô xát, căi nhau.
Tuyển vớ được con dao rựa giơ lên doạ Tưởng và chỉ tay vào túi áo ngực ḿnh nói hỗn với anh: “Tiền đây này, giỏi th́ lấy”. Đang lúc tức giận v́ Tuyển không chia tiền bán đất cho ḿnh, lại bị thách thức, Tưởng không ḱm chế được liền vớ khẩu súng tự chế của em để trên ḥm đựng thóc gần đó, quay lại phía Tuyển.
Tưởng chọc mạnh báng súng vào mặt Tuyển làm Tuyển ngă xuống, dao rơi ra khỏi tay, Tưởng kéo em lên giường với tay định lấy tiền trong túi áo Tuyển, nhưng Tuyển giẫy đạp và gạt tay Tưởng ra.
Điên cuồng, Tưởng dùng báng súng chọc mạnh vào đầu Tuyển. Đến khi Tuyển nằm bất động, Tưởng lục túi áo Tuyển lấy hai tập tiền tổng cộng được 29 triệu đồng. Sau đó, Tưởng cất súng và dao, quay lại giường lấy chăn đắp lên người Tuyển và lấy một quyển vở học sinh đốt cháy vứt lên người Tuyển, rồi chui qua tấm ván ra khỏi nhà Tuyển đi về nhà. Quyển vở Tưởng đốt vứt lên người Tuyển cháy nửa chừng th́ tắt. Sáng hôm sau Tuyển được mọi người phát hiện và đưa đi cấp cứu nên may mắn thoát chết.
Gây án xong, Lự Văn Tưởng trốn lên rừng, hai ngày sau th́ bị bắt về hai tội “Giết người” và “Cướp tài sản”. Với hành vi trên, TAND tỉnh Lào Cai đă tuyên phạt bị cáo Lự Văn Tưởng 15 năm tù về tội "Giết người", 5 năm tù về tội "Cướp tài sản", tổng hợp h́nh phạt chung cho cả hai tội danh mà bị cáo Tưởng phải chấp hành là 20 năm tù.
Nguyễn Huệ