Yêu nhưng không giúp nhau sống tốt hơn, mà khiến người ḿnh yêu sợ hăi v́ những cuộc điện thoại kéo dài hàng tiếng đồng hồ, những cơn ghen tuông vớ vẩn, khi bị đề nghị chia tay, đối tượng Ngô Văn Cường (SN 1985, ngụ ấp Doanh Điền, xă Điền Hải, huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu) đă chặn đường bạn gái Vơ Thị Kim Hưởng (SN 1990, sinh viên năm thứ 3, khoa Luật, Đại học Trà Vinh) trên quốc lộ 53, đoạn qua xă Ḥa Lợi (huyện Châu Thành) rồi giết nạn nhân.
|
Đoạn đường nơi xảy ra vụ án |
Trong căn nhà nhỏ đơn sơ của thiếu nữ xấu số ở ấp Giồng Giá, xă Hoà Minh, huyện Châu Thành, tỉnh Trà Vinh, không khí tang thương bao trùm. Hương khói bay nghi ngút trên bàn thờ nạn nhân, trước di ảnh thiếu nữ xinh xắn.
Cha nạn nhân là ông Vơ Văn Lựa (SN 1966) cho biết khó khăn lắm vợ chồng ông mới có được đứa con độc nhất nên đặt tên cho con là Vơ Thị Kim Hưởng, với hàm ư mong muốn con được hưởng lộc, hưởng vui, hưởng hạnh phúc.
Từ bé thơ, Hưởng đă được tiếng là ngoan ngoăn, lễ phép, chăm chỉ học hành, ngoài đi học ra th́ chỉ ở nhà phụ giúp cơm nước cho bố mẹ, không làm phiền ḷng ai. Học xong lớp 12, cô trúng tuyển vào khoa Luật của trường Đại học Trà Vinh, thường cuối tuần mới về quê thăm cha mẹ.
Đợt nghỉ hè tháng 6/2011, khi gia đ́nh chuyển đổi một diện tích đất ruộng thành vuông nuôi tôm, thiếu nữ gặp chàng trai Ngô Văn Cường làm nghề lái xe xúc là một trong số những người được thuê đến đào đất. “Con gái tôi cũng đă lớn, đến tuổi lập gia đ́nh mà chưa t́m được đám nào ưng ư. Vợ chồng tôi lúc ấy thấy thằng Cường cũng tử tế nên có ư để hai đứa t́m hiểu, nếu hợp th́ tác thành”, ông Lựa nhớ lại.
Về phần thiếu nữ, thấy có chàng thanh niên quan tâm, chăm sóc, lại được cha mẹ đồng ư “mở đường” cho anh ta tán tỉnh nên cô cũng dần xiêu ḷng, đem t́nh cảm chân t́nh đáp lại.
“Thằng Cường khi đó yêu và chiều chuộng con tôi lắm. Nó làm nghề xe ủi bụi bặm, vất vả mà lại nhận được t́nh cảm của con tôi dáng người cao ráo, xinh đẹp, lại đang là sinh viên học hành đàng hoàng nên may mắn khác ǵ trúng số độc đắc”, người cha nhớ lại.
Hai bên gia đ́nh đă qua lại tṛ chuyện, bàn chuyện cưới hỏi, cùng thống nhất đợi đến khi cô gái học xong sẽ làm lễ cưới. Dù chưa chính thức tổ chức nhưng hai gia đ́nh đă hứa hôn, coi nhau là sui gia, cha mẹ cô gái coi chàng lái xe như con cái trong nhà, đồng ư để hai đứa gặp gỡ, đưa đón nhau. Trong khi chờ cưới, Cường vẫn làm nghề lái xe, c̣n Hưởng vẫn đi học trên thành phố Trà Vinh.
Do đặc thù công việc, Cường thường đi làm xa, cứ độ một hai tháng đôi t́nh nhân này mới gặp nhau một lần. V́ quá yêu Hưởng, sợ “xa mặt cách ḷng”, hơn nữa cho rằng môi trường sinh viên “t́nh cảm nhăng nhít dễ nảy sinh”, Cường thường xuyên liên lạc qua điện thoại, vừa là để thăm hỏi người yêu, vừa là để “quản lư” người đẹp.
Trước những cuộc điện thoại dài cả tiếng đồng hồ, ban đầu cô gái có thể thấy vui mừng v́ cho rằng dù ở xa nhưng người yêu vẫn luôn quan tâm, hỏi han tận t́nh. Nhưng nói dài th́ thành “nói dai, nói dại”, những cuộc điện thoại kéo dài măi cũng thành nhàm chán, quanh đi quẩn lại chỉ có nội dung “em ăn cơm chưa?”, “em đang làm ǵ?”.
Hơn nữa, Cường có thói xấu là cứ khi nào được rảnh là bốc điện thoại gọi, không cần biết người yêu có bậu bịu hay không. Cường đăng kư gói cước khuyến mại, cuộc gọi thường kéo dài cả tiếng đồng hồ mà chưa dứt.
Công việc học hành với cô gái đă nặng nề căng thẳng, nên sau này khi người yêu gọi vào lúc cô bận hay căng thẳng, cô thường nói qua quưt rồi cáo bận để cúp máy. “Con nhỏ học nhiều chương tŕnh, nhức đầu nhức óc, sao có thể nói chuyện hoài qua điện thoại được, thế là thằng Cường lại suy nghĩ con nhỏ “linh tinh”, cha nạn nhân cho biết.
|
Người cha trước bàn thờ con |
Đa nghi, chàng trai bày tỏ ư định muốn vào thăm nhà trọ nơi cô gái mướn nhưng Hưởng không cho, sợ ảnh hưởng việc học của mấy bạn ở chung. Vậy là Cường tự t́m ra chỗ ở của bạn gái, ép bạn gái đi t́m nhà trọ mới ngay trong đêm, c̣n có ư định khi t́m được pḥng trọ sẽ chuyển đến ở với nhau như vợ chồng.
Giữa đêm tối, Hưởng hoảng sợ điện thoại về nhà. “Con nhỏ gọi điện thoại cho tôi, khóc lóc nói đang ở ngoài đường, không có chỗ ở. Ngay trong đêm, tôi phải bao nguyên chuyến phà qua sông để rước hai đứa về nhà”, cha cô gái kể lại. Từ đó, thiếu nữ dùng xe máy của cha để đi từ nhà đến trường chứ không dám thuê pḥng trọ nữa.
Ngày 12/10, Cường thấy bạn gái đến pḥng trọ cũ chơi nên xông vào mắng chửi, lộ thói côn đồ, đánh tát vợ chưa cưới ngay trước mặt mọi người. Xấu hổ, thiếu nữ tuyên bố: “Nếu anh cứ như vậy th́ sẽ không yêu đương cưới hỏi ǵ nữa”, liền bị doạ nạt: “Cứ làm đi, cả hai sẽ cùng chết”.
Ấm ức trong ḷng, một thời gian dài sau cô gái không muốn gặp mặt người yêu, từ chối mọi cuộc hẹn. Trưa 15/10, Cường gọi điện, sau một hồi nói chuyện mà chưa làm hoà được nên thanh niên này một lần nữa “tái khẳng định”: “Cả hai sẽ cùng chết chung”.
Khoảng 17h cùng ngày, gă đứng đợi bạn gái trước cổng trường, nài nỉ Hưởng đừng chia tay, đồng thời ngỏ ư mời cô đến ở nhà trọ mà anh ta mới t́m được để hai người “sống thử”. Hưởng không đồng ư rồi bỏ về , Cường chặn lại nhưng bất thành.
Sau khi người yêu bỏ đi, Cường ngồi bệt xuống ven đường, suy nghĩ khoảng 10 phút th́ bật dậy chạy xe đuổi theo. Phóng xe bạt mạng khoảng 10 km, gă đuổi kịp xe của cô gái đoạn trên quốc lộ 53 thuộc xă Hoà Lợi, chặn xe người yêu dừng lại đ̣i được “nói chuyện”. Thấy cô gái đáp: “Muốn nói ǵ về nhà hăy nói”, đối tượng rút con dao thủ sẵn trong người ra, giết cô.
Một nhân chứng thuật lại, thấy đôi nam nữ đứng lại bên đường, ban đầu mọi người tưởng nói chuyện b́nh thường, đến khi thấy cô gái gục ngă mới biết xảy ra chuyện lớn. “Nghĩ có sự chẳng lành nên chạy lại gần, thấy nạn nhân bê bết máu, mặt vẫn trắng hồng nhưng không nói được câu nào, lả dần đi”, nhân chứng thuật lại. Nạn nhân đă tắt thở trên đường đến bệnh viện.
Gây án xong, Cường lên xe phóng chạy. Nhận được tin báo của nhân dân, biết đặc điểm nhận dạng của đối tượng, Công an tỉnh Trà Vinh đă thông báo đến công an các huyện để phong toả, chốt chặn các con đường, đồng thời triển khai lực lượng truy bắt. Chỉ 30 phút sau, tổ tuần tra đường bộ trên quốc lộ 53, đoạn thuộc ấp Phú Hoà (xă Phương Thạnh, huyện Càng Long) cách hiện trường vụ án khoảng 15 km đă bắt được hung thủ.
Gia đ́nh có con độc nhất nên sau khi nhận được hung tin, mẹ nạn nhân ngất xỉu tại chỗ. Bà mẹ bị bệnh tim không chịu đựng nổi trước nỗi đau quá lớn. Tại gia đ́nh nạn nhân, chỉ có người bố v́ người mẹ phải cấp cứu tại bệnh viện.
Từ ngày con mất cho tới khi chôn cất xong, người mẹ không được nh́n mặt con một lần. Sau hơn một tuần nhập viện, sức khoẻ của bà vẫn rất yếu, chưa thể ra viện. “Vợ tôi đau ốm liên miên, giờ phải chịu cú sốc quá lớn, không biết có vượt qua được cơn nguy kịch”, người chồng thở dài.
Từ khi mất con, ông Lựa lúc nào cũng ngơ ngác như người mất hồn, khuôn mặt hốc hác đi v́ thiếu ngủ. Con mất, vợ nhập viện, một ḿnh ông gánh vác tất cả các công việc từ việc lo hậu sự cho con đến việc thăm nom, chăm sóc vợ trong viện. “Nay tôi sống mà như chết, không c̣n cảm giác ǵ nữa, mọi việc ập đến quá nhanh”, ông Lựa thốt lên đau đớn.
Ngôi mộ đứa con gái xấu số được cất trên khu vườn của gia đ́nh, ngay cạnh nhà. Nh́n ngôi mồ tươi mới và căn nhà vắng lặng, ai cũng động ḷng cảm thương. “Mới hôm nào con nhỏ c̣n ngồi cùng ăn cơm tíu tít... Lại c̣n vợ tôi nữa, không biết có qua khỏi?”, người cha ngơ ngác nh́n mộ con.
Minh Hữu – Huỳnh Đương