![](http://123123up.com/images/69339413884732733704.jpg)
Antonio và người bạn, người cưu mang anh, ông Willi Friedrich. Ảnh: nordbayern.de.
Đức - Gia đình họ Dao phải trở về Việt Nam từ năm 1998 nhưng họ không làm vậy. 14 năm sau, trong khi cha mẹ vẫn đang lẩn trốn, hai đứa con Antonio và Tuyet đã được nhập tịch.
Antonio năm nay 27 tuổi. Nhận được quốc tịch Đức, chàng thanh niên gốc Việt này có những cảm xúc lẫn lộn, không biết vui hay buồn. Mọi chuyện kéo dài quá lâu. “Chúng tôi đã ở Norimberk 20 năm rồi mà bây giờ tôi và em gái mới được nhập tịch,“ cậu nói.
Câu chuyện bắt đầu từ năm 1988. Ông Dao Van Binh, cha của Antonio sang Đức xin tị nạn từ Hungary, lúc đó, ông là một công nhân lao động tại Hungary dưới thời hợp tác giữa các nước chủ nghĩa xã hội. Không được cho phép tị nạn, dù có cả vợ lẫn hai đứa con nhỏ, ông vẫn quyết định theo đuổi chuyện này. Khi đó, ông Dao là một người chống đối chính phủ Việt Nam và vì thế, nếu về Việt Nam, đó là một sự nguy hiểm lớn đối với ông và vợ con.
Từ năm 1991, ông đấu tranh với các ủy ban để được ở lại Đức. Họ để ông ở Norimberk trong khi xem xét vụ việc. Hai vợ chồng bán xúc xích nướng kiếm sống tại thành phố này. Nhưng đến năm 1995, cả Đức và Việt Nam cũng ngừng hợp tác lao động hoàn toàn, điều này khiến 40 000 công nhân phải trở về nước và gia đình Dao bắt đầu cũng lọt vào nguy cơ đó.
![](http://data.vietinfo.eu/News//2012/12/02/180968/1354406536.3227.jpg)
Gia đình họ Dao vào năm 1998, cha mẹ đứng trên, Antonio và em gái Tuyet ngồi dưới cùng một bạn Đức. Ảnh: nordbayern.de.
Thấy tình cảnh gia đình Dao, một người Đức là Willi Friedrich đã đứng ra giúp đỡ. Ông viết thư cho tổng thống để dàn xếp cho gia đình ở lại. “Tôi biết là tôi phiền toái nhưng nếu không làm gì cả thì không gì có thể thay đổi,“ người bạn Đức nói. Tuy nhiên, mọi sự cố gắng cùng với sự giúp đỡ của giáo hội thiên chúa không đủ để cứu gia đình này. Vào năm 1998, họ chính thức nhận lệnh trục xuất.
Mong hai con được sống ở Đức, cha mẹ họ đã quyết định lẩn trốn. Sau khi không còn cha mẹ, anh em Antonio và Tuyet được đưa về trại trẻ. Là những đứa trẻ trong trại tị nạn, cậu cũng như em gái không có nhiều điều kiện để trưởng thành.
“Đó là thời gian không hề vui, chúng tôi nhớ cha mẹ nhiều,“ Antonio nói. Trong trại trẻ, cậu bé Antonio muốn trở thành chủ ngân hàng, nhưng không có cơ hội để học hành. Thế nhưng Antonio vẫn tự đào tạo mình. Lúc đầu, anh chỉ được nhận về quét dọn hay phụ việc trong những quán ăn. Bây giờ thì khác, chàng trai 27 tuổi này đang làm quản lý của nhiều nhà hàng lớn trong khi em gái của anh, cô bé Tuyet cũng đã học xong ngành kinh doanh.
Sau khi xa cha mẹ, cả hai đều luôn nhận được sự giúp đỡ và chăm sóc của ông Willi Friedrich. Ông luôn tự hào về hai đứa trẻ họ Dao này. 14 năm xa cha mẹ, nay hai anh em và cả ông Friedrich đã gặp lại họ. Tuy nhiên, lệnh trục xuất năm 1998 đã khiến gia đình bị chia rẽ nặng nề. Ông Dao Van Binh nay cũng đã già và bị bệnh nặng và vì thế, việc hai anh em được nhập tịch tuy vui mừng nhưng không phải là một chiến thắng vẹn toàn.
Nghiêm Trang – vietinfo.eu
nordbayern.de