Em nhỏ .... Đây là lời viết của em đây ? Sống ở Việt Nam chưa đầy 1/2 năm......
Originally Posted by therapist
Cám ơn ông đã gửi nhạc, dù tui ít nghe nhạc Việt; nhưng cái xứ VN lúc nào cũng trong tâm khảm tui, dù tui sống ở cái xứ nghèo đói đó chưa đầy ½ năm tính tới giờ này. Ông hỏi tui “tại sao phải như vậy?” . Tại sao ư? Rất đơn giản. Tui vẫn nghĩ tui đại diện cho “đa số thầm lặng” (silent majority). Tui vốn dĩ rất ghét bọn ỷ đông hiếp ít. Ở khu này, tiếng Mỹ nó gói là cyberbullying. Không may tui gặp thằng mod Qsold việt gian, nên nó ủng hộ “vô điều kiện” tụi này, tìm cách BAN tui đều đều. Nhưng không sao, tui rảnh thì vô đây xào xạo. nhằm nhò gì mấy vụ BAN này. Thứ hai, tui rất ghét bọn thích chủi bới, thích chụp mũ cs những ai khác ý tụi nó. Tụi nó muốn chống cộng thì kệ cha tụi nó, cứ việc chửi bới cs thì cứ chửi ... (cho tới lúc gặp vận nạn như mấy bloggers thì sẽ biết tại sao)!!! Tui vẫn chủ trương, ai có ý người đó, nước sông không đụng nước giếng. Tui biết tụi nó là đám già chứ sao không (vì đám trẻ không có mấy ai như dzậy) nhưng tui phải dùng ngôn ngữ “giang hồ” với tụi nó, vì tui nghĩ nói năng đàng hoàng trân trọng, tụi ngu đần này sẽ không hiểu nổi (thông cảm! tụi này có ăn học bao nhiêu đâu!)....Bởi vậy tụi nó chửi tui, thì tui chửi lại. Đơn giản vậy thui! Hehehe!!!
Em nhỏ .... Đây là lời viết của em đây ? Sống ở Việt Nam có 1/2 năm......
Thì ra thế...Tui chỉ muốn type 1½ nhưng mất đi số 1, làm ông hiểu sai. Xin lỗi vậy. Tuy vậy, dù tui có nói là sống ở VN 1½ thật, nhưng tui có nói là ..đến tuổi đó mới rời VN đâu!!! Tui chỉ định nói là tui học tiếng Việt và ngao du ở xứ sở này từng ấy tháng...Vậy mà ta chưa có dịp "giao du" đàng hoàng thì ông lại muốn nhảy dzô họng tui ngồi....Mấy tên già kia chỉ chờ có vậy ...nhảy vô "dèm pha" liền. Ông ko thấy sao? Nhưng như tui đã nói, tui quen mấy thứ này rồi...Có cà chua 1 chút cũng chẳng làm tui giao động....Hehehe Nhưng ông quả làm tui thất vọng...
Phục chú Chín quá kiên nhẫn với một kẻ láo khoét, và lẻo lự như thằng này thiệt. Con tui qua Mỹ từ lúc 4 tuổi và mặc dù nói tiếng việt ở nhà hàng ngày, nhưng củng không biết Câu Tiển là ai. Thằng này mà là nhỏ nhóc gì. Ít ra củng 45-50 tuổi đầu, mở miệng ra là bênh vực cho csvn, chữi bới VNCH, ăn nói kiểu mất dạy. Nếu không phải là dư luận viên cho Hà Lội thì tui cùi xút móng luôn.
Đối với hạng dư luận viên có chủ đích tuyên truyền phá hoại này, thì không nên và không cần phải phí sức dạy dỗ chúng Chú Chín à. Đọc thử câu nó viết coi, không chừng nó còn muốn nói chú Chín già mà ngu nửa đó.
Vài hàng cho chú Chín. Chúc chú và gia đình mạnh khõe và bình an.
Chu9 cám ơn TCNT87 nhe , nếu mình cứ chửi và láo phét như em nhỏ này thì mình cũng thuộc loại nửa người nửa ngợm như EM NHỎ này thôi .
( Cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá ) .....
Với tuổi gần đất xa trời chu9 cũng đủ kinh nghiệm và phân biệt được ai phải ai trái , nhưng lời nói không mất tiền mua , tiếng chào cao hơn cổ , mình cứ tôn trọng người ta trước đi .....
Cho nên tôi đề nghị Anh Chị Em đừng đếm xỉa và để ý đến EM NHỎ này nửa là tốt nhất . Nếu ở ngoài đời thì dể tính hơn .
Thì ra thế...Tui chỉ muốn type 1½ nhưng mất đi số 1, làm ông hiểu sai. Xin lỗi vậy. Tuy vậy, dù tui có nói là sống ở VN 1½ thật, nhưng tui có nói là ..đến tuổi đó mới rời VN đâu!!! Tui chỉ định nói là tui học tiếng Việt và ngao du ở xứ sở này từng ấy tháng...Vậy mà ta chưa có dịp "giao du" đàng hoàng thì ông lại muốn nhảy dzô họng tui ngồi....Mấy tên già kia chỉ chờ có vậy ...nhảy vô "dèm pha" liền. Ông ko thấy sao? Nhưng như tui đã nói, tui quen mấy thứ này rồi...Có cà chua 1 chút cũng chẳng làm tui giao động....Hehehe Nhưng ông quả làm tui thất vọng...
Không sao đâu ( NO STAR WHERE ) cho dù em nhỏ là dân tộc gì cũng được , sống ở VN có 1 1/2 năm nà tiếng Việt quá ư là giỏi , chu9 xin bái phục .
Đúng rồi.
Anh bạn nhỏ có ấm ức gì, có bực tức gì, thắc mắc gì thì cứ bày tỏ lịch sự, đàng hoàng không móc méo , trêu nghẹo nhau. Nói chuyện để tìm hiểu tại sao??? lý do nào?? để hiểu nhau , thông cãm cho nhau tui rất hoang nghênh.
Nếu như anh bạn nhỏ làm được chuyện này tui hứa với rằng bất cứ ai nhào vào chửi bậy thì tui đay sẻ đứng theo phe anh mà chửi lại họ.
Ví mục đích của tui nói riêng và một số ACE trong đây nói chung là muống vạch mặt sự tàn ác của VC với dân, sự xão trá và những tội ác của chúng mong thế hệ của các anh hiểu được.
Cho nên cần ôn hòa giải thích chứu không chửi bới vì chửi bới không phải là câu trả lời, chỉ tạo thêm thù hận, và kẻ thù chứ không kết thêm được bạn kiếm được câu trả lời chân thật.
Hãy lập một nick mới thanh lịch rồi chúng ta cùng nhau trò chuyện cho vui anh nhé.:hand shake:
Cám ơn ông có ý gián tiếp ủng hộ tui. Mà có gì đâu! Tui vẫn lịch sự đấy chứ, ông không thấy sao? Có rất nhiều người ở đây tui biết chắc là ..không nhìn sự việc ..theo cách nhìn của tui (có lẽ ông cũng vậy) nhưng có bao giờ cãi cọ, có bao giờ "chiến tranh" đâu. Đơn giản là họ đi đường họ, tui đi đường tui. Tui thuộc trường phái "hài hòa" là chắc rồi, nhưng tui cũng thuộc loại ...đuổi tận giết tuyệt ..."kẻ thù". Hehehe! Ai cà chớn thì làm sao trách tui cà chua được. Chắc 1 điều trong lòng tui là...dù ở đâu, làm gì, tui luôn yêu quý đất nước mình vô cùng vô hạn....
Thay lời kết, nói chung là tui OK, ông baymuoi ạ! Tui không muốn ông vì tên hăng tiết vịt như tui mà xa đám bạn già của ông dù họ có thế nào đi nữa.
how barack hussein obama won the presidency in 2008 ?
CPUSA [communits party USA = americong] has consistently supported and infiltrated the democratic party call "obama a friend black" in 2008
he won election in 2008
how barack hussein obama won the reelection in 2011 ?
CPUSA [communits party USA =americong] continue supported obama and democratic party
he won reelection
in the vietnam war
comrades in arms
how the americong won the war in vietnam against the common enemy america
communits vietnam not won the war in vietnam americong won the war in vietnam against..
why americong against america in vienam
eisenhower and kennedy [democratic party]america advisors increased 1950 to 1960 16,000
after Ngo Dinh Diem and Kennedy death
johnson escalates from 16,000 advisord to 550,000
how many organization help americong against america in vietnam and vietnam war ??
viet nam war not north and south war is americong and communits war against america
Last edited by thidinhkeoduavietgian; 04-26-2013 at 04:49.
Theo bản thống kê dân số của nước Mỹ năm 2010, hiện nay có 1,737,433 người Việt đang sinh sống trên nước Mỹ. Chúng ta những ai hiện nay đang sống, học hành, làm việc hay dưỡng già ở đây, đều đã trải qua một phần đời mình trên mảnh đất này, thường gọi là “tạm dung” nhưng thực tế là vĩnh viễn.
Từ biến cố 30 tháng 4 năm 1975, những đứa trẻ sinh ra lớn lên ở đây, ngoài huyết thống ra, chúng không khác gì những đứa trẻ Mỹ. Những người trung niên còn mang theo cả một thời thơ ấu và những kỷ niệm không quên từ nơi chôn nhau cắt rốn, nhưng vẫn lăn lộn với cuộc đời trên đất khách này để mưu sinh, có người thời gian sống với quê hương ngắn ngủi hơn là ở nơi quê người.
Tiểu bang California, nơi có nhiều người Việt sinh sống nhất đã rộng lớn bằng diện tích cả nước Việt Nam, nên cũng chưa có ai trong chúng ta tự hào đã đặt chân đến hết 50 tiểu bang của nước Mỹ, cũng như không ai dám nghĩ rằng mình hiểu hết những gì về nước Mỹ, dù đây chỉ là một nơi mới lập quốc hơn 300 (236 ?) năm. Có người cho Mỹ là anh chàng trẻ tuổi, xốc nổi, dại khờ, nhưng cũng có người công nhận nước Mỹ là ông cụ thâm trầm thường triển khai những bước đi tính toán trước cả trăm năm.
Ðối với những người già đã đến nơi này muộn màng, nhưng cả cuộc đời còn lại coi như sống chết với nước Mỹ, thường gọi là quê hương thứ hai, mà không bao giờ còn cơ hội trở về nằm trong lòng đất quê mẹ, nếu sự thực khốn nạn, chế độ Cộng Sản còn tồn tại trên quê hương vài ba mươi năm nữa.
Một người Việt về thăm lại quê hương, nơi họ đã từ bỏ tất cả để ra đi, lúc đặt chân trở lại nước Mỹ, cho rằng tâm hồn lại cảm thấy an toàn, nhẹ nhàng hơn như lúc về nhà.
Một người Việt xa quê hương đã lâu trở về Sài Gòn, có dịp vào Tòa Tổng Lãnh Sự Mỹ, ông thú nhận khi nhìn những hình ảnh tổng thống hay ngoại trưởng của Hoa Kỳ, ông lại có cảm giác quen thuộc, an toàn hơn là những lúc lang thang ở Hà Nội nhìn hình lãnh tụ và quốc kỳ Cộng Sản. Ðó không phải là vong bản, mất gốc mà chế độ này đã nhân danh đất nước, tạo hận thù, kỳ thị, xô đẩy biết bao nhiêu người xuống biển, bỏ quê hương ra đi.
Gần như chúng ta không còn lệ thuộc gì với đời sống nơi quê nhà, ngoài những tình cảm sâu đậm trong máu huyết, làm cho chúng ta gần gũi với ngôn ngữ, đời sống Việt Nam, mà chúng ta có cảm tưởng đang dần dần tách rời, cho đến một lúc nào đó trở thành xa lạ. Phải chăng vì vậy, mà đã có những đứa con ngày trước trở về, xót xa nhận ra rằng, họ đang đi, đứng trên một đất nước xa lạ, không còn là của họ nữa.
Quê hương ngày nay chỉ còn là nơi thăm viếng mà không phải là nơi để trở về. Nước Mỹ đã là nơi quen thuộc chúng ta đang sống, có gia đình, nhà cửa, công việc, bà con, bạn bè, thì làm sao chúng ta lại không có những suy nghĩ, có những câu chuyện buồn vui, hay những trăn trở về nước Mỹ. Cách đây 38 năm, chưa lúc nào, chúng ta, những người dân ở một đất nước xa xôi bên vùng trời Ðông Nam Á, cách biệt nơi này đến nửa vòng trái đất, lại có ý nghĩ rằng, một ngày kia chúng ta sẽ đến đây, sống lâu dài nơi đây, sinh con đẻ cháu nơi này, để tạo ra một nhánh người Việt lưu vong. Ðời sau, còn giữ được ngôn ngữ, phong tục hay không, lại là một điều mà nhiều người khác đang trăn trở, lo âu làm sao để duy trì, gìn giữ!
Trong cái cộng đồng gần gũi, thân mật gắn bó này, với sách vở, báo chí, truyền thông, quán xá, chợ búa, tiệm buôn, món ăn thức uống, cả cái tên vùng đất hay bảng hiệu Saigon chúng ta mang theo, đôi khi gần như quên hẳn là chúng ta đang sống trên đất Mỹ. Cả cái bữa cơm, cá mắm, canh rau, đôi đũa, chén nước mắm ớt, có khác gì ở Việt Nam. Cả cái bàn thờ nhang khói, hình ảnh tổ tiên, ông bà, cành mai, chậu lan, những cô thiếu nữ, trẻ em mặc quốc phục lên chùa ngày Tết, hồi trống, tiếng pháo Mùa Xuân làm chúng ta quên mất là chúng ta đang sống thật xa quê nhà.
Ðiều tôi muốn nói ở đây là chúng ta thường quên chúng ta đang sống trên đất Mỹ.
Ông Khổng Tử của nước Trung Hoa có ví von: “Ở chung với người thiện như vào nhà có cỏ chi lan, lâu mà mà chẳng thấy mùi thơm, tức là mình cũng đã hóa ra thơm vậy.” Một kẻ vào vườn hoa lan đầy hương thơm, lúc đầu còn nhận ra mùi hương nhưng dần dà trở thành quen thuộc, trở thành bình thường, không còn thấy hương thơm, như kẻ tiểu nhân sống với người quân tử dần dần được cảm hóa lúc nào mà không hay biết.
Nước Mỹ có nhiều hương thơm như thế mà cảm giác chúng ta bị dung hòa lúc nào không hay đến nỗi không còn cảm nhận được mùi thơm nữa. Hương thơm đó là những điều tốt lành, thấm nhập vào con người chúng ta lúc nào chúng ta cũng không biết, không hề quan tâm hay nhận ra được sự khác biệt trước và sau.
Chúng ta học hỏi được ở nước Mỹ tính bảo vệ đời sống riêng tư, tôn trọng luật pháp, sống an hòa, sự tử tế và mối tương quan giữa con người và con người trong xã hội. Ðiều này không chỉ có ông Bá Dương (1920-2008), sau khi đi New York, Las Vegas hay San Francisco về, đã tường thuật lại trong cuốn “Người Trung Quốc Xấu Xí,” mà bất cứ người Việt Nam nào khi đi du lịch nước Mỹ về cũng nhận ra. Có người thắc mắc sao lái xe trên đường vắng vào một hai giờ sáng, gặp bảng “stop” cũng phải đừng lại, sao một đứa bé phải đi tìm cái thùng rác để vứt cái giấy kẹo nhỏ chỉ bằng hai ngón tay, sao ở đây xe hơi nhiều như thế mà không nghe một tiếng còi? Trong cái không khí dễ chịu, thanh thản, an lạc người ta cảm nhận ra khi bước chân trở lại một nơi, có một chút mỉa mai, không phải là quê nhà của mình.
Chúng ta bước đi từ môi trường tử tế, trong lành của miền Nam qua giai đoạn “thống nhất” để bước đến một xã hội hỗn loạn như hôm nay, khi mà con người tốt đẹp dần dà trở thành vô cảm, lừa lọc, gian trá, đạp lên nhau mà sống, để mưu tìm một đời sống ích kỷ cho riêng mình, mà không thấy đó là bất thường, bất nhân và vô loại. Thì chúng ta, trong xã hội này, cũng theo lời ông Khổng Tử: “ Ở chung với người bất lương, như vào trong chợ cá ươn, lâu mà chẳng biết mùi hôi, vì mình cũng hóa ra hôi vậy!” Như người mới vào chợ cá, lúc đầu còn nghe mùi hôi tanh, dần dà quen thuộc, không còn nghe mùi tanh tưởi khó chịu nữa, như người quân tử sống với kẻ tiểu nhân, dần dần đồng hóa bởi cái xấu mà mình không hay biết. Thử hỏi một viên chức trong chế độ Cộng Sản Việt Nam hiện nay, xem những chuyện cường quyền áp bức, mạng sống của người dân xuống hàng súc vật, con người chỉ biết có đồng tiền và dục vọng, tráo trở, vô đạo lý hiện nay có là điều gì làm cho con người lạ lùng, khó chịu không? Hay đó là chuyện bình thường, thấy đã quen mắt, nghe đã quen tai, đầu óc đã xơ cứng, chai đá như khứu giác của con người ở lâu trong chợ cá, còn đâu phân biệt được mùi hôi nữa!
(*) Ðiều cuối cùng chúng tôi muốn nói là sự may mắn đã giúp ta có cơ hội không phải chỉ cho riêng mình mà cả con cháu đời sau, tránh khỏi được kiếp oan nghiệt, ra khỏi được cái chợ cá ấy, được sống trong cái “chi lan, chi thất” cái vườn lan thơm ngát, mà qua một thời gian chúng ta không còn cảm nhận được mùi thơm nữa, nhưng trên thực tế, mùi thơm đó vẫn hiện hữu.
Nhiều kẻ hãnh tiến vẫn cho rằng nước Mỹ nợ chúng ta mà quên rằng, món nợ của chúng ta, và cả con cháu đời sau đối với nước Mỹ thật khó lòng trả nổi.
Hãy CÁM ƠN bằng cách sống thật có ý nghĩa cho đời sống này
Tặng các ACE bài thơ này chu9 viết cách đây đã gần 20 năm .
Khách lạ quê nhà .
Từ ngày bỏ xứ ra đi .
Phương xa phiêu bạt nhớ gì không anh ?
Tuổi thơ mộng dệt như tranh .
Mộng mơ êm ái chốc thành phong ba . (30/4 75)
Bao người bao cảnh chia xa .
Người đi kẻ ở tình xa ngậm ngùi .
Lệ buồn theo giọt mưa trôi .
Buồn câu quê mẹ tả tơi héo sầu .
Trầu vàng héo úa thương đau .
Tàn theo năm tháng nhạt nhoà phôi pha .
Nửa đời thoáng chốc trôi qua .
Anh thành khách lạ quê nhà em ơi !
Chân trời góc biển ngược xuôi .
Quê hương , xứ lạ cuối đời về đâu ?
Cám ơn 2 Anh thật nhiều đã làm Tôi gợi nhớ đến 6 Điều tâm niệm của QLVNCH mà bất cứ ai trong mọi binh chủng đều phải biết .Hai Anh đã và đang thực hiện các điều trên .Tuy rằng có chút xíu khác biệt trong thời chiến tranh và thời nay nhưng vẫn là là điều Tâm niệm của chúng ta .Đã 38 năm không còn tiếng súng nhưng người Lính già VNCH vẵn còn cầm bút chung vai sát cánh với nhau . Thật là cảm kích
Cuối tuần chúc 2 Anh và Gia Đình luôn mạnh khỏe
Mến nhiều
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HÃY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HÃy CÓ Ý THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO TÔI
Tặng các ACE bài thơ này chu9 viết cách đây đã gần 20 năm .
Khách lạ quê nhà .
Từ ngày bỏ xứ ra đi .
Phương xa phiêu bạt nhớ gì không anh ?
Tuổi thơ mộng dệt như tranh .
Mộng mơ êm ái chốc thành phong ba . (30/4 75)
Bao người bao cảnh chia xa .
Người đi kẻ ở tình xa ngậm ngùi .
Lệ buồn theo giọt mưa trôi .
Buồn câu quê mẹ tả tơi héo sầu .
Trầu vàng héo úa thương đau .
Tàn theo năm tháng nhạt nhoà phôi pha .
Nửa đời thoáng chốc trôi qua .
Anh thành khách lạ quê nhà em ơi !
Chân trời góc biển ngược xuôi .
Quê hương , xứ lạ cuối đời về đâu ?
California......
cám ơn chu9 có bài thơ thật đặc sắc , tiện đây HL cũng xin gởi lại bài thơ của người chị BL rất là thân thiết với HL hiện chị ấy đang sống ở CANANA ,Quê quán chị BL ở Kiên Giang là dân trường Gia Long ngày xưa .(..không dám viết thêm chi tiết )HL thường họa thơ qua lại với chị ấy qua nhiều nick nguyen22 , langtunhan etc ...
(viết thay cho một người)
Anh trở lại công viên ngày tháng cũ.
Tượng đá gầy còn đó đứng ngẩn ngơ;
Cội thông già nay vắng bóng ai chờ.
Bờ liễu rũ tương tư buồn cúi mặt;
Khung trời thẳm, mây bay về giăng mắc.
Con phố buồn, ái ngại bóng hoàng hôn.
Em đi rồi, con phố thấy buồn hơn!
Sỏi đá lạnh xót xa đời vô định!
Dòng sông trắng, con đò xưa bịn rịn
Chở ân tình xa bến buổi chiều mưa.
Nơi bến cũ âm thầm bước chân thưa,
Con chim sẻ lạc bầy chao cánh mỏng.
Em ở đâu? Hỡi người yêu bé bỏng!
Chốn xa kia có nhớ mảnh trăng thề ?
Trăng hao gầy từ dạo đó em đi,
Mây thôi chở ái ân về bản phố.
Chiều công viên giờ mây giăng lá đổ.
Xác thu vàng hoài vọng tiết xuân xưa:
Gió ân cần ru khóm liễu đong đưa,
Làn tóc xõa, thơ bay ngàn sắc bướm.
Ôi đẹp thay, buổi ân tình mới chớm!
Bước em đi xao động cả mây trời.
Hoa ân tình rực nở ở bờ môi,
Trong đáy mắt, long lanh ngàn tinh tú.
Tay đam mê, anh ôm tròn vũ trụ,
Nghe thơ reo hoan khúc tạ ơn đời.
Khối tình nồng muôn kiếp nguyện không phai;
Lời thệ ước vang truyền bên tượng đá.
Rồi một hôm, em đi không từ giã!
Thương tượng gầy từ đó đứng ngẩn ngơ.
Thơ anh buồn chất ngất đỉnh bơ vơ.
Bờ liễu đứng tủi hờn buông tóc rũ;
Những cột đèn trắng đêm dài không ngủ,
Đợi người về thao thức suốt canh thâu.
Em về đâu ? Em hỡi! đã về đâu?
Có hoài vọng công viên ngày tháng cũ?
Hàng me buồn choàng vai nhau lá rũ.
Vắng em rồi, vũ trụ cũng tiêu hao!
Ôi còn đâu! Ngày tháng cũ còn đâu!
BL
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HÃY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HÃy CÓ Ý THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO TÔI
stop pertend you are foreigner learning vietnamese language and write your sentence made they look alike...you are not born and raised in this country and education in this country..maybe you are foreigner student cone here to this country to learn english [but I don't think so] or maybe born and raised in communist contries of eastern europe [but I don't think so] ,it is impossible you are can read and understanding sentence people write.....you 100 percent vietnamese foolish
do you know take how many year for the person to learn and totaly understand ,readable vietnameses language ,many many years
Last edited by thidinhkeoduavietgian; 04-27-2013 at 05:17.
stop pertend you are foreigner learning vietnamese language and write your sentence made they look alike...you are not born and raised in this country and education in this country..maybe you are foreigner student cone here to this country to learn english [but I don't think so] or maybe born and raised in communist contries of eastern europe [but I don't think so] ,it is impossible you are can read and understanding sentence people write.....you 100 percent vietnamese foolish
do you know take how many year for the person to learn and totaly understand ,readable vietnameses language ,many many years
thăng nay viết tiêng anh như cac, tiếng viêt cũng như lon què, mà dám ho he chửi ngưoi khac
thăng nay viết tiêng anh như cac, tiếng viêt cũng như lon què, mà dám ho he chửi ngưoi khac
Thơ bọn chúng thúi thấy mẹ, coi thơ 12Ba mà học hỏi ,vừa văn minh hiên đại,nhưng không thiếu phần lãng mạn cuã thơ văn.
Việt Nam nước tôi. Phần 1
Việt nam thời chiến qua rồi.
Cái thời loạn lạc,cái thời gian nan.
Miền Nam thuở ấy tiêu điều,
Nhà Tranh rách nát,đêm nằm thấy Sao.
Việt gian,Việt Cộng đầy đường,
Quân ta nhắm mắt nhận bừa "người quen".
Đến khi nước mất nhà tan,
Nhìn ra mới thấy toàn là Cộng Quân.
Thế mới biết ......Cộng hòa là ngu mụi .
Chỉ có miền Nam ....mà giữ cũng không xong
Uổng công ông Diệm xây thành,
Thiệu ngu bán nước Cộng Hòa mất tên.
Cố thi sỉ 12Ba.
-------------------------
Việt Nam nước tôi . Phần II
Việt nam giờ đã đỗi thay.
Bắc Nam thống nhất,mọi người đều vui.
Kẻ ra Bắc,người vô Nam,
Tự do đi lại .... khác thời Thiệu ngu.
Ngành Du lịch khắp nơi phát triển,
Biến Nông Thôn thành Đô thi khang trang.
Người đi kẻ đến dập dìu,
Vui chơi thoải mái ....khác thời Thiệu ngu .
Công,Kỹ nghệ đồng thời tiến triển,
Người nước ngoài chung vốn đầu tư,
Việt Nam tung cánh bay xa,
"Hàng Ta" bán khắp thị trường 5 Châu.
Doanh thu tiền tỷ mang về,
Đổi thay đất nước ... khác thời Thiêu Ngu.
Cố thi sỉ 12Ba.
Thật buồn cười cho đám CẨU NÔ này , càng ngày càng lộ liểu trắng trợn những việc đê hèn , bần tiện
Chỉ thương cho những người con yêu quê hương , yêu tự do dân chủ bị chúng đàn áp bỏ tù nơi quê nhà .
Tháng 4 và Anh ...
Tháng tư chương sử sang trang .
Tàn cơn chiến cuộc nguyệt oan ai bày !
Biết bao số phận đổi thay .
Người đi kẻ ở tù đày ly hương .
Ngàn năm sông núi còn thương .
Anh linh tử sỉ vấn vương màu cờ .
Ru ca dao mẹ đợi chờ .
Đàn con về nối đôi bờ cách ngăn .
Tháng 4 và Anh ...
Tháng tư chương sử sang trang .
Tàn cơn chiến cuộc nguyệt oan ai bày !
Biết bao số phận đổi thay .
Người đi kẻ ở tù đày ly hương .
Ngàn năm sông núi còn thương .
Anh linh tử sỉ vấn vương màu cờ .
Ru ca dao mẹ đợi chờ .
Đàn con về nối đôi bờ cách ngăn .
Hoài Hiệp Hạ Phương .
Chu9 ơi !!!.Hoài Điệp Hạ phương chứ không phải Hoài Hiệp .Cô này hiện sống ở San Jose Cũng là bạn trong nhóm thơ văn của HL trước kia sau này cũng ít gặp
Chúc vui cuối tuần
__________________
LOÀI KHỈ TRỞ THÀNH LOÀI NGƯỜI MẤT TRIỆU NĂM
LOÀI NGƯỜI MUỐN TRỞ THÀNH LOÀI KHỈ TRƯỜNG SƠN HÃY GIA NHẬP ĐẢNG CS VN
HÃy CÓ Ý THỨC HỆ TỰ HỎI " TÔI ĐÃ LÀM GÌ CHO TỔ QUỐC , ĐỪNG HỎI TỔ QUỐC ĐÃ LÀM GÌ CHO TÔI
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.