Đau thương thời loạn, cổ tích thời b́nh (kỳ 1) - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2013 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 05-29-2013   #1
Hanna
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
Hanna's Avatar
 
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Default Đau thương thời loạn, cổ tích thời b́nh (kỳ 1)

*Những đứa trẻ bên xác mẹ
*Cô bé mồ côi và người lính VNCH


Ngọc Lan/Người Việt

WESTMINSTER, California (NV) - Cuối Tháng Ba vừa qua, câu chuyện cảm động về cuộc gặp gỡ lần đầu tiên sau hơn 40 năm giữa cựu Trung Tá Hải Quân Hoa Kỳ Kimberly Mitchell và cựu Thiếu Úy Thủy Quân Lục Chiến VNCH Trần Khắc Báo, người mà theo câu chuyện đă cứu và đặt cho cô cái tên Việt Nam là Trần Thị Ngọc Bích từ năm 1972, gây nên sự xúc động sâu sắc trong ḷng mọi người, cả đồng hương Việt Nam lẫn người bản xứ.
Tuy nhiên, cuộc sống vẫn tiếp tục ṿng quay không ngừng nghỉ của nó. Những xôn xao về sự hội ngộ kỳ diệu ấy cũng dần lắng xuống.
Cho đến một ngày Tháng Năm, cú điện thoại của một độc giả từ Arizona gọi đến báo tin “Có người ở Wisconsin nói rằng họ có thể biết về gốc gác người thân của cô Trần Thị Ngọc Bích” khiến phóng viên báo Người Việt muốn quay ngược hành tŕnh t́m hiểu thêm về số phận những đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh.
Có bao nhiêu đứa bé chưa tṛn tuổi phải ḅ quanh xác mẹ t́m bầu sữa ngọt trên Đại Lộ Kinh Hoàng năm xưa nói riêng, và trong hơn 20 năm nội chiến tại Việt Nam nói chung? Có bao nhiêu đứa bé gặp may mắn như cô bé mồ côi Ngọc Bích-Kimberky? Và c̣n bao nhiêu đứa bé ngày xưa, nay bước vào tuổi trung niên, đang tự hỏi cha ḿnh là ai, mẹ ḿnh là ai, ḿnh đă bước vào cuộc đời này như thế nào?
Trong quá tŕnh thực hiện phóng sự này, phóng viên báo Người Việt cũng có dịp t́m hiểu lại một cách cặn kẽ hơn, tường tận hơn, câu chuyện của cô bé mồ côi vài tháng tuổi được người lính VNCH cứu sống trong Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 tại Quảng Trị, qua việc tiếp xúc, phỏng vấn tất cả những người có liên quan, từ nữ tu Mary Trần Thị Hưởng ở cô nhi viện Thánh Tâm-Đà Nẵng, đến cựu Thiếu Úy TQLC Trần Khắc Báo ở Albuquerque, New Mexico, và cựu Trung Tá Hải Quân Kimberly Mitchell hiện ở Washington DC.

Đây là điều mà chưa có bất kỳ báo đài Việt Ngữ cũng như truyền thông ḍng chính nào thực hiện.
Và quan trọng hơn nữa, cũng chính từ những cuộc nói chuyện này, lại hé mở thêm nhiều điều rất đáng suy nghĩ về những cuộc trùng phùng sau chiến tranh.


* Những đứa trẻ bên xác mẹ


“Tôi thấy em cục cựa trong tấm áo của mẹ”


Theo thông tin của độc giả Nguyễn Thị Hữu Trường từ Arizona gọi đến, phóng viên liên lạc với bà Hồng ở tiểu bang Wisconsin, “người có thể biết về gốc gác người thân của cô trung tá Trần Thị Ngọc Bích.”
“T́nh cờ tôi nghe người bạn ở cùng khu nhà kể về cuộc gặp gỡ giữa ông Báo và cô Trần Thị Ngọc Bích. Tôi thấy sao giống như câu chuyện xảy ra trong gia đ́nh bà con tôi ở Quảng Trị quá!” Bà Hồng cho biết.
Từ số điện thoại bà Hồng cung cấp, phóng viên có cuộc nói chuyện với ông Đoàn Minh Hóa, hiện đang sống tại Bà Rịa-Vũng Tàu, chứng nhân của một thảm kịch gia đ́nh xảy ra ngay trên Đại Lộ Kinh Hoàng. Năm đó, ông Hóa được 12 tuổi.

Anh em ông Đoàn Minh Hóa (giữa), Đoàn Minh Long (trái) và Đoàn Thị Tuyền - những người cho rằng có đặt đứa em vài tháng tuổi nằm bên xác mẹ trong ngày 1 Tháng Năm, 1972 tại Đại Lộ Kinh Hoàng, Quảng Trị. (H́nh: Gia đ́nh cung cấp)
Bằng giọng nói của người “miền ngoài” đậm chất địa phương và rất khó nghe đối với người Nam, người đàn ông có tên Đoàn Minh Hóa, kể: “Sáng ngày 17 Tháng Ba, 1972 Âm Lịch (tức ngày 30 Tháng Tư, 1972-NV) mẹ tôi và chúng tôi từ dưới quê làng Đầu Kênh, xă Triệu Long, quận Triệu Phong, chạy lên thị xă Quảng Trị và ngủ lại ở trường Nguyễn Hoàng một đêm.

Sáng hôm sau, 18 Tháng Ba, 1972 (tức ngày 1 tháng 5, 1972-NV), từ trường Nguyễn Hoàng, mẹ dẫn mấy anh em tôi chạy tiếp khoảng vài cây số th́ gặp đoàn xe GMC. Mấy người lính biểu lên xe mà chạy. Gia đ́nh tôi leo lên xe để được đưa đi.”
Theo lời ông Hóa, mẹ ông, tên là Nguyễn Thị Quyên, ngồi trên xe, tay bồng người em gái út của ông, tên Đoàn Thị Tuyến, “sinh vào khoảng cuối Tháng Mười Âm Lịch năm 1971 (tức khoảng Tháng Mười Hai, 1971-NV).”
“Khi đoàn xe chạy qua khỏi Cầu Dài, c̣n gọi là Cầu 4 Thước, th́ bị trận pháo chận đầu, đoàn xe không thể di chuyển tiếp. Tất cả mọi người, kể cả dân chạy nạn lẫn tài xế hay lính trên xe, đều nhảy xuống chạy tán loạn.” Ông Hóa nhớ lại.
Theo trí nhớ của cậu bé 12 tuổi vào thời điểm đó, th́ “chị họ của tôi nhảy xuống trước, mẹ đưa em út tôi cho chị bồng để mẹ leo xuống. Chị bế em qua lề đường. Mẹ cùng mấy anh em tôi xuống xe, cũng qua lề đường nơi chị họ đang đứng.”
Tuy nhiên, khi mẹ ông Hóa “quay sang kêu mệ Trung cùng xóm là 'Mệ ơi! Xuống chạy, xuống chạy!'" th́ một quả pháo rơi thẳng xuống ngay gần mẹ ông.
“Mẹ tôi trúng mảnh pháo rớt xuống chết ngay lập tức. Đứa em trai tôi tên Đoàn Minh Giản, 6 tuổi, bị mảnh pháo trúng ngay trán cũng gục xuống bên mẹ. Một đứa em gái tên Đoàn Thị Đơn, 8 tuổi, th́ bị một mảnh pháo đâm vào vai bị thương.”
Câu chuyện của ông Hóa vẫn tiếp tục sau nhiều lần bị ngắt quăng để giải thích kỹ hơn những điều phóng viên nghe không rơ do giọng nói của người Quảng Trị.
“Đứa em trên tay chị họ bị ngất đi do tiếng nổ quá lớn nhưng tôi thấy nó không có bị chảy máu ǵ hết. Mệ Trung ngỡ em tôi đă chết nên kêu chị họ ‘để nó xuống nằm gần bên mẹ nó đi mà chạy.’ Chị họ khi đó cũng hoảng loạn. Chị đặt em tôi nằm cạnh xác mẹ và choàng cái áo len của mẹ lên cho nó, rồi chị chạy, bỏ lại anh em tôi. Chúng tôi lạc nhau từ đó.”
Tiếng người đàn ông gốc Quảng Trị vẫn đều đều.
“Lúc đó pháo nổ tới dồn dập. Tôi cũng hoảng loạn khi thấy mẹ chết, em th́ bị thương, mọi người đều bỏ chạy, không ai biết ai. Theo tiếng la của mệ Trung ‘chạy đi chạy đi,’ tôi vừa chạy vừa khóc trong khi trên lưng tôi cơng đứa em gái tên Đoàn Thị Tuyền, 3 tuổi, một tay tôi dắt đứa em trai tên Đoàn Minh Long, 10 tuổi, tay c̣n lại dắt đứa em gái đang bị thương ở vai trái là Đoàn Thị Đơn, 8 tuổi.
“Chạy được một đoạn, tôi ngoái lưng nh́n xác mẹ tôi và thấy em tôi cựa quậy đạp cái áo len. Lúc đó pháo nổ đến liên tục, trời đất tối đen, bà mệ trong xóm lại kéo anh em tôi chạy. Tôi chỉ mới 12 tuổi khi đó, cũng hoảng loạn không biết ǵ hết.”
Trong ḍng hồi ức của ông Đoàn Minh Hóa, th́ “sau khi chạy qua khỏi vùng Đại Lộ Kinh Hoàng, mọi người được đưa xuống đ̣ qua cầu Mỹ Chánh, rồi có các xe GMC chở vào Huế. Chúng tôi cũng lạc luôn mệ Trung. Những ngày sau đó, tôi phải lang thang xin cơm cho ba đứa em tôi ăn. Vài ngày sau khi vào vùng an toàn, ba tôi theo đơn vị, t́m thấy anh em tôi. Lúc đó, ông mới biết là mẹ và em tôi mất, chúng tôi chỉ biết ôm chặt lấy bố và khóc ̣a.”
Ba của ông Hóa, tên Đoàn Minh Quư, trung sĩ thuộc tiểu đoàn 105, địa phương quân, tiểu khu Quảng Trị, đang ở trong đơn vị tại đồn Cửa Việt khi thảm kịch trên xảy ra.
Ông Hóa nói chắc nịch, “Bởi v́ sự kiện đó quá khủng khiếp nên đến giờ nó vẫn in sâu trong đầu tôi không quên chút nào hết.”
Nhớ lại câu chuyện cũ, người đàn ông đang sống cùng vợ con tại nông trường Xà Ban, huyện Châu Đức, Vũng Tàu, cho rằng, “Nếu có phép lạ nào, có người nào trên Đại Lộ Kinh Hoàng đó mà mang em tôi chạy th́ chắc em tôi giờ này vẫn c̣n sống, nhưng không biết sống chỗ nào.”

Em họ tôi cũng mất tích trên Đại Lộ Kinh Hoàng”

Một gia đ́nh khác ở Quảng Trị, sau khi đọc được câu chuyện của ông Trần Khắc Báo và cô Kimberly Mitchell từ các trang mạng trong và ngoài nước, đă t́m cách liên lạc với cựu trung tá hải quân này bởi v́ họ cho rằng “cô Kimberly có thể là con cháu trong gia đ́nh chúng tôi.”
Người đàn ông có tên Phan Hữu Thức, sinh năm 1979, hiện là thầy giáo tại một trường trung học ở Triệu Sơn, Quảng Trị, kể với phóng viên qua điện thoại câu chuyện mất mát của gia đ́nh anh cũng vào Mùa Hè Đỏ Lửa 1972.
Cũng bằng giọng nói của người Quảng Trị, ông Thức bắt đầu câu chuyện, “Vào năm 1972, ngày 16 Tháng Ba Âm Lịch, tôi chỉ biết ngày âm lịch c̣n ngày dương lịch là ngày mấy th́ không nhớ, trong một chuyến xe chạy giặc từ thị xă Quảng Trị vào Thừa Thiên Huế, có người mẹ tên là Trần Thị Lâm bồng theo đứa con gái khoảng 4 tháng tuổi, tên là Lê Thị Liên.”
Ông Thức gọi ông Lê Quang Chi, chồng của bà Lâm, bằng cậu ruột.

Ông Lê Quang Chung, người cho biết ḿnh có đứa cháu nội vài tháng tuổi cũng mất tích trên Đại Lộ Kinh Hoàng vào Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 ở Quảng Trị. (H́nh: Gia đ́nh cung cấp)
Theo lời ông Thức kể, khi đến đoạn Cầu Dài ở Hải Lăng th́ “chiếc xe bị một loạt trái pháo bắn trúng.”
Lúc đó, mẹ chồng, em chồng của bà Lâm “đi cùng trên xe đều hoảng và chạy tán loạn. Sau đó th́ nghe tin báo rằng bà Lâm bị trúng đạn chết, c̣n đứa con gái tên Liên không biết sống chết thế nào.”
Năm 1975, ông Lê Quang Chi, chồng bà Lâm cũng qua đời.
“Theo niềm tin vào tâm linh th́ người ta bảo rằng trong gia đ́nh này có một đứa con c̣n sống nhưng hiện nay không biết ở đâu. Muốn biết cũng không biết đâu mà t́m, v́ khi thất lạc trên đoạn đường di tản đó em bé mới 4 tháng tuổi.” Ông Thức giải thích.
Cũng trong tâm tư của những người mang hoài nỗi băn khoăn về việc mất người thân, ông Phan Hữu Thức vẫn hy vọng có một phép lạ nào đó để ông biết về tin tức của người chị cô cậu của ḿnh.
C̣n bao nhiêu gia đ́nh nữa cũng ở vào hoàn cảnh như gia đ́nh ông Đoàn Minh Hóa, gia đ́nh ông Phan Hữu Thức, vẫn cứ day dứt một câu hỏi liệu em gái ḿnh, chị họ ḿnh có c̣n sống sót trong thảm cảnh chiến tranh đó không? Nếu c̣n, hiện giờ họ lưu lạc nơi nào?
Gần bốn thập niên chiến tranh qua đi, những nỗi đau mất mát v́ cuộc chiến dường như vẫn c̣n âm ỉ đâu đó trong tiềm thức nhiều người, chỉ chờ có dịp nó lại bùng lên.
Dẫu vậy, bên cạnh những đau thương thời loạn, cũng có những điều đẹp đẽ, nhân bản nhất được viết lên từ trong khói lửa.
Câu chuyện nhận lấy và đặt tên cho một đứa bé mồ côi ngay trong thời điểm dầu sôi lửa bỏng giữa chiều Hè Đỏ Lửa 1972 của cựu Thiếu Úy Thủy Quân Lục Chiến VNCH Trần Khắc Báo, hay câu chuyện về sự thành đạt của đứa bé Việt Nam mồ côi Kimberly Mitchell, chính là một trong những câu chuyện cổ tích lăng mạn đó.


*Đứa trẻ mồ côi bên xác mẹ và người lính VNCH
Hành tŕnh về quê hương sau 15 năm suy nghĩ


Kimberly Mitchell là tên mà vợ chồng ông James L. Mitchell, một trung sĩ kỹ thuật viên Không Quân Hoa Kỳ, đặt cho đứa con gái nuôi xin từ cô nhi viện Thánh Tâm-Đà Nẵng vào năm 1972 và mang về Mỹ chăm sóc từ thời gian ấy.
Ông Mitchell qua đời năm 1991 do bị sét đánh trúng khi đang làm việc tại nông trại của ḿnh ở miền Bắc tiểu bang Wisconsin, nơi Kimberly lớn lên.
Năm 1996, sau khi tốt nghiệp cử nhân hải dương học, Kimberly bắt đầu nghĩ đến một chuyến trở về Việt Nam, nơi cha nuôi cô từng nói rằng đó là “cội nguồn” của cô.

Cựu Trung Tá Hải Quân Kimberly Mitchell bên những h́nh ảnh ngày xưa và tên cô được chụp lại từ quyển sổ danh bạ ở cô nhi viện Thánh Tâm-Đà Nẵng trong lần về thăm Việt Nam hồi Tháng Tám, 2011. (H́nh: Chụp lại từ webside RFA)
Hanna_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	167021-DP-130527-MitchellNB-500.jpg
Views:	8
Size:	42.6 KB
ID:	476558
Old 05-29-2013   #2
Hanna
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
Hanna's Avatar
 
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Default

Chứng tích mà cựu Trung Tá Hải Quân Kimberly có được về gốc gác Việt Nam của ḿnh chỉ là cái tên “Ngoc Bich Thi Tran” mà cô nh́n thấy trên quyển sổ thông hành Việt Nam của cô cùng những giấy tờ chứng tỏ cô được nhận làm con nuôi từ Việt Nam. Ngoài ra, cô c̣n có tấm ảnh chụp một nữ tu đang bế cô trên tay đứng cạnh cha mẹ nuôi tại cô nhi viện Thánh Tâm vào thời điểm năm 1972, trước khi cô theo ông bà James L. Mitchell về Mỹ.
“Tôi bắt đầu nghĩ về chuyện quay lại Việt Nam từ năm 1996, nhưng tôi không thực hiện được cho măi đến năm 2011.” Kimberly viết trong email gửi báo Người Việt.
Trả lời cho câu hỏi “Hành tŕnh trở về đó có ư nghĩa như thế nào đối với cô?” Kimberly cho rằng, “Đó là chuyến đi của một đời, để thăm nơi tôi ra đi, để nh́n thấy người dân Việt Nam và dĩ nhiên là để gặp lại một số nữ tu từng làm việc tại cô nhi viện nơi tôi từng sống, để lắng nghe câu chuyện họ đă sống và chăm sóc những đứa bé như thế nào.”
Tháng Tám, 2011, Kimberly cùng ba người bạn thân của ḿnh đặt chân đến Việt Nam, như một kỷ niệm cho sinh nhật lần thứ 40 của cô. Trong 5 ngày ngắn ngủi của chuyến đi này, cô cùng bạn bè ḿnh kịp đi qua ba thành phố lớn là Sài G̣n, Hà Nội và Đà Nẵng. Và đặt biệt, họ đă t́m đến được cô nhi viện ngày xưa.


Ngoc Bich Thi Tran gọi theo người Việt Nam là Trần Thị Ngọc Bích”


Người trực tiếp nói chuyện với Kimberly khi cô trở về thăm cô nhi viện Thánh Tâm-Đà Nẵng là soeur Mary Trần Thị Hưởng.
“Khi đó không ai biết ǵ về Kim hết. Chỉ có một cú điện thoại báo xuống cho bề trên nói rằng có một phái đoàn Mỹ đến thăm nhà ḍng. Thế là soeur giám tỉnh gọi soeur sang v́ trong nhà ḍng có rất ít người biết tiếng Anh.” Soeur Mary nhớ lại.
Theo lời vị nữ tu này th́ “Thoạt đầu soeur cứ ngỡ Kim là người Đại Hàn, nhưng cô ấy nói là cô ấy trước ở cô nhi viện Thánh Tâm.”
“Kim đưa cho mọi người xem tấm h́nh soeur Phan Thị Hồng, giám đốc cô nhi viện lúc Kim vào, đang bế Kim, có cha mẹ nuôi của Kim đứng bên cạnh. Nh́n tấm h́nh đó, soeur nói 'nếu con từ cô nhi viện Thánh Tâm mà ra th́ đây chính là nhà của con'.” Vị nữ tu kể tiếp.
Soeur Mary cũng chính là người hỏi Kimberly “Con có biết tên Việt Nam của con là ǵ không?” - “Tên con là Ngoc Bich Thi Tran,” Kimberly trả lời.
“Vậy th́ tên con viết theo tiếng Việt là Trần Thị Ngọc Bích.” Soeur Mary nói cho cô bé mồ côi lần đầu trở về quê mẹ hiểu tên cô c̣n có nghĩa là “một viên ngọc quư.”

Soeur Mary Trần Thị Hưởng (trái), Kimberly Mitchell (giữa) và soeur Vincent Lê Thị Phục tại cô nhi viện Thánh Tâm-Đà Nẵng hồi Tháng Tám, 2011. (H́nh: Chụp lại từ website BBC)
Mang quyển sổ danh bạ của các trẻ cô nhi ra t́m, “có duy nhất một tên Trần Thị Ngọc Bích ở số thứ tự 899.”
Soeur Mary nói, “Khi nh́n thấy tên của Kim trong quyển số đó th́ cổ rất là mừng, đến khóc luôn.”
“Kim có hỏi là cô ấy được đưa vào đây trong trường hợp nào th́ soeur nói không biết, không ai biết hết. Sau năm 1975, nhà nước lấy hết toàn bộ tài liệu giấy tờ, các soeur chỉ c̣n giữ lại được quyển sổ danh bạ có ghi tên các em mà thôi.” Vị nữ tu giải thích.
Cũng trong những lần nói chuyện với phóng viên, soeur Mary Trần Thị Hưởng nhắc đi nhắc lại, “Trên một số báo chí có một sự hiểu lầm mà soeur không biết làm sao cải chính. Đó là soeur không phải là người trực tiếp nhận Kim vào cô nhi viện lúc đó. Người nhận các em cô nhi vào thời điểm đó đă qua đời hết rồi. Soeur cũng không phải là người trực tiếp chăm sóc cho Kim, v́ Kim nói rời Việt Nam sang Mỹ khoảng Tháng Sáu, 1972, nhưng soeur chỉ phục vụ ở nhà cô nhi đó từ Tháng Mười Một, 1972 đến Tháng Sáu, 1973 mà thôi.”
“Soeur chỉ có nói đùa rằng nếu Kim ở đó năm 72 th́ có thể soeur từng thay tă, đút cháo cho Kim v́ soeur tu tập gần đó nên Chủ Nhật nào cũng sang cô nhi viện để thăm các em. Chỉ là nói chơi thôi.” Soeur Mary đính chính.
Câu chuyện đứa trẻ mồ côi năm xưa, nay là một trung tá hải quân Hoa Kỳ trở về thăm nơi ḿnh từ đó ra đi và xác nhận được tên Việt Nam của ḿnh là Trần Thị Ngọc Bích được đăng trên một số báo chí ḍng chính, báo chí trong nước. Đài BBC cũng đưa tin này vào Tháng Tám, 2011. Tháng Mười Một, 2012, tờ New York Daily News cũng có bài viết về câu chuyện của Kimberly Mitchell với tựa đề “The next generation: Vietnamese orphan adopted by U.S. Airman made a career in the Navy.”


Trần Thị Ngọc Bích là tên tôi từng đặt cho một đứa bé mồ côi vào Tháng Năm, 1972”


Khoảng Tháng Năm, 2012, ông Trần Khắc Báo t́nh cờ đọc được câu chuyện của Kimberly Mitchell, trong đó có nhắc đến cái tên Trần Thị Ngọc Bích và chuyến trở về thăm cô nhi viện ở Đà Nẵng, qua bài dịch từ tiếng Anh sang tiếng Việt.
Thân phận đứa trẻ mồ côi có cái tên Trần Thị Ngọc Bích ở độ tuổi 40 khiến ông Báo nhớ lại một sự kiện mà ông từng chứng kiến và dự phần vào Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 ở Quảng Trị.
Qua điện thoại, ông Trần Khắc Báo kể: “Lúc đó chiến trường khói lửa ́ xèo, bom đạn rơi nhiều lắm, nhưng chúng tôi vẫn cố gắng di tản những người dân chạy giặc. Khi đó cũng chiều rồi, tôi thấy bên kia cầu có một anh chỉ c̣n mặc có cái quần xà lỏn mà ảnh thất tha thất thểu muốn đi qua cầu nhưng mà thấy dường như đi không muốn nổi.

Cựu Thiếu Úy TQLC Trần Khắc Báo, người từng cứu và đặt tên Trần Thị Ngọc Bích cho một bé gái vào ngày 1 Tháng Năm, 1972 ở Phong Điền-Thừa Thiên-Huế. (H́nh: Chụp lại từ website của RFA)
Tôi tính chạy qua cầu để cứu ảnh th́ ông tiểu đoàn trưởng tử thủ chiếc cầu biểu, ‘Mày đừng có qua, cầu tao đă đặt ḿn rồi, chỉ cần thấy bóng chiến xa của Việt Cộng là tao giật sập cầu không cho nó qua là mày ở bên đó luôn á!”
Tôi nói ‘Thôi đại bàng cho tôi cứu một em đi, rồi tính sau.’
Thật ra khi qua đó th́ tôi cũng liều mạng thôi, không nghĩ đến cái ǵ hết, chỉ nghĩ đến chuyện cứu người, chứ nếu như đó là đặc công Việt Cộng ôm trái ḿn tự sát th́ coi như tôi cũng tiêu mất xác luôn rồi.
Sau khi tôi đưa được anh đó qua bên cầu th́ anh đó mới nói là ảnh thấy một cảnh không thể nào bỏ đi được, dù ảnh đă đi qua rồi nhưng lại quay trở lại v́ ảnh thấy một em bé nằm trên bụng mẹ, loay hoay t́m vú mẹ, mà mẹ nó th́ chết hồi nào ảnh không biết. Thấy vậy tội quá nên ảnh bỏ đứa bé vô nón lá mang theo.
Ảnh nói ‘giờ tôi giao cho thiếu úy. Thiếu úy làm ơn cứu nó.’
Anh đó nói anh là lính quân cụ của tiểu khu Quảng Trị nhưng trên đường chạy giặc không dám mặc đồ lính mà phải giả dạng thường dân, giờ chỉ c̣n cái quần xà lỏn thôi.
Tôi nhận cái nón lá để anh lính đó đi. Khi qua bên cây cầu giở ra tôi thấy trong đó là một bé gái, trên nón lá có đậy một cái khăn thôi. Tôi nhận em bé như vậy đó.”
Ông Báo khẳng định một cách chắc chắn, “Tôi không thể nào quên được thời điểm ấy. Đó là một buổi chiều ngày 1 Tháng Năm, 1972, khoảng 4, 5 giờ.”
Hơn 40 năm trôi qua, câu chuyện người cựu thiếu úy TQLC kể lại vẫn rất rạch ṛi, ngỡ như mới hôm qua. Đặc biệt khi nhắc đến người đàn ông đă nhặt đứa bé trên xác mẹ, ông Báo nói bằng một giọng kính trọng, “Anh đó biết tôi nhưng tôi không biết anh. Tôi nghĩ anh đó cũng giống như thiên thần, ông tiên ǵ đó cứu cô bé để giao cho tôi rồi anh đi. Giờ không biết anh sống chết nơi nào.”
Người đàn ông có giọng nói khá hiền lành, kể tiếp: “Sau khi làm xong nhiệm vụ cứu em bé th́ tôi giao cho các cô nữ quân nhân ở pḥng xă hội đơn vị của tôi ở Phong Điền, cách tiền tuyến chừng 20 cây số. Khi đó, một cô ở pḥng xă hội nói, ‘Thiếu úy giao th́ thiếu úy phải có trách nhiệm với chuyện này. Giờ thiếu úy phải cho nó một cái tên và người giao để sau này có t́m thân nhân cội nguồn ǵ th́ nó có nguồn gốc.’ Hồi đó tôi c̣n độc thân nhưng đă nghĩ nếu có gia đ́nh con cái tôi chỉ đặt tên con toàn là vần B không thôi, cho giống tên tôi để khỏi lộn với con người khác. V́ nó là con gái nên tôi đặt tên cho nó là Bích, Trần Thị Ngọc Bích.”
Trả lời câu hỏi của phóng viên, “Sau đó đứa bé đó được đưa đi đâu ông có biết không," ông Báo nói nhẹ tênh, “Thực hiện xong những việc đó coi như tôi đă làm tṛn bổn phận của một người lính cứu người dân vậy thôi. C̣n chuyện các cô nữ quân nhân giao cô bé đi cô nhi viện như thế nào th́ tôi có biết đâu.”


(Kỳ 2: Cuộc hội ngộ giữa đứa trẻ mồ côi tên Ngoc Bich Thi Tran và người lính VNCH từng đặt tên Trần Thị Ngọc Bích cho một đứa bé vào mùa hè Đỏ Lửa - có chăng sự nhầm lẫn?)


--
Liên lạc tác giả: Ngoclan@nguoi-viet.com
Hanna_is_offline  
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC1

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 16:55.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.07402 seconds with 14 queries