Thế rồi, cuộc đàn áp lần thứ hai lại bắt đầu. Hàng loạt thanh niên lại xông vào giằng, cướp, xé và bắt đi một số người lên xe bus. Những người c̣n lại bị xé lẻ ra từng nhóm, mỗi nhóm, từng đàn thanh niên vây quanh và gầm gừ nh́n họ. Rồi cuộc hành tŕnh biểu t́nh yêu nước lại tiếp tục lần thứ 3. Có lẽ quá choáng trước ḷng yêu nước của người dân, lần này những người biểu t́nh đi được một quăng khá xa. Họ không hô khẩu hiệu, họ câm lặng cầm các biểu ngữ c̣n lại trên tay và tiếp tục bước đi. Cả đoàn người thành một cuộc biểu t́nh câm. Họ không nói, nhưng tiếng thét căm hờn của họ được diễn tả qua từng ánh mắt, từng bước chân can đảm và từng con người sắt đá. Ḍng người đang đi trên đường Hà Nội nh́n họ mà thảng thốt, giật ḿnh và ṭ ṃ. Sự câm lặng của người dân ngay dưới trời Thủ đô Việt Nam luôn lấy “Độc lập – Tự do – Hạnh phúc” để quảng cáo, giữa Thành phố Hà Nội v́ ḥa b́nh như một bầu không khí ngột ngạt, oi bức trước cơn băo. Tiếng loa phát thanh từ xe công an trở nên lạc lơng và vô vị. Càng phát thanh, người dân đi đường càng thấy rơ bản chất của nhà cầm quyền. Bởi ngay đằng sau lời nói là hành động ngược lại của họ. Không ai được biết có cái “chúng tôi” nào mà vừa mới leo lẻo “ghi nhận tấm ḷng của nhân dân với Tổ Quốc” xong, lập tức bắt, cướp, xé nát các khẩu hiệu chống Trung Cộng. Cái “chúng tôi” đó là ai, mà vừa rời khỏi miệng câu “theo quy định của pháp luật” lập tức cho hàng đàn người không sắc phục, xông vào bắt người dân lên xe bus. Có lẽ chưa có luật pháp nước nào cho công dân được phép tự tiện bắt cóc công dân khác mà không có bất cứ một mệnh lệnh nào? Chừng như không thể chịu nổi sự bức bối của đoàn người biểu t́nh câm, cuộc đàn áp lần thứ 3 lại bắt đầu và khốc liệt hơn. Những thanh niên to lớn nhận được những cái chỉ tay là xông vào người dân như con thú say mồi, những người dân không tấc sắt trong tay, trong đó có nhiều phụ nữ và trẻ em, thậm chí những em bé mới có 5 tháng tuổi trên tay mẹ. Họ không thể kháng cự, và họ buộc phải lên xe bus. Nh́n những cảnh này, chợt nghiệm thấy câu thơ của cụ Nguyễn Du ngày xưa đang ứng nghiệm: “Đầu trâu mặt ngựa, ào ào như sôi”. Bị bắt Tôi đang đứng bên này đường, chụp vài h́nh ảnh cuộc vây bắt những người biểu t́nh đưa lên xe ở phía bên kia. Chợt thấy một người kéo mấy người lại và chỉ tay vào tôi. Người này tôi nhận ra ngay, đó là người có tên là Khương. Câu chuyện gặp gỡ người này cũng khá thú vị. Ngày 1/7/2012, đoàn biểu t́nh chống Trung Cộng bị chặn lại trên đường Điện Biên Phủ phải tiếp tục trở lại Bờ Hồ. Tôi đang cầm máy ảnh đi trên đường, chợt một giọng nói vang lên bên tai: “Đ.M thằng này, tao đánh mày chết mẹ mày bây giờ”. Tưởng có ai đang nói người khác, tôi quay đầu nh́n lại, một bộ mặt lỳ lợm đang ghé vào tôi. Chưa hiểu hắn ta là ai, tại sao có những lời khiếm nhă kiểu ngoài chợ như vậy, chắc hắn ít tuổi hơn tôi nhiều. Ngay lập tức, bà con giáo dân và những người biểu t́nh vây lấy bảo vệ cho tôi. Tôi đang ngạc nhiên chưa hiểu chuyện ǵ, th́ bà con giáo dân cho tôi biết: “Thằng này là thằng Khương, nó là an ninh tôn giáo, chúng tôi không lạ ǵ nó”. Tôi không tin lắm, chẳng lẽ an ninh có loại người như vậy, v́ tôi không hề biết anh ta, cũng chẳng có mối liên hệ nào. Tôi cứ kệ và đi tiếp chụp h́nh. Chợt anh ta đi lại phía tôi khi tôi đang giơ máy ảnh và khuôn mặt anh ta lọt vào ống kính. Anh ta bảo: ”Mày chụp cái l… à?”. Tôi bật cười trả lời: “Ơ, tôi tưởng là cái mặt anh chứ" Bà con quây lại, hắn bỏ đi. Từ đó tôi mới biết người này tên Khương. Hắn chỉ tay sang bên kia đường, nơi tôi đang đứng. Sau sự thầm th́ và cái chỉ tay của Khương, một đám người lao lại phía tôi, khi đó tôi đă bước qua đường sang phía bên này, cách đoàn người biểu t́nh độ mấy chục mét. Đám người vây quanh và xông vào không nói không rằng dùng vũ lực đẩy tôi đi. Tôi nói: “Các anh là ai? Tại sao lại bắt tôi? Tôi làm điều ǵ sai? Các anh đang vi phạm pháp luật đấy”. Một giọng nói rít qua kẽ răng: “Luật pháp là cái l…, đi ngay”. Tôi bị đẩy lên xe bus chờ gần đó, không thấy bị động hay lúng túng, cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên, chẳng nghĩ ǵ, chỉ thoáng trong đầu một câu hỏi: Sao an ninh và công an lại khoái cái l… đến mức khi nào cũng có thể nói ra mồm như thế? Chưa kịp t́m ra câu hỏi, th́ họ đă đẩy tôi lên xe bus. J.B Nguyễn Hữu Vinh/RFA
Last edited by vuitoichat; 06-04-2013 at 15:58. |
||||||||||||||||||||||||||||
|
|
Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua |
Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua |
Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua |
Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua |
Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua |
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn. |
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck. |
All times are GMT. The time now is 18:52. VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025 User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd. |
Log Out Unregistered |