Chỉ với một loại lá cây mọc dại trong rừng, gần 100 năm qua, gia đ́nh ông Lữ Văn Thính đă giành lại mạng sống cho hàng ngh́n bệnh nhân bị tai nạn bỏng.
Từ lâu, người dân nơi miền sơn cước này vẫn yêu kính gọi ông bằng cái tên tŕu mến “thần y” xứ Thái. Bởi ông luôn mang tâm cứu chữa cho người bệnh với tấm ḷng thiện nguyện “làm phúc cứu người” chứ không màng đến danh lợi bản thân.Cứu hàng ngh́n ca bỏng từ lá cây rừng
Trong chuyến công tác về tỉnh Thanh Hóa, chúng tôi t́nh cờ được làm quen với một người đàn ông từ thành phố lặn lội quăng đường hàng trăm km lên miền núi xa xôi thăm lại ân nhân cứu mạng trong một tai nạn bỏng rất nặng cách đây vài tháng. Ông rút tấm danh thiếp trong tập dày cộm đưa cho phóng viên, nhă nhặn giới thiệu rằng những tấm danh thiếp này, ông làm tặng ân nhân là ông Lữ Văn Thính, người được mệnh danh là “thần y”, truyền nhân nắm giữ bài thuốc gia truyền chữa bỏng hiệu nghiệm. Chỉ bằng một loại lá cây rừng, ông Thính đă cứu chữa cho hàng ngàn bệnh nhân bỏng. Thậm chí ông c̣n đón người bệnh đến nhà tận tâm chữa trị mà không lấy một đồng tiền công nào.
Ṭ ṃ lần theo địa chỉ ghi trên danh thiếp, chúng tôi có mặt tại bản Đá (huyện Lang Chánh, tỉnh Thanh Hóa) khi trời đă ngả chiều. Trong khuôn viên ngôi nhà sàn nhỏ nằm sát vách núi, ông Thính dáng người thấp nhỏ đang ngồi ngồi thu nốt mẻ lá thuốc phơi ngoài sân. Biết phóng viên đến hỏi thăm, ông cở mở tiếp chuyện: “Bài thuốc này vốn là thuốc gia truyền của gia đ́nh. Cách đây gần 100 năm, nhà tôi có người bị bỏng nặng, bà nội phải lặn lội sang tận bên nước bạn Lào xin thuốc. V́ đường rừng hiểm trở, xa xôi nên thầy thuốc thương t́nh đă truyền cho bài thuốc quư. Từ đó, gia đ́nh lưu giữ bài thuốc và truyền từ đời này sang đời khác. Cho đến nay, bài thuốc đă được truyền đến đời thứ ba”.
Ông Thính không ngần ngại chia sẻ về bài thuốc của gia đ́nh. Bài thuốc này chỉ làm từ một loại lá cây rừng duy nhất. Theo tiếng Thái gọi là “bơ Phông phay” (tiếng Kinh nghĩa là cây bỏng, loại cây có lá giống cây chè). Khi hái lá thuốc về, chỉ cần rửa sạch, giă nát, đắp lên vùng bị bỏng. Với những trường hợp bỏng nặng hoặc các cháu nhỏ th́ vắt lấy nước, bỏ bă, sau đó dùng bông để thấm bôi thuốc lên vùng đau. Những người ở xa có thể dùng lá bỏng phơi khô, hăm đặc, cho vào vải màn sạch vắt lấy nước rồi thấm vào vết bỏng”. Ông cũng nói thêm, mặc dù bài thuốc chỉ làm bằng một loại lá cây nhưng lại đem lại hiệu quả cao trong chữa trị tất cả các dạng bỏng, từ vết bỏng nước, bỏng xăng, bỏng điện cho đến bỏng vôi…Với kinh nghiệm nhiều năm chữa bỏng, ông lí giải về bài thuốc gia truyền của gia đ́nh ḿnh: “Khi bị bỏng, vùng bị thương sẽ rất nóng và đau rát. V́ thế, việc đầu tiên là phải nhanh chóng làm mát tại vùng bỏng để làm dịu cơn đau. Lá bơ Phông phay có tính hàn, sau khi bôi, thuốc ngấm vào trong sẽ làm cho toàn bộ vùng bị bỏng hết đau và khô nhanh chóng. Hơn nữa, lá thuốc này c̣n có tác dụng sát khuẩn, kích thích quá tŕnh tái tạo tế bào. Với những vết bỏng tổn thương ở vùng da, thịt, (độ I, II, III) chỉ cần 10, đến 20 ngày là có thể khỏi hẳn. Nếu bỏng sâu đến gân, xương, (độ IV, V) th́ cũng phải mất 1, đến 2 tháng mới có thể lành lặn được”. Điều ḱ diệu của bài thuốc gia truyền khiến người dân khắp nơi t́m đến nhờ vả “thần y” này không ở cách chữa trị đơn giản, hiệu quả nhanh chóng, mà c̣n bởi khả năng liền sẹo. “Để vết bỏng lành lặn như ban đầu sau tổn thương là điều rất khó. Bởi vậy, bản thân nạn nhân phải kiêng kị một số thức ăn tanh, nóng như, trứng, cua, ốc, tôm, thịt chó, và một số thực phẩm có chứa bột nếp. Nếu trong quá tŕnh tái tạo tế bào da, người bệnh ăn các thức ăn trên sẽ làm h́nh thành những mảng loang lổ màu trắng, và nhăn nheo trên bề mặt da. C̣n gạo nếp sẽ làm cho vết thương bưng mủ, lan rộng và lâu lành hơn”, vị “thần y” chữa bỏng cho biết.
Cứu người là niềm vui, là hạnh phúc
Với bài thuốc chữa bỏng gia truyền, cùng tâm nguyện làm phúc cứu người 27 năm qua ông đă giành giật lại mạng sống cho hàng ngàn nạn nhân bị tai nạn bỏng mà không đ̣i hỏi một đồng tiền công nào. Thậm chí với những ca bệnh nặng, ông c̣n đón đến tận nhà để tiện bề chữa trị. “Người bị bỏng khắp nơi đến xin thuốc, người đến tận nhà tôi ở cũng không ít, người ở xa tôi gửi thuốc đi cũng có, tính cả cũng lên đến hàng ngh́n người, tôi chẳng ghi chép tên tuổi, địa chỉ bao giờ, nhớ làm sao hết được”, vị “thần y” cười phúc hậu cho biết. Cũng bởi y đức cao đẹp ấy mà người nghèo khắp trong, ngoài xă đều đến gia đ́nh ông nhờ vả mỗi khi có ai bị bỏng, “cả cái xă này ai cũng tin tưởng bài thuốc của ông Thính, hễ ai bị bỏng là chạy đến xin thuốc. Người lạ khắp nơi nghe tiếng cũng t́m về đây, ông Thính chẳng bao giờ kể công, tính tiền, ai xin th́ lấy thuốc làm phúc thôi”, ông Ḷ Phúc Hiêm, trưởng bản Đá khẳng định.
Nhắc đến Thần y Thính với bài thuốc chữa bỏng, người dân bản Đá vẫn nhớ như in câu chuyện về cháu Lữ Thi Vân bị bỏng nặng cách đây 5 năm. Khi ấy, cháu Vân chưa tṛn hai tuổi, mới chập chững biết đi, chẳng may ngă vào nồi cám đang sôi sùng sục khiến toàn thân cháu bỏng nặng. Lúc ấy, mẹ Vân vội bế xốc con chạy xuống nhà ông Thính kêu cứu. May mắn được ông kịp thời cứu chữa, chỉ một thời gian ngắn, cháu Vân đă là lành lặn. “Lúc ấy, người cháu nóng như ḥn than, da đỏ xám, đau đớn quằn quại cứ khóc thét lên. Thế mà bác Thính bôi thuốc vào được 20 phút, th́ cháu nín hẳn”, mẹ Vân nhớ lại.
Gần đây nhất, anh Hà Văn Chinh (19 tuổi, ở bản Chiềng Ban, xă Quang Hiến, huyện Lang Chánh) bị trượt chân ngă xuống hố vôi vừa tôi đang sôi sùng sục khiến 2/3 cơ thể bị bỏng nặng, nguy kịch đến tính mạng. “Hôm ấy, người dân kéo Chinh từ hố vôi lên, thằng bé giăy giụa đau đớn, khó thở, toàn bộ vùng da bị bỏng nặng. Nhờ biết đến tiếng tăm của ông Thính từ trước, nên anh trai và người chú chở Chinh lên nhà ông kịp thời. May c̣n gặp thầy, gặp thuốc, chứ nếu không,cháu nó cũng chẳng giữ được mạng. Hồi ấy, lớp da bị chín rơi ra từng mảng, tưởng không chữa nổi, nào ngờ hơn 2 tháng đă khỏi”, mẹ anh Chinh kể lại. Nhớ ơn ân nhân cứu mạng, lễ tết hàng năm anh Chinh vẫn lặn lội cả chục cây số đường rừng lên thăm lại gia đ́nh ông Thính. Không chỉ lấy thuốc miễn phí cứu giúp những người dân xung quanh. ông Thính sẵn sàng chỉ cho người dân bài thuốc gia truyền của gia đ́nh. Ông tâm sự: “Tôi không sống bằng nghề bốc thuốc, nên ngày ngày vẫn phải làm nương rẫy, đồng ruộng, sợ những khi bận việc đồng áng vắng nhà không kịp thời lấy thuốc cho người bệnh, nên hễ ai đến xin th́ chỉ cho bài thuốc quư này, pḥng khi người nhà bệnh nhân bị bỏng th́ kịp thời cứu chữa”. Với những nạn nhân ở vùng xa xôi, tận thành phố Thanh Hóa, Hà Nội, Thái Nguyên nghe danh bài thuốc mà gọi điện đến xin, ông sẵn sàng bỏ tiền túi ra gửi thuốc theo xe khách cho bệnh nhân. Với tâm tâm niệm “cứu một mạng người phúc đẳng hà sa”, ông luôn lấy việc cứu người làm niềm vui, niềm hạnh phúc, không màng đến tiền bạc danh lợi.
Chia tay ông mà tâm trí vẫn hằn in tâm nguyện của vị lương lấy việc cứu người làm phúc: “chỉ mong bài thuốc được phổ biến rộng răi đến được với tất cả mọi người nhất là những nạn nhân không may gặp tai nạn bỏng, tránh chậm trể trong việc điều trị, để xảy ra những hậu quả đáng tiếc”.
Nguồn : giadinh.net